Quy tắc 10 chính là [kỹ thuật sinh con của bác sĩ bệnh viện rất hoàn mỹ, tuyệt đối có thể làm cho mẹ con bình an.]
Nhưng nếu như ngày thứ ba bọn họ thật sự phải đi sinh con, rồi chết, vậy quy tắc này đúng là bị sai rồi.
Nhưng đối với lời này của Lộ Lộ, anh Tôn lại có suy nghĩ khác: "Quy tắc này chỉ nói "bác sĩ của bệnh viện" có thể để cho mẹ con bình an, nhưng nếu như trong ngày thứ ba quái đàm quy tắc bố trí một cái hố, là để cho bác sĩ của bệnh viện khác đến phẫu thuật cho chúng ta, để chúng ta bị chết thì sao? Quy tắc này cũng không nhất định có vấn đề."
Đúng vậy, dựa theo lời anh ấy nói, thì đây cũng là một loại khả năng có thể xuất hiện. Nếu như không phải [Công cụ nhắc nhở ô nhiễm] trực tiếp nói với Tô Dung quy tắc 10 là sai, Tô Dung cũng sẽ nghĩ đến khả năng này.
Tô Dung không có phản bác, ngồi lại trên giường. Phụ nữ có thai đứng trong thời gian dài sẽ bị tiêu hao thể lực rất lớn, mặc dù cô đã được thêm rất nhiều lần sức mạnh, nhưng ở trong quái đàm quy tắc, sức mạnh đã được thêm giống như không có tác dụng gì, mệt mỏi vẫn là mệt mỏi.
Tô Dung suy nghĩ một chút, đưa ra mấy vấn đề: "Sẽ có cách để nghe được chuyện xảy ra vào ngày thứ ba, tôi tương đối tò mò là trong quái đàm quy tắc còn có những người phụ nữ mang thai khác hay không, điều tra viên khác thì ở chỗ nào."
Thật ra mới bắt đầu, Tô Dung suy đoán những điều tra viên khác chính là "chồng" của bọn họ mà trong quy tắc có nhắc đến, nhưng phòng bệnh này của bọn họ chỉ tổng cộng có bốn người, hơn nữa cộng với bốn người chồng thì cũng mới có 8 người, không phù hợp với số người yêu cầu trong quái đàm quy tắc khó.
"Chờ cơm nước xong chúng ta đi ra ngoài thăm dò thử, chắc sẽ biết thôi." Lộ Lộ trả lời: "Trong quái đàm quy tắc, thân phận của các điều tra viên chắc là giống nhau đi? Nếu không thật sự không công bằng."
Nguyên tắc lớn nhất trong quái đàm quy tắc chính là công bằng, dưới sự ràng buộc của quy tắc mọi người đều sẽ được đối xử bình đẳng, khả năng mở đầu đã có thân phận khác nhau là rất ít xảy ra.
Mặc dù rất nhiều chuyện cần phải đi ra ngoài mới có thể kiểm tra được, nhưng trước mắt mọi người không muốn đi ra ngoài. Gần đến giờ ăn cơm trưa rồi, trong quy tắc có nói phải đóng cửa lại trước khi nhân viên đưa cơm đến, sau đó chờ nghe được tiếng gõ cửa mới mở cửa lấy đồ ăn.
Yêu cầu này rất kỳ lạ, nhưng mọi người đều là điều tra viên thâm niên, tất nhiên có thể phân tích được một ít thứ.
Cần mở cửa một lần mới có thể nhận được thức ăn, chuyện này có hai loại khả năng.
Loại đầu tiên chính là gặp trực tiếp nhân viên đưa đồ ăn sẽ gặp nguy hiểm, loại thứ hai chính là trực tiếp thấy nhân viên đưa đồ ăn, đồ ăn đối phương cho sẽ xuất hiện vấn đề.
Nhưng mặc kệ là hai loại khả năng nào, trước khi đối phương đến, bọn họ tốt nhất không nên đi ra ngoài. Lỡ như ở trên đường vừa khéo gặp phải nhân viên đưa đồ ăn, vậy rất có thể sẽ xúc phạm đến quy tắc.
Một giờ trôi qua rất nhanh, ngoài cửa nhanh chóng vang lên tiếng gõ cửa. Bốn người hai mắt nhìn nhau một cái, anh Tôn ở gần cửa nhất đứng dậy mở cửa.
Anh ấy là một người đàn ông, bộ dạng cố gắng nâng bụng bự đi từng bước đến cửa thật sự rất buồn cười, cũng hòa tan cảm giác sợ hãi của mọi người đối với quái đàm quy tắc này.
Cửa mở ra, quả nhiên bên ngoài có một nhân viên y tế đẩy một xe thức ăn hai tầng, mang khẩu trang che kín mít. Đối phương giới thiệu đồ ăn ở trên xe: "Nơi này đều là một ít cơm hộp, có cơm thịt gà kho, cơm gà cà ri, cơm thịt bò xào hành... Bên trong còn có canh cá diếc, rất có lợi cho phụ nữ có thai. Mỗi người chỉ được nhận một phần."
Có nên nói hay không đây, bữa cơm này đúng là không tệ. Tô Dung lấy một phần cơm thịt bò xào hành, lại lấy phần canh cá diếc của mình.
Sau đó hoàn toàn không có ý làm một người yếu đuối thành thật, trực tiếp hỏi: "Thức ăn đặt ở tầng hai của cô là cái gì thế?"
Tầng hai của xe thức ăn bị vải trắng cản trở, chẳng qua bởi vì độ cao, Tô Dung vẫn có thể suy đoán cái xe đồ ăn này có hai tầng.
Nghe vậy nhân viên đưa đồ ăn cũng không hoảng hốt, trái lại dùng một loại ánh mắt kỳ dị nhìn chằm chằm Tô Dung, hỏi: "Đồ ăn tầng hai không thể gặp gió, nếu như mở ra nhất định phải ăn nó. Cô thật sự muốn xem sao?"
Tô Dung: "..."
Lộ Lộ ở bên cạnh rất sợ cô ấy tự tìm đường chết, trả lời trước: "Không cần làm phiền, chúng tôi cũng đã nhận xong cơm rồi, cô có thể đi đưa cơm cho những người khác."
"Chờ một chút." Tô Dung đột nhiên gọi nhân viên đưa cơm lại, dưới ánh mắt căng thẳng của ba người khác, hưng phấn nhìn vào mắt của nhân viên đưa đồ ăn: "Một xe thức ăn này đều là đưa cho phụ nữ có thai giống với chúng ta sao?"
Thấy cô không có ý để mình mở tầng thứ hai ra, nhân viên đưa đồ ăn rất ràng có chút không vui, nhưng vẫn gật đầu một cái: "Đúng vậy, tầng này đều là phòng bệnh cho phụ nữ có thai."
Tô Dung gật đầu một cái, không chút lưu tình đóng cửa lại. Xem ra những điều tra viên còn lại điều ở những phòng bệnh cho phụ nữ có thai khác, tất cả điều tra viên đều có thân phận là phụ nữ có thai.
"Mới vừa rồi cô thật sự hù chết tôi." Cửa đã bị đóng lại, anh Lưu thở phào nhẹ nhõm: "Mới vừa rồi tôi còn tưởng cô bị cái gì đầu độc, muốn mở tầng hai của xe đồ ăn kia."
Lộ Lộ cũng dùng sức gật đầu: "Mới vừa rồi tôi cũng đã chuẩn bị xong xuôi, chỉ cần cô gật đầu đồng ý chuyện hoang đường kia, tôi lập tức sẽ đánh ngất xỉu cô, sau đó đóng cửa lại.”