Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 522

Chương 522 -
Chương 522 -

Quả thật hành động như vậy thật sự có chút không phúc hậu, nhưng thật sự không còn cách nào khác, vốn dĩ cô cũng hoàn toàn không phải người tốt. Vì che giấu thân phận của chính mình, chỉ có thể làm như vậy.

Khi ở quái đàm “Ký túc xá số 44” gần như cô đã một tay kéo Điền Khinh Khinh thông quan, một khi đã như vậy, hiện tại để cô ấy giúp đỡ mình một chút, cũng là hợp tình hợp lý đúng không?

Rũ mắt xuống, Tô Dung yên lặng thở dài.

Được rồi, chờ sau khi ra ngoài cứ đưa 【 Thú bông thế thân】 cho Điền Khinh Khinh đi. Cô thật sự không phải người tốt, nhưng cũng không xấu xa đến trình độ mạnh mẽ kéo một người vô tội ra nơi đầu sóng ngọn gió, nhưng lại không có một chút cảm giác áy náy nào.

Một mạng trong quy tắc quái đàm lúc trước, cùng với một mạng của thú bông mèo đen. Hai cái mạng cũng đủ để cô không còn cố kỵ đưa Điền Khinh Khinh ra ngoài ánh sáng làm thế thân cho mình.

Đột nhiên phía sau cô truyền đến tiếng động, Tô Dung quay đầu, liền thấy Tôn Giai Kỳ mê mang xoa đôi mắt, vẻ mặt nghi hoặc: “Tô Dung? Đây là chỗ nào vậy?”

“Đây là tầng hai của buổi đấu giá, tôi đã tiêu hết tiền để đưa chúng ta lên đây.” Tô Dung trả lời: “Vừa rồi các cậu đều bị cái đầu mỹ nhân đó mê hoặc, thiếu chút nữa đã đánh nhau rồi. Cho nên tôi chỉ có thể đánh ngất các cậu, sau đó đưa toàn bộ lên lầu.”

Nói xong đột nhiên cô nhớ ra gì đó, còn bổ sung thêm: “À đúng rồi, những người lúc nãy ở tầng một, bởi vì giết hại lẫn nhau, đã chết hết rồi.”

Vừa nghe thấy lời này, sắc mặt Tôn Giai Kỳ trở nên tái nhợt. Tất nhiên cô ấy hiểu rõ ý của Tô Dung là gì, nếu cô không đánh ngất ba người bọn họ, chỉ sợ ba người bọn họ cũng sẽ đi vào vết xe đổ của những người đó.

“Cảm ơn cậu.” Cô ấy cũng không phải người không hiểu chuyện, lập tức nói cảm ơn với Tô Dung: “Tổn thất của các cậu…… Cái đó gọi là tiền tệ quái đàm có đúng không? Nếu có thể dùng tiền để mua, sau khi ra ngoài tôi sẽ trả tiền…… Có thể dùng tiền để mua không?”

“Có thể, nhưng rất đắt.” Tô Dung không quá hiểu về tỷ giá hối đoái của tiền tệ hiện thực và tiền tệ quái đàm. Tuy nhiên cô ai cũng hiểu rõ: “Chờ sau khi ra ngoài hỏi Điền Khinh Khinh thử xem, cậu ấy đã tự mua không ít, chắc chắn sẽ biết.”

Nói tới đây, Tôn Giai Kỳ đột nhiên nhận ra gì đó, một tay xoa sau cổ, nghi hoặc hỏi: “Hả? Điền Khinh Khinh đâu?”

“Tôi đưa cậu ấy ra ngoài rồi.”

“À,đưa ra rồi à…… Hả?!” Tôn Giai Kỳ trừng lớn đôi mắt, giọng nói vô thức to hơn: “Đưa ra? Đưa đi đâu vậy?”

Cũng không trách vì sao cô ấy lại kinh ngạc như thế, dưới hoàn cảnh như vậy, cho dù Điền Khinh Khinh được đưa ra khỏi buổi đấu giá, hay là đưa cô ấy ra khỏi chợ quỷ đều là một sự kiện khiến người ta vô cùng kinh ngạc.

Vốn dĩ Lý Cầm Phương vẫn còn đang hôn mê cũng bị giọng nói cô ấy đánh thức, gian nan ngồi dậy: “Xảy ra chuyện gì? Đây là nơi nào?”

Nhưng Tôn Giai Kỳ hoàn toàn không có tâm trạng trả lời câu hỏi của cô ấy, còn đang nhìn chằm chằm Tô Dung.

“Đưa ra khỏi chợ quỷ.” Tô Dung nhẹ nhàng bâng quơ nói.

Suy đoán thứ hai được nghiệm chứng, Tôn Giai Kỳ vừa định hỏi đưa ra như thế nào, đột nhiên suy nghĩ cẩn thận cái gì đó: “Cậu mua đồ vật trong buổi đấu giá sao?”

Lúc trước ông lão đã từng nói, nếu mua đồ trong buổi đấu giá thì có thể trực tiếp rời đi từ cửa sau. Bởi vì có liên quan đến tin tức mấu chốt, cho nên cô ấy chưa từng quên.

Tô Dung mỉm cười, chủ động giải thích: “Vừa rồi đã tổ chức hoạt động blind box, có thể dùng rất ít tiền để mua một món đồ. Nhưng tiền của chúng ta chỉ còn đủ để mua một món, sau khi mua xong chỉ có thể để một người đi ra ngoài.”

Nói đến đây cô dừng lại một chút, xác định hai người bọn họ đều không lộ ra biểu cảm phản cảm, lúc này mới tiếp tục nói: “Hai người các cậu đều không phải thành viên của xã đoàn quái đàm, cho dù thành công đi ra ngoài cũng không có khả năng tìm được người giúp đỡ. Nhưng xác suất Điền Khinh Khinh ra ngoài tìm được người giúp đỡ chúng ta tương đối lớn hơn, cho nên tôi đã đưa cậu ấy ra ngoài. Thực xin lỗi, không đưa hai người các cậu đu”

Nghe vậy, Tôn Giai Kỳ mím môi, lộ ra vẻ mặt thấu hiểu: “Không sao cả, cậu làm vậy không có vấn đề gì cả”

Có được cơ hội như thế, bản thân Tô Dung cũng không đi, ở lại bên cạnh bọn họ, vậy cô ấy còn oán giận cái gì chứ? Dù sao dựa theo lý do vừa rồi của Tô Dung, rõ ràng bản thân cô cũng có thể tìm người giúp đỡ. Hiện tại ở lại, chỉ vì sợ người có kinh nghiệm nhất như cô ấy đi rồi, ba người bọn họ ở lại sẽ không biết phải làm sao.

Cô ấy đơn giản nói lại tình huống hiện tại cho Lý Cầm Phương nghe, Lý Cầm Phương cũng tỏ vẻ thấu hiểu. Tô Dung nhìn đồng hồ, hiện tại đã là 4 giờ 40 phút.

“Buổi đấu giá sắp kết thúc rồi, có lẽ chúng ta phải hòa vào dòng người đi về phía hoàng tuyền. Đến lúc đó nói ít một chút, đi theo bên cạnh tôi. Nếu bị tách ra, chưa chắc tôi có thể tìm thấy hai cậu.” Mắt thấy thời gian sắp kết thúc, cô nghiêm túc dặn dò.

Trên thực tế nếu bọn họ thật sự bị tách ra, Tô Dung không có khả năng lãng phí thời gian đi tìm bọn họ. Ở lại nơi này lâu thêm một lúc sẽ nguy hiểm thêm một phần, có thể đưa bọn họ theo đã là cô tận tình tận nghĩa, cô cũng không có ý định tiếp tục đưa bản thân vào vòng nguy hiểm.

Tôn Giai Kỳ và Lý Cầm Phương dùng sức gật đầu, không cần Tô Dung nói, bọn họ cũng sẽ cố gắng hết sức đi theo cô. Mọi người đều không phải kẻ ngốc, một người không có bất kỳ kinh nghiệm nào để thông quan quy tắc quái đàm ở lại nơi như thế này gần như chỉ có một con đường chết. Vì mạng sống của bản thân, bọn họ cũng không thể nào rời khỏi đội.

Bình Luận (0)
Comment