Cô cười lạnh nói: "Cho nên bây giờ tôi trừ dán nhãn dán, còn phải phụ trách phá hoại những thiết bị kia, đúng không? Anh có nghĩ tới chuyện sau khi hủy diệt những thứ kia, tôi lại không phải là thợ sửa chữa chân chính, sao có thể phá rồi lại sửa được?"
Nhìn qua chính là đang tạo điều kiện cho cô, thật ra là tạo cho cô có nhiều việc làm hơn.
"Không cần lo lắng, cho nên tôi đã tìm được một đồng đội hợp tác với cô." Lúc nói lời này, Hạ Chi Hành thâm ý nhìn cô: "Tên đó sẽ là một người hợp tác tốt."
Tô Dung: "..."
Cô yên lặng trong chốc lát, cuối cùng hỏi: "Người nọ có phải là ... Số 0 không?"
Cô vừa nói ra lời này, Hạ Chi Hành lập tức kinh ngạc, cũng không có ý giấu diếm: "Sao cô biết được?"
Hắn tự nhận mình chưa lộ ra cái gì cả, Tô Dung cũng không khả năng biết được chuyện này trước đó, cho nên cuối cùng cô đoán như thế nào?
"Từ thái độ." Bởi vì mới vừa lấy được tin tức tốt, cho nên bây giờ Tô Dung không ngại trả lời vấn đề mà cô cảm thấy quá ngu ngốc.
Đối mặt với ánh mắt vẫn còn khó hiểu của đối phương, cô thở dài: "Theo lý thuyết anh tìm đồng đội hợp tác cho tôi, phải là một nhân viên ưu tú giống tôi đúng không, nếu không cũng không thể xem là hợp tác làm việc được. Mà nếu như chỉ là một nhân viên ưu tú, như vậy nếu không phải hợp tác với... Số 0, anh sẽ không chủ động giới thiệu một nhân viên ưu tú bình thường, tất nhiên cũng không có khả năng dùng giọng điệu quen thuộc giới thiệu đối phương."
"Nhưng đây cũng chỉ có thể nói rõ tôi và đối phương có quen biết đi? Không thể nói rõ đối phương chính là Số 0 được." Hạ Chi Hành nói.
Tô Dung gật đầu: "Nhưng anh cũng có nói "tên kia sẽ là một người hợp tác tốt". Từ "hợp tác tốt" này mang tính rất chủ quan. Có thể để cho anh nói như vậy chỉ có hai loại khả năng, một là người hợp tác kia, phối hợp ăn ý với anh, hai là người hợp tác kia phối hợp ăn ý với tôi."
Nghe vậy, Hạ Chi Hành lập tức hiểu được, nói tiếp: "Tôi thích hành động một mình, mà người hợp tác ăn ý với cô chỉ có Số 0, cho nên cô mới suy đoán được là anh ta?"
Thật ra thì nguyên nhân của phán đoán này còn có ánh mắt thích thú lúc nãy của hắn, trong giọng nói cũng không có lo lắng chuyện cô không hài lòng với người hợp tác này... Làm một thám tử, từ trước đến giờ cô luôn chú ý những chi tiết nhỏ.
Chẳng qua những thứ này không cần nói, cô cũng lười giải thích, Tô Dung chỉ quan tâm hỏi: "Nhưng không phải Số 0 bị 'nó' giám thị sao? Làm sao có thể hợp tác với tôi được? Sẽ không ảnh hưởng đến chuyện tôi hoàn thành nhiệm vụ chứ?"
Cô còn nhớ lúc ở "Quái đàm quy tắc vườn bách thảo Màu Đỏ", vì phòng ngừa 'nó' nhìn ra được đầu mối, Bạch Liễm còn cố ý đối nghịch với cô.
Nếu như nhiệm vụ nằm vùng tiếp theo này anh cũng muốn làm như vậy, Tô Dung cảm thấy mình vẫn nên đổi một người hợp tác khác thì tốt hơn. Tất nhiên cô cũng muốn gặp Bạch Liễm, nhưng nếu đối phương làm trở ngại chuyện cô hoàn thành nhiệm vụ, vậy lần sau gặp nhau cũng không có vấn đề gì.
Nhìn ra được suy nghĩ của cô, nhất thời Hạ Chi Hành cười thật to, hoàn toàn không phù hợp với bề ngoài lịch sự tao nhã của hắn.
Động tác lúc hắn cười rất lớn, lúc này Tô Dung mới nhìn thấy bên trong áo khoác dài màu trắng chớp lóe ra cổ áo sơ mi màu hồng.
Tên này thật là ngả ngớn, cô theo bản năng nghĩ như vậy. Chẳng qua sau đó cũng hiểu, từ hành động cách ứng xử của Hạ Chi Hành có thể nhìn ra được, bề ngoài của hắn hoàn toàn không phù hợp với nội tâm "phong phú", mặc áo sơ mi màu hồng cũng thật sự rất hợp với tính cách của hắn.
Hạ Chi Hành cười nửa ngày cuối cùng cũng dừng lại, hắn giơ tay lau nước mắt ở khóe mắt vì cười quá nhiều, trêu đùa nói: "Phụ nữ thật là tàn nhẫn, tên Số 0 kia biết được cô muốn đi vào 'Khu vui chơi Mắt To' để làm nhiệm vụ nằm vùng, đã yêu cầu được đi cùng với cô đó."
Đây chính là sự khác biệt giữa cô và Bạch Liễm, Tô Dung vô cùng bình tĩnh, nhưng đầu óc lại suy nghĩ cực nhanh: "Số 0 có cách giải quyết giám thị của 'nó'? Là bởi vì chuyện của Thành phố động vật lúc trước sao?"
Trước đó Bạch Liễm cũng nói Thành phố động vật là một [Quái đàm quy tắc cố định] ẩn núp, bên trong có lực lượng của 'nó'. Thành phố động vật không còn, 'nó' cũng cần phải nghỉ ngơi lấy lại sức, đến lúc đó sẽ là thời cơ để cho anh hành động.
Lúc này Hạ Chi Hành không cười nữa, nhìn cô chằm chằm, chỉ chốc lát sau mới đẩy mắt kiếng nói: "Không chỉ như vậy, mặc dù 'nó' sẽ không nhìn chằm chằm vào Số 0, nhưng nếu như Số 0 làm chuyện có hại gì đó, vẫn có thể bị 'nó' biết. Nhưng công việc mà tôi sắp xếp cho anh ta, chính là sửa chữa thiết bị trò chơi bị cô làm hư hại, đây cũng coi như là làm việc cho 'nó'. Tất nhiên 'nó' sẽ không phát hiện ra cái gì."
Thì ra là như vậy, cứ như vậy, đúng là bọn họ có thể đoàn tụ một lát bên trong quái đàm quy tắc.
Cuối cùng vào lúc này Tô Dung cũng nở nụ cười: "Vậy tôi đồng ý, đưa đồ cho tôi đi, còn có đạo cụ quái đàm nào có thể giúp đỡ tôi không?"
Nhìn nụ cười của cô, Hạ Chi Hành cảm giác mình là một con chó đang đi ven đường thì bỗng nhiên bị người ta đá một cái, hắn hừ một tiếng, giao nhãn dán lúc trước nói cho Tô Dung, lại đưa cho cô một đồng hồ đeo tay: "Trong đồng hồ này có bản đồ của toàn bộ 'Khu vui chơi Mắt To', sau khi đi vào khu vui chơi lúc nào cũng có thể mở ra. Chấm màu xanh chính là cô, màu tím là Số 0, lúc nào cũng có thể biểu hiện ra vị trí của hai người."
Rời khỏi tiệm nhỏ, Tô Dung lại đi đến vườn hoa nhìn thử. Trừ cô bé kia cùng với một y tá đặc biệt trông chưng cô bé, những bệnh nhân khác đều đã đi về rồi.