"Thì ra là như vậy." Tô Dung như có điều suy nghĩ gật đầu, trái lại cô không cần lo lắng thân phận thực tế Tô Dung của mình sẽ bị yêu cầu vào trong [Quái đàm quy tắc cố định].
"Tôi đang nghĩ nên nói tin tức liên quan đến [Quái đàm quy tắc cố định] nào cho em..."
Đường Linh còn chưa nói hết, đã nghe Tần Phong bình tĩnh nói: "Nói cho cô ấy về chuyện của 'Khu vui chơi Mắt To' đi.
Nghe vậy Đường Linh sửng sốt một chút. Vốn dĩ cô ấy nghĩ Tô Dung không muốn tham gia vào [Quái đàm quy tắc cố định] sắp mở, cũng chính là 'Khu vui chơi Mắt To', cho nên cố ý muốn nhảy qua quái đàm quy tắc này.
Chẳng qua cô ấy rất tin tưởng phán đoán của Tần Phong, trực tiếp nói: 'Khu vui chơi Mắt To' là một khu vui chơi lớn nhất của thế giới quái đàm, khác với khu vui chơi của thế giới thật, mỗi lần khu vui chơi này mở cũng sẽ có một chủ đề mới. Ừ... Chủ đề của lần mở trước chính là "ai nằm vùng", "so tài đối kháng trận doanh", "đóng vai nhân vật"."
Hiển nhiên chuyện này làm cho Tô Dung bất ngờ, cô hơi trợn to mắt nói: "Lại có kiểu chủ đề này?"
"Rất không giống với quái đàm quy tắc bình thường đúng không?” Đường Linh nói ra suy nghĩ trong lòng cô: "Nhưng sự thật chính là như vậy, nếu như em đi thì sẽ biết rõ hơn. Chúng ta còn cần phải hoàn thành những hạng mục trò chơi của chủ đề đáng chết đó. Rất đáng sợ đúng không?"
Cũng không nhất định là rất đáng sợ, nhưng nghe vào cảm thấy rất thú vị, nhất là cô sẽ là nhân viên nhìn thấy đám điều tra viên bọn họ chơi trò chơi. Tô Dung chớp mắt một cái, thức thời không nói ra lời này.
Đường Linh cũng không có ý định chờ cô trả lời, tiếp tục nói: "Trái lại nhân viên trong 'Khu vui chơi Mắt To' đều không phải chỉ làm phông nền, cũng sẽ thường xuyên sẽ tham gia vào "trò chơi". Nói thật tỷ lệ chết của điều tra viên cao, nhưng tỷ lệ chết của những nhân viên đó cũng không thấp. Vào lần mở lúc trước có biết được, phần lớn nhân viên ở bên trong đều là tạm thời được tuyển trong thế giới quái đàm. Mạng của người làm công việc tạm thời không phải mạng, vừa chết đã là một bó to."
Nghe được những lời này, lập tức nụ cười của Tô Dung trở nên cứng đờ. Nhân viên còn phải tham gia trò chơi? Sao lại không giống với nhân viên lúc trước cô thấy chứ? Khó trách sẽ là nhiệm vụ nằm vùng, quả nhiên không phải là để cho cô nghỉ phép.
Nhưng nếu như muốn tham gia trò chơi, vậy cô là nhân viên cũng có thể hợp tác với điều tra viên được xem như du khách kia, có lẽ có thể lấy được hiệu quả thắng lợi.
Chẳng qua cụ thể như thế nào, còn phải chờ tình huống lúc đó rồi lại tiếp tục suy nghĩ.
Tiếp theo cô lại thu hoạch được không ít tin tức, chờ thời gian gần đến một tiếng đồng hồ. Tô Dung quả quyết tạm biệt, sau đó tìm một nơi không có camera, dùng [Thuật đổi vị trí dưới nước] trở lại nhà vệ sinh. Cất thiết bị mình xếp đặt bên trong, sau đó thay quần áo mới, tắt tiếng tắm thu âm. Lại rắc vài giọt nước cho ướt tóc,
Sau đó vừa cầm khăn lau tóc vừa đi ra ngoài.
Bởi vì trước đó cô đã dặn dò là mình tắm tương đối lâu, cho nên dù có tắm khoảng 1 tiếng, bạn bè cùng phòng cũng không nói gì.
Trở lại trên giường, Tô Dung lập tức sắp xếp lại tin tức liên quan đến nhân viên mà mình lấy được hôm nay.
Nhân viên trong [Quái đàm quy tắc cố định], hoặc có thể nói là dân địa phương, xác suất chết cũng không thấp. Những người này giống như được chuyển đến từ thế giới quái đàm, tất nhiên cũng có thể là chủ động đăng ký xin việc? Nếu như nguyện ý trở thành nhân viên vĩnh viễn, vậy tỷ lệ sống sót sẽ cao hơn, nhưng cũng sẽ mất đi tự do.
Chẳng qua nhân viên nơi này cũng không hoàn toàn là dân địa phương của thế giới quái đàm. Theo Đường Linh nói, đã từng có điều tra viên gặp phải người quen ở chỗ này. Đối phương bị lạc trong quái đàm quy tắc, không ngờ đến sẽ gặp được ở chỗ này.
Đây cũng là tin tức người bình thường không biết được, người thông quan thất bại trong quái đàm quy tắc cũng không chỉ có một con đường chết.
Thật ra thì chuyện này Tô Dung đã có chút suy đoán mơ hồ khi còn ở trong "Quái đàm quy tắc viện bảo tàng nghệ thuật Hoa Hồng", người thông quan thất bại không chết, vậy bọn họ sẽ bị đưa vào đâu?
Giống như quái đàm quy tắc cô mới vừa trải qua, trong diễn đàn có nói, nếu như không thành công trả phòng thì sẽ bị giữ lại. Dựa theo Tô Dung suy đoán, người bị giữ lại có thể bị bắt phối hợp làm thí nghiệm tiếp theo với 'Sở nghiên cứu số 3'.
Nói đến chỗ này, cô không khỏi nghĩ đến Vương Kiến Quốc gặp ở quái đàm quy tắc đầu tiên, theo chuyện nắm giữ tin tức ngày càng nhiều, cô cũng ngày càng cảm thấy lúc ấy Vương Kiến Quốc tuyệt đối không chết.
Dĩ nhiên đây cũng chỉ là lúc ấy thôi, bây giờ cô cũng không xác định anh ấy đã chết hay chưa. Dù sao dựa theo lời của Đường Linh, ai sẽ quan tâm đến người làm công việc tạm thời!
Coi như Vương Kiến Quốc có thể đi ra từ trong một quái đàm lúc đó, nhưng tiếp theo cũng sẽ đi vào một quái đàm khác, có thể sống hay không cũng không biết được.
Tô Dung thở dài, không suy nghĩ đến chuyện này nữa, cô nhìn về phía Điền Khinh Khinh, tăng ấn tượng càng sâu cho cô ấy: "Khinh Khinh, mới vừa rồi tôi ở phòng tắm gọi cậu, lúc cậu đến giường tôi, có đá dép tôi xuống dưới giường hay không?"
"Không có đi?" Điền Khinh Khinh nghi ngờ đứng dậy: "Tôi không có đụng vào dép của cậu."
"Vậy chắc là lúc tôi đi tắm vô tình đá vào, mới vừa rồi thiếu chút nữa không tìm được.” Tô Dung đã đạt được mục đích, nhanh chóng kết thúc đề tài này.
Nếu như chuyện này bị người ta hỏi đến, cô khẳng định mình sẽ lộ ra một chút sơ hở. Dù sao trùng hợp lúc 'Cà Phê' xuất hiện cô lại tắm trong nhà tắm lâu như vậy, rất khó không làm cho người ta nghi ngờ. Cô phải để cho bạn cùng phòng khắc sâu chuyện mình làm lúc đó, mới có thể tiêu trừ nghi ngờ của người khác.