"Khụ khụ, tôi có chuyện muốn nói cho các cậu biết." Tôn Giai Kỳ tằng hắng một tiếng, chờ sau khi ba người còn lại nhìn đến, mới dùng một giọng điệu vui vẻ nói: "Tôi có bạn trai rồi!"
"Trời ơi!" x3.
Tiếng "trời ơi" của Điền Khinh Khinh là kích động, của Lý Cầm Phương là khiếp sợ, mà Tô Dung thì vô cùng bình tĩnh cũng học theo gọi "trời ơi".
Cô đã sớm đoán được nếu như trong phòng ký túc xá các cô có người thoát kiếp độc thân, vậy Tôn Giai Kỳ nhất định sẽ là người đầu tiên. Bởi vì so sánh với mọi người, cô ấy thật sự quá bình thường.
Lý Cầm Phương một lòng học tập, hơn nữa rõ ràng là một cô gái ngoan ngoãn, bị tẩy não "Học sinh không thể yêu sớm", chắc chắn chưa tốt nghiệp sẽ không có bạn trai.
Vốn dĩ lúc trước Điền Khinh Khinh sẽ có thể tò mò rồi yêu đương với một ai đó, nhưng bây giờ cô ấy đã trở thành điều tra viên, loại khả năng này gần như biến mất. Cô ấy là người rất có trách nhiệm, dưới tình huống mình đang gặp nguy hiểm, sẽ không yêu đương với người bình thường.
Mà trong đám điều tra viên, trừ Tạ Kha Kha ra, Tô Dung còn chưa thấy điều tra viên nam nào đến gần Điền Khinh Khinh, tất nhiên cũng không có cơ hội nói chuyện yêu đương.
Cho nên người có khả năng duy nhất chính là Tôn Giai Kỳ.
Được xem là sinh vật đầu tiên trong phòng ký túc xá có bạn trai, Tôn Giai Kỳ nhận được nhiều sự chú ý.
"Hai người quen biết như thế nào?" Người hỏi là Lý Cầm Phương, mỗi ngày cô ấy đều vô cùng bận rộn, trừ bạn cùng phòng ra cũng không quen biết với ai.
Tôn Giai Kỳ cười ngượng ngùng nói: "Chúng tôi là quen biết vào buổi bắt đầu năm học năm nay, ở trong lớp môn học tự chọn. Chẳng qua nhắc đến cũng khéo, Chu Hàng học máy tính, không ngờ lại cũng chọn môn tự học giống với tôi."
Cô ấy học ngành Trung văn, môn học tự chọn cũng liên quan đến văn học. Có thể chung một môn tự chọn với người học ngành máy tính, đúng là rất có duyên phận.
Nghe vậy, Điền Khinh Khinh tò mò hỏi: "Bình thường hai cậu nói chuyện chủ đề gì?"
Quả thật cô ấy không nghĩ đến nói chuyện với nam sinh sẽ có chủ đề thú vị gì, nhất là hai người, một người khoa xã hội một người khoa tự nhiên. Nghĩ như thế nào cũng không nghĩ ra được chủ đề chung của ngành trung văn và ngành máy tính.
"Chỉ nói một ít chuyện sinh hoạt hằng ngày thôi." Tôn Giai Kỳ trả lời: "Anh ấy rất biết tìm đề tài, hơn nữa rất muốn tìm hiểu về tôi, cho nên đề tài đều chỉ vây quanh xung quanh tôi thôi."
Cô ấy nói xong, cười tiếp tục nói: "Anh ấy còn hỏi một ít tình huống liên quan đến các cậu, định qua mấy ngày nữa mời các cậu ăn cơm."
Nghe vào rất làm cho người ta cảm động, Điền Khinh Khinh hâm mộ: "Vậy bạn trai kia của cậu cũng thật sự không tệ, hoa đào của cậu thật sự đến rồi."
Lý Cầm Phương cũng cảm thấy người này rất đáng tin: "Vậy ngày đó tôi có thể tiết kiệm được chút tiền rồi."
"Cụ thể là lúc bình thường nói chuyện những gì?" Tô Dung đột nhiên hỏi, sau đó giải thích một câu: "Gần đây tôi có học nghệ thuật ngôn ngữ trong tình yêu, muốn căn cứ ví dụ thực tế để phân tích một chút."
Tôn Giai Kỳ vẫn rất nguyện ý cung cấp cho bạn cùng phòng một ít tư liệu thực tế cho chuyện học, cô ấy suy nghĩ một chút, chụp lại màn hình điện thoại cho Tô Dung xem: "Đây là ghi chép nói chuyện của chúng tôi, cậu có thể xem một chút."
Nội dung cô ấy chụp lại đều là thứ không quan trọng, cố gắng không để cho người ta cảm thấy nói chuyện quá ngọt ngào xấu hổ.
Chẳng qua vốn dĩ Tô Dung cũng không cần những thứ này, cô chỉ đơn giản nhìn hai lần, sau đó vẻ mặt vô cùng nghiêm túc. Chờ một lát sau thì gửi tin nhắn cho Mai Lạc: "Xã trưởng, hình như bạn trai mới kết giao của bạn cùng phòng tôi có vấn đề, cố ý hỏi dò tình huống của tôi và Điền Khinh Khinh."
Nhìn ghi chép nói chuyện mà Tôn Giai Kỳ cũng không khó nhìn ra, Chu Hàng này vẫn luôn lặng lẽ dẫn dắt Tôn Giai Kỳ nói ra chuyện liên quan đến các cô. Dùng lý do muốn mời ăn cơm để hỏi thăm hành trình và thời gian làm việc nghỉ ngơi của các cô.
Một thám tử hợp cách không tin có cái gì là trùng hợp cả, một sinh viên khoa xã hội và một sinh viên khóa tự nhiên lại chọn cùng một môn học tự chọn, dưới tình huống chưa đến hai tháng đã yêu nhau, hơn nữa trong lúc nói chuyện trời đất còn hỏi dò tin tức của bạn cùng phòng.
Đây rõ ràng chính là thám tử của phe địch!
Đối với lời của Tô Dung, Mai Lạc vẫn rất coi trọng. Dù sao Tô Dung cũng là người thông qua ba quái đàm quy tắc, nhất là người cuối cùng ở trong nhóm mà anh phụ trách lần hoạt động kia thông quan. Anh ấy rõ ràng quái đàm quy tắc trong hoạt động kia có bao nhiêu khó khăn, tất nhiên tin tưởng năng lực của Tô Dung.
Sau khi nhìn thấy tin nhắn này, đầu tiên anh trả lời với Tô Dung một tiếng, sau đó lập tức báo cáo cho cấp trên, mở rộng điều tra toàn diện.
Nếu như Tô Dung nói là là đúng, thật sự có người đang định thăm dò tin tức của bọn họ. Vậy đối tượng mà đối phương nhằm vào không chỉ hai người bọn họ, mà là tất cả điều tra viên của đại học Q.
Sau đó Tô Dung cũng không để ý chuyện này nữa, dù sao cô miễn cưỡng được xem là trạch nữ, sẽ không ra khỏi đại học! Ở trong phạm vi của đại học Q vẫn rất an toàn, cô không tin có người có thể bắt được cô.
Kết quả chờ đến cuối tháng, Tôn Giai Kỳ tuyên bố mình đã chia tay. Nguyên nhân chính là bạn trai phạm pháp, đi tù rồi.
Lúc nghe được tin tức này, trừ Tô Dung ra, hai người còn lại đều rất khiếp sợ. Lý Cầm Phương kinh ngạc đến mức mở to hai mắt, nói: "Đi... Đi tù? Anh ta làm cái gì?"
Bạn trai đột nhiên bị bắt, Tôn Giai Kỳ vẫn rất mất mát: "Hình như là nhóm lừa gạt gì đó, cụ thể thì tôi không biết. Là 110 gọi điện thoại đến nói cho tôi."