Huống chi nơi này chỉ là một quái đàm quy tắc, rất có thể mỗi lần quái đàm quy tắc "Tiểu khu Vui Vẻ" mở ra đều là như vậy, mà không chỉ có đặc biệt lần này.
Như vậy hiện tại vấn đề lại đến --- Cô làm cách nào thông qua phòng tuyến của bảo vệ, đi vào tiêu diệt nguồn ô nhiễm đây?
Đang lúc Tô Dung suy nghĩ, đột nhiên có một người đi đến. Cô ngẩng đầu lên, đã nhìn thấy điều tra viên đi ngang qua ngày hôm qua.
Đối phương duy trì khoảng cách nhất định với cô, hỏi: "Cô là điều tra viên tinh anh?"
Không đợi Tô Dung hỏi tại sao lại hỏi như vậy, anh ta đã tự mình giải thích: "Nếu như không phải là điều tra viên tinh anh, sẽ không vào lúc này cảm thấy hứng thú với vườn hoa kia."
Đúng là như vậy, so sánh với điều tra viên bình thường, điều tra viên tinh anh tiêu diệt qua nguồn ô nhiễm thường có tinh thần mạo hiểm thăm dò hơn, cũng có năng lực vào trong trong trung tâm nguy hiểm của quái đàm quy tắc hơn.
Cái quái đàm quy tắc này sắp ra một bữa tiệc tiêu diệt toàn bộ điều tra viên, chắc mọi người cũng đã thông qua các cách để thăm dò được rõ ràng. Thời gian này còn rảnh rỗi chú ý đến thay đổi của vườn hoa, vậy phần lớn cũng chỉ có điều tra viên tinh anh mà thôi.
Tô Dung không trả lời câu hỏi của anh ta, mà là hỏi ngược lại: "Anh là điều tra viên tinh anh?"
"Xem ra chúng ta đều là như vậy." Người đàn ông kia nhún vai nói: "Chỗ này tôi đi không được, chẳng qua nếu như cô đã nghĩ được cách, cần tôi giúp đỡ có thể nói với tôi. Tôi cũng muốn được thông báo toàn cầu."
Nhìn mấy bảo vệ cầm gậy cảnh sát tuần tra kia, anh ta cũng biết mình khẳng định không qua được. Đối phương đều là người được huấn luyện nghiêm chỉnh, không thể nào bị một kế điệu hổ ly sơn lừa gạt.
Nếu cứng đối cứng, dưới tình huống chưa xác định được tác dụng của gậy cảnh sát, dù sao anh ta cũng không muốn tìm đường chết.
Huống chi dù cho đột phá được phòng tuyến bảo vệ này, trung tâm vươn hòa cũng không phải dễ dàng đi vào như vậy. Đi vào sẽ bùng nổ ô nhiễm, chuyện này anh ta cũng đoán được.
Tô Dung không trả lời, đúng là cô có phương pháp tiến vào trung tâm vườn hoa, nhưng chỉ có hai người bọn họ, không tạo ra sóng to gió lớn gì.
Lúc cô đang suy nghĩ, từ xa đột nhiên có một người có hình dạng kỳ lạ chạy đến. Nhìn cẩn thận lại, người này chính là đầu nấm.
Sở dĩ nói cậu ta có "hình dạng kỳ lạ" bởi vì bây giờ đầu nấm đã không còn là hình người hoàn toàn nữa. Sau lưng của cậu ta mọc ra gai xương bén nhọn vô cùng nhiều, làm cho lúc cậu ta chạy trên đường, luôn phải khom lưng.
Nếu như không phải là Tô Dung quen biết cậu ta, hơn nữa người này cũng không lộ ra trạng thái giống với người ô nhiễm, cô chỉ sợ cũng phải co cẳng bỏ chạy.
Mà người đàn ông bên cạnh cô thì bị bộ dạng này của đầu nấm dọa sợ hết hồn, chỉ là nhìn Tô Dung đứng đó, cho nên cũng yên lặng theo dõi kỳ biến.
Đầu nấm chạy một đường đến đây, thấy Tô Dung không có bỏ chạy giống như những người khác khi nhìn thấy mình, hơi thở phào nhẹ nhõm, cả người cũng đã bình tĩnh không ít: "Cổ Minh, cô nhanh cứu tôi đi, tôi thật sự không biết bây giờ nên làm thế nào!"
"Cậu bị sao?" Tô Dung biết còn hỏi, đương nhiên cô biết sở dĩ đầu nấm lo lắng như vậy, là bởi vì tình huống của bản thân đã trở nên ác liệt.
Nhưng có một ít thời điểm nên giả ngốc một chút mới là lựa chọn sáng suốt, cô cần để đối phương tự tỉnh táo lại, để cho cậu ta ý thức được mình không có nhiệt tình gì đối với chuyện giúp đỡ, cũng không có nghĩa vụ này.
Nếu như cô lộ ra vẻ lo lắng nhiệt tình với đối phương, vậy tương đương với việc chuyện này sẽ đổ lên người của cô. Như lúc nãy đã nói cô không có nghĩa vụ này, người thông minh chưa bao giờ tự tìm phiền phức cho mình.
Quả nhiên, sau khi nghe được cô biết còn hỏi, đầu nấm há miệng muốn nói gì đó, đột nhiên yên lặng trong chốc lát rồi nói: "... Cô cũng nhìn thấy rồi đó, bây giờ tình huống của tôi đã trở nên nguy hiểm, ngày càng có khát vọng mãnh liệt đối với thịt người! Tôi sợ mình không chống đỡ được đến ngày mai."
"Cậu uống thuốc chưa?" Thấy đối phương đã hiểu ý mình, lúc này Tô Dung mới hỏi tiếp. Cô cần chắc chắn tình huống nguy hiểm của đầu nấm có phải do viên thuốc con nhộng số 2 mang đến hay không.
Làm cho người ta bất ngờ là, đầu nấm lắc đầu một cái: "Chưa uống, thuốc hôm nay phát giống với ngày hôm qua, đều có vấn đề."
"Hả? Tại sao cậu biết được?" Người đàn ông bên cạnh tò mò hỏi.
Dưới sự gật đầu tỏ ý của Tô Dung, đầu nấm mới đáp: "Thuộc tính đặc biệt được thêm vào, cảm giác nâng cao."
Thì ra là như vậy, đây là lần đầu tiên Tô Dung gặp được điều tra viên kiểu này, dù sao những chuyện trong diễn đàn viết chỉ là một mặt thôi, hiếm thấy gặp một người, cô không nhịn được tò mò hỏi: "Loại đề cao cảm giác này có thể để cho cậu cảm nhận được trình độ nguy hiểm của một vật sao?"
"Cũng không hẳn là như vậy." Bởi vì còn mong đợi cô giúp đỡ, đầu nấm cố gắng trả lời: "Vận may của tôi tương đối khá, tăng thêm hai lần đề cao cảm giác. Một lần là có thể cảm ứng được nguy hiểm đến, nhưng phạm vi rất lớn, tác dụng không lớn. Lần thứ hai, cũng chỉ là trình độ bây giờ tôi đạt được, có thể cảm nhận được nguồn nguy hiểm cụ thể."
Khó trách người này có suy nghĩ giả heo ăn thịt hồ, quả nhiên là có điều kiện ăn gian.
Người đàn ông thở dài: "Đây chẳng phải là vô địch sao?"
Có thể cảm nhận được nguồn nguy hiểm cụ thể, cũng quá mạnh mẽ!
Đầu nấm cười khổ một tiếng: "Nếu thật sự vô địch, tôi sẽ sẽ không rơi vào tình huống ngày hôm nay. Lấy một ví dụ đi, mỗi lần trở lại dưới lầu, tôi có thể cảm nhận được ở cầu thang bộ và thang máy đều có tín hiệu nguy hiểm truyền đến. Nhưng tôi phải về nhà, dù sao cũng phải chọn một cái đúng không?"