Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 495

Chương 495 -
Chương 495 -

Bởi vì có bác sĩ đang nhìn, mọi người cũng không dám thảo luận. Trừ có thể hơi liếc nhìn người ngồi gần mình ra, cái gì cũng không làm được.

Rất nhanh, tất cả mọi người đều đã làm xong, giao tờ khảo sát lại cho bác sĩ.

Bác sĩ xem kỹ mỗi một tờ, sau đó dùng một loại ánh mắt không biết buồn hay vui nhìn mọi người, đột nhiên điểm danh bốn người: "Bốn người các người ở lại, còn cần phải tiến hành kiểm tra thêm."

Bốn người bị gọi ở lại chính là ba người bị ô nhiễm và tóc mái.

Sắc mặt của bốn người này đồng loạt thay đổi, ai cũng biết lúc này bị chọn trúng sẽ rất xui xẻo. Dù là mấy người bị ô nhiễm cũng vô cùng rõ ràng chuyện này, mặc dù bây giờ trong lòng trong mắt bọn họ đều là đứa bé trong bụng, nhưng chuyện này cũng không đại biểu bọn họ không quan tâm đến sinh mạng của mình.

Trong đó khiếp sợ nhất chính là tóc mái, cô ta thất thanh nói: "Tại sao là chúng tôi?"

Rõ ràng cô ta suy nghĩ rất kỹ, cố gắng để mình giả thành một người đã uống thuốc bị thôi miên không còn thần trí, đã bị ô nhiễm, cuối cùng lại trời xui đất khiến đạp trúng bẫy?

"Bởi vì thời gian sinh của các người sẽ đến sớm hơn." Bác sĩ nhiên nhẫn giải thích: "Cho nên chúng tôi phải chuẩn bị trước."

Thời gian sinh? Tô Dung chú ý đến từ này.

Theo lý thuyết mới vừa rồi từ trong câu hỏi khảo sát chỉ có thể nhìn ra được bọn họ họ bị ô nhiễm hay không, không có cách nào nhìn ra được thời gian sinh của bọn họ như thế nào. Nhưng bây giờ xem ra, chẳng lẽ trình độ bị ô nhiễm và thời gian sinh đều đã được tính toán rồi?

Không, chính xác mà nói, phải là ô nhiễm có thể đẩy thời gian sinh đến sớm.

Giống như chìa khó tìm được ổ khóa phù hợp, Tô Dung đột nhiên hiểu được anh Lưu chết như thế nào, cùng với nguyên nhân tại sao đám người tóc mái bị chọn.

Bởi vì ô nhiễm, hoặc có thể nói là "tình thương của me" có thể đẩy nhanh thời gian sinh đến, cho nên bao gồm anh Lưu, đứa bé trong bụng những người ô nhiễm đều đã "trưởng thành", tất nhiên có thể lấy ra khỏi bụng. Mà đứa bé của những người còn tỉnh táo như bọn họ thì chưa "trưởng thành" cho nên chờ đến ngày mai, ngày dự sinh chân chính mới được.

Nhưng mặc kệ như thế nào, nếu như đi theo bác sĩ kia, vậy đại khái chỉ có một con đường chết mà thôi.

Chỗ âm hiểm của quái đàm quy tắc chính là ở chỗ này, mặt ngoài cho điều tra viên ba ngày, Nhưng hơi lơ là một chút ba ngày lập tức bị chém thành hai ngày, làm cho tất cả mọi người đều trở tay không kịp.

Tô Dung liếc nhìn đồng hồ trên tường. Bây giờ cũng chỉ mới hơn 7h. Cô nói nhỏ bên tai Tạ Kha Kha một câu, sau đó cười nói với bác sĩ: "Tôi có thể đi theo nhìn thử không?"

Nghe vậy, tất cả mọi người ở chỗ này đều dùng một loại ánh mắt khiếp sợ nhìn cô. Vẻ mặt kia đại khái chính là "Sao cô đột nhiên lại muốn đi tìm chết rồi?"

Mà sau khi bác sĩ cũng kinh ngạc, chỉ trong chớp mắt đã lộ ra vẻ hứng thú: "Ngày mai cô cũng sẽ giống như những người này, không cần phải vào hôm nay."

"Nhưng tôi muốn vào ngày hôm nay." Cô bày ra bộ dạng thích gây khó dễ, "Dù sao cô cũng có cách mà đúng không?"

Mặc kệ là uống thuốc dưỡng thai, hay là nước có trộn thêm thuốc, đều có thể đạt được hiệu quả thúc giục "trưởng thành" sớm. Bác sĩ không có lý do gì từ chối cô chủ động chịu chết cả.

Quả nhiên, bác sĩ nhướng mày nói: "Được, vậy cùng nhau đi cùng đi."

"Tiểu Hồng...." Lộ Lộ kéo vạt áo của Tô Dung, nghi ngờ khuyên can cô: "Cô đừng có lấy tính mạng của mình ra làm trò đùa."

Cô ấy cũng rất nghĩ ngờ, rõ ràng mới vừa rồi bọn họ đều hành động cùng nhau, chẳng lẽ Tô Dung là bị ô nhiễm lúc bọn họ không chú ý đến? Nếu không sao đột nhiên lại yêu cầu muốn đi cùng chịu chết chứ?

Tô Dung dùng ánh mắt trấn an nhìn cô ấy, tỏ ý mình có chừng mực. Không vào hang cọp sao bắt được cọp con, ở trong quái đàm quy tắc nếu không mạo hiểm sao có thể thu hoạch được manh mối lớn?

Sau đó cô lại xoay người nhìn về phía Tạ Kha Kha.

Tạ Kha Kha gật đầu một cái, trên mặt tràn đầy nghiêm túc.

Bác sĩ cũng lười nhìn trao đổi giữa mấy người bọn họ, lạnh lùng nói: "Những người còn lại có thể rời đi, hoặc là cùng lựa chọn ở lại giống như cô ta."

Đúng là không thể nào lựa chọn ở lại được, cho nên mấy người cũng nhanh chóng rời đi.

Lúc này Tô Dung mới lên tiếng hỏi: "Bác sĩ, tiếp theo chúng ta đi đâu?"

"Đi đến tầng sáu." Bác sĩ cho ra một câu trả lời trong dự liệu.

Được xem là hai người thanh tỉnh duy nhất, tóc mái sợ hãi di chuyển sát bên cạnh Tô Dung, nhỏ giọng hỏi: "Cô lựa chọn ở lại có phải đã có biện pháp trở về an toàn không?"

Tô Dung lắc đầu một cái, phá vỡ ảo tưởng của cô ta: "Tôi ở lại, là muốn nhìn thử có cách nào có thể giải quyết hay không, không phải là tôi có cách dẫn cô rời đi."

Trên thực tế đương nhiên cô có thể rời đi, mới vừa rồi Tô Dung nói với Tạ Kha Kha, chính là để cho cậu ta nhanh chóng trở về phòng bệnh đặt một chậu nước. Như vậy chờ một lát mặc kệ xảy ra chuyện gì, cô cũng có thể dựa vào [Thuật đổi vị trí trong nước] và [Thánh giá chữ thập bảo vệ] kịp thời rời đi an toàn.

Mục đích chủ yếu của cô trong chuyến đi này chính là muốn đi lên tầng sáu, xem thử có thể tìm được "mảnh ghép" cuối cùng của quái đàm quy tắc này không, nếu như không tìm được, dán [nhãn dán giám sát] của Hạ Chi Hành ở tầng sáu, như vậy thì có thể tìm hắn quan sát tình huống của tầng sáu.

Còn về chuyện cứu người, thật xin lỗi, cô còn chưa có suy nghĩ gì cả.

Nghe vậy, sắc mặt của tóc mái càng trở nên khó coi hơn, nhưng vẫn cố chấp không tin, cho rằng nhất định Tô Dung có cách, chẳng qua bây giờ không muốn nói mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment