Từ trên giường mở mắt ra, Tô Dung có một đoạn thời gian ngơ ngẩn như thường lệ. Cô chớp mắt một chút, mới nhớ ra lúc trước mình đang nằm trên giường chuẩn bị nghỉ trưa, sau đó mới bị quái đàm quy tắc lựa chọn.
Vận may không tệ, không phải bị lựa chọn khi đang đi trên đường, Tô Dung có cảm giác rất vừa lòng.
Cô nhắm mắt lại lần nữa, nếu trước khi bị quái đàm lựa chọn cô đang ngủ trưa, vậy hiện tại đúng lúc có thể hoàn thành chuyện này. Khi cô ra khỏi quái đàm quy tắc thì đang là giữa trưa, hiện tại thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, ngủ là lựa chọn tốt nhất.
Một giấc ngủ đến 3 giờ chiều, Tô Dung bị chuông điện thoại đánh thức, buồn ngủ xoa đôi mắt, suy nghĩ xem đây là chuông gì.
Sau đó cô phản ứng lại, lập tức mặc quần áo đứng dậy. 3 giờ 10 phút buổi chiều vẫn còn có lớp học, cũng may trước đó cô đã đặt chuông báo thức, nếu không chỉ sợ đã quên mất.
“Tô Dung! Cậu ăn cơm ở đây à?” Khi cô đang ăn cơm chiều, một âm thanh kích động từ xa truyền đến. Cô ngẩng đầu, liền nhìn thấy Tạ Kha Kha hưng phấn đi đến, khi đến gần liền vui vẻ nói: “Vừa rồi tôi mới thông quan quái đàm quy tắc! Đây đã là lần thứ tư rồi!”
Tuy rằng đã sớm đoán được Tạ Kha Kha chính là Tiểu Kiệt vào cùng quái đàm quy tắc với cô, nhưng Tô Dung vẫn giả vờ tỏ ra vô cùng hứng thú: “Thật vậy sao? Quái đàm quy tắc đó có khó không?”
“Tôi cũng không biết.” Rõ ràng là quái đàm quy tắc do chính bản thân tự mình trải qua, nhưng rõ ràng Tạ Kha Kha không hiểu gì cả. Tuy nhiên cậu ta cũng vô cùng hiểu bản thân mình: “Tôi lại được mang bay đấy, vào ngày thứ ba, không thể hiểu được vì sao tôi lại thành công thông quan dựa vào chỉ dẫn của một đại lão.”
“Vận may của cậu thật sự quá tốt.” Tô Dung cảm thán nói, đừng thấy nếu quái đàm quy tắc này không có cô, những người khác có khả năng rất lớn sẽ bị diệt toàn đoàn.
Nhưng với vận may của Tạ Kha Kha, nếu quái đàm quy tắc này không có người có khả năng thông quan như cô, vậy chắc chắn cậu ta sẽ không xuất hiện trong quái đàm quy tắc này!
Đối với việc Tô Dung nói vận may của mình tốt, Tạ Kha Kha méo miệng: “Lần này vận may của tôi cũng không tốt lắm, bạn cùng phòng toàn là những người kỳ quái.”
Thật sự đúng là như vậy, cho dù là người đàn ông lôi thôi hay là Vương Bình, đều không phải người bình thường gì. Thật ra tóc mái không có vấn đề gì, nhưng từ lúc bắt đầu tâm tính đã bị hai tên kia làm cho hơi thay đổi.
Chỉ rầu rĩ một giây, Tạ Kha Kha lập tức vui vẻ trở lại: “Điều khác biệt chính là tôi đã làm theo những lời mẹ mình nói.”
“Bà ấy nói gì?” Nghĩ đến biểu hiện kỳ quái lúc ban đầu trong quái đàm quy tắc của Tạ Kha Kha, Tô Dung tò mò hỏi.
Cậu ta vô cùng đắc ý ngẩng cao đầu: “Những điều tra viên trong đội có tính cách gì, tôi cũng chỉ cần giả thành tính cách đó, như vậy chắc chắn sẽ không sai!”
Nghe được lời này, Tô Dung bừng tỉnh đại ngộ. Khó trách ngay từ đầu bởi vì hành vi và lời nói của Tạ Kha Kha mà cô không nhận ra cậu ta, hoá ra là tên này cố ý thay đổi tính cách.
Đồng đội có tính cách gì thì cậu ta cứ giả vờ có tính cách đó, một vòng bạn cùng phòng bệnh của Tạ Kha Kha đều không quá bình thường, cho nên cậu ta cũng khiến bản thân không quá bình thường.
Không biết nên nói hay không, kỹ thuật diễn xuất của cậu ta thật sự hòa nhập rất tốt.
Co rút khóe miệng, Tô Dung nể tình vỗ tay khen ngợi một cái: “Đây thật sự là một biện pháp tốt, tôi đoán có lẽ cậu đã chấp hành rất tốt.”
Thời gian Tạ Kha Kha và cô trở thành điều tra viên không khác nhau lắm, thời gian ngắn ngủi không đến một năm, cậu ta có thể thành công thông quan bốn quái đàm quy tắc, tuy rằng cũng không phải là đứng đầu, nhưng thật sự rất vượt xa người thường.
Quả thật mỗi lần Tạ Kha Kha thông quan 90% đều dựa vào vận may, nhưng một lần dựa vào may mắn, hai lần dựa vào may mắn…… Liên tục bốn năm lần đều có thể thông quan dựa vào sự may mắn, đó chính là thực lực của người ta.
Tuy rằng bản thân Tô Dung cũng dựa vào thực lực của mình để thông quan, cũng không thể không hâm mộ loại người may mắn thế này. Một tù nhân Châu Phi kém may mắn như cô thật sự rất ghen tị!
“Hả? Tô Dung xem tin nhắn trên diễn đàn đi!” Khi sắp ăn cơm xong, Tạ Kha Kha đang lướt di động đột nhiên kinh ngạc hét lớn.
Hai người bọn họ đều trong nhóm của xã đoàn quái đàm quy tắc, Tô Dung mở điện thoại di động ra xem thử, thấy là tin nhắn Mai Lạc phát @ tất cả các thành viên.
“Xã trưởng Mai Lạc: 【 Quái đàm quy tắc cố định】 “Công viên trò chơi mắt cười to” sắp mở vào tháng sau, hiện tại hoạt động báo danh đã bắt đầu. Những điều tra viên đã trải qua bốn quái đàm quy tắc đều có thể liên hệ với tôi để báo danh, hy vọng mọi người tích cực tham gia, cùng nhau đối kháng với ‘Nó’.”
Tại phần bình luận phía dưới có rất nhiều người bình luận.
“Sầu riêng đậu hủ thúi: Anh à anh thật coi trọng chúng tôi, trong diễn đàn của chúng ta thật sự có điều tra viên đã trải qua bốn quái đàm quy tắc à?”
“Xã trưởng Mai Lạc: Sao lại không có chứ, không phải tôi là một sao!”
“Nhợt nhạt tặng cái chết: Nhưng mà có khả năng, chỉ có một mình anh hay không……”
“……”
“LXX: Thật sự có người báo danh sao? Cái này so với việc đi chịu chết thì có gì khác nhau chứ?”
Câu cuối cùng vừa nói ra, trong diễn đàn lập tức trở nên yên tĩnh không một tiếng động.
Đúng vậy, 【 quái đàm quy tắc cố định 】 khó khăn như thế nào, tuy rằng chưa có ai trải qua, nhưng cũng đã từng nghe thấy. Đây thật sự có độ khó giống như ác mộng, vượt qua nhiều lần so với quy tắc khó khăn, ai lại vì tên tuổi mà mạo hiểm tham gia chứ?