Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 529

Chương 529 -
Chương 529 -

Thấy cuối cùng [Thánh giá chữ thập bảo vệ] cũng dung hợp hoàn toàn, Tô Dung vô cùng vui mừng, lập tức nhìn thử.

Ngoài ý muốn nhưng trong tình lý chính là, đạo cụ này không có gia tăng kỹ năng mới gì cả, chỗ thay đổi duy nhất chính là, hơi thở của 'nó' tăng lên, cái này đại biểu, khi Tô Dung biến thành quỷ quái, sức mạnh sẽ lớn hơn rất nhiều.

Thật ra liên quan đến chuyện này cô cũng không hiểu lắm, nhưng cũng có thể đoán được giữa quỷ quái cũng không phải có quan hệ ngang hàng, khẳng định cũng có phân chia sức mạnh.

Giống với lần cô biến thành quỷ quái lúc trước, thật ra chỉ là hư hóa thân thể.

Nếu như Tô Dung đoán không sai, thời điểm đó chắc cô là qủy quái cấp thấp nhất, có thể còn không bằng ma nơ canh hình người xuất hiện trong "Quái đàm quy tắc siêu thị An Vui" lúc trước.

Lại nói, quỷ quái lợi hại nhất mà cô gặp chính là viện trưởng của bệnh viện Thánh Anh. Nhìn bề ngoài vị viện trưởng này không có gì khác biệt với loài người, hơn nữa năng lực học tập mạnh, chỉ thời gian của mấy câu nói đã tự điều chỉnh lời nói không khác gì với người bình thường.

Mặc dù [Thánh giá chữ thập bảo vệ] đã thăng cấp không thể để cho cô đạt đến loại trình độ đó, nhưng có thể lợi hại hơn lúc trước đã rất tốt rồi.

Nếu như cô đoán không lầm, quỷ quái trong "Khu vui chơi Mắt To" tuyệt đối không thể nào là hình thái sơ cấp. Bây giờ cô càng lợi hại, đến lúc đó càng có nhiều tỷ lệ sống sót hơn.

Ngày mai sẽ có thể gặp mặt Bạch Liễm, về mặt quỷ quái anh khẳng định hiểu nhiều hơn cô, đến lúc đó cũng có thể hỏi anh thử.

Tô Dung có một chút xíu kích động, ngủ thật sớm. Buổi sáng bảy giờ ngày hôm sau, cô đã thức dậy.

Thông báo của chính phủ là 9 giờ sáng "Khu vui chơi Mắt To" sẽ thống nhất đưa điều tra viên đã đăng ký trước đó vào bên trong, nhưng vì lý do an toàn, đương nhiên là phải dậy sớm một chút, thuận tiện còn có thời gian ăn bữa sáng nữa.

Dĩ nhiên quan trọng nhất chính là dù sao cô cũng lấy thân phận nhân viên đi vào, không chừng sẽ sớm hơn điều tra viên, tất nhiên cần phải dậy sớm.

Bởi vì hôm nay là ngày mở [Quái đàm quy tắc cố định], cho nên mặc dù có rất nhiều điều tra viên không đăng ký, nhưng cũng xin nghỉ. Dù sao bọn họ cũng không có tâm trạng học tập, đi làm, còn không bằng xin nghỉ một ngày chờ tin tức tốt. Dĩ nhiên, cũng không biết có bao nhiêu người trong đó lười biếng xin nghỉ.

Tất nhiên Tô Dung cũng xin nghỉ, cô cũng không muốn mình cố sức thông quan xong quái đàm quy tắc, đi ra còn phải đi học, đó thật sự là một tràng tai nạn.

Khi kim giờ chỉ đến con số tám giờ, trước mặt Tô Dung bỗng nhiên tối sầm lại.

Trước khi vào quái đàm quy tắc, Tô Dung đã nghĩ cũng may mình dậy sớm.

Lần nữa mở mắt ra, cô đang đứng dưới một cây đại thụ, bên cạnh còn có một người.

Tô Dung quay đầu lại, lập tức nhìn thấy một người đàn ông rất bình thường, hơi rũ mi mắt xuống, có một loại khí chất yếu ớt khó hiểu đang dựa vào thân cây, bên chân là một hộp dụng vụ, trong mắt tràn đầy ý cười nhìn cô.

Chỉ một cái nhìn nàng cô lập tức nhận ra được đối phương.

--- Đây là Bạch Liễm.

Đầu tiên cô cũng không nói chuyện với Bạch Liễm, Tô Dung nhìn xung quanh một chút, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía cửa hàng rào sắt to lớn giống như ngục giam kia.

Đó là một cánh cửa lớn, cao chừng năm mét, phía cao nhất của cửa có một tấm bảng màu đỏ rất bắt mắt, trên đó viết "Khu vui chơi Mắt To". Trong đó chữ "mắt" được vẽ thành một hình vẽ đôi mắt cười híp lại, thật ra nhìn vào giống như một con sâu, làm cho người ta cảm thấy khó chịu.

Bên cạnh cửa có một phòng bán vé, không lớn, có một nhân viên áo xanh dương đang nhàm chán ở bên trong phòng, chống đầu ngủ gà ngủ gật.

Còn về những nơi khác của khu trò chơi thì đều là một mảnh sương mù, hiển nhiên là phải vào trong mới có thể nhìn rõ ràng.

Xem ra bây giờ bọn họ còn chưa chính chính tiến vào.

Xác nhận xong hoàn cảnh, Tô Dung lại cúi đầu nhìn quần áo mặc trên người mình. Đây là một cái áo màu trắng tay ngắn, cộng thêm một quần jean ngắn. Đạo cụ quái đàm đều ở trong [Ví sinh tiền], được nhét mạnh vào trong túi quần nhỏ, nhìn vô cùng cộm. Phối hợp vô cùng đơn giản, nhưng chắc đây không phải là đồng phục làm việc, dù sao quần áo của Tô Dung và Bạch Liễm không giống nhau.

Sau khi quan sát xong hết, lúc này cô mới nhìn về phía Bạch Liễm. Trong lúc này Bạch Liễm vẫn luôn yên tĩnh chăm chú nhìn cô, hiển nhiên đã sớm quen với thói quen này của Tô Dung.

Lúc này thấy Tô Dung nhìn về phía mình, anh mới nở nụ cười nói: "Tô... Bây giờ nên gọi em là gì? 'Cà Phê' sao?"

Tô Dung suy nghĩ một chút, trả lời: "Gọi em là Tiểu Hồng đi."

Có nên nói hay không đây, cái tên này vừa đơn giản thô bạo lại thuận tiện, dưới tình huống không suy nghĩ đến chuyện người khác có tin cái tên này hay không, cô thật sự rất yêu thích cái tên này.

Bạch Liễm nghe vậy, không nhịn được cười, sờ mũi rồi nói: "Được rồi, Tiểu Hồng đã lâu không gặp, anh là Tiểu Minh."

Cái tên này thật sự đúng là giả như tên của cô, Tô Dung không nhịn được bật cười. Lấy [gương cô gái tự luyến] ra nhìn khuôn mặt của mình một chút.

Đạo cụ quái đàm này sẽ không phát động kỹ năng đối với người cầm gương, cho nên Tô Dung trực tiếp dùng nó để nhìn khuôn mặt bên trong quái đàm này của mình.

Lông mày hơi to, sống mũi hơi tẹt, nhìn qua gương mặt này có chút hung dữ, nhưng tổng thể thì bình thường không có gì lạ cả. Một người yếu ớt một người hung dữ, trái lại rất hợp với bộ dạng bây giờ của Tô Dung và Bạch Liễm.

Cô tùy ý nhướng mày một cái, đưa đạo cụ cho Bạch Liễm, tỏ ý anh cũng nhìn khuôn mặt của mình một chút. Chờ sau khi anh xem xong, cô lấy lại gương, không cười nữa, nghiêm túc nói: "Bây giờ là tình huống gì? Nhiệm vụ của chúng ta còn chưa bắt đầu sao?"

Bình Luận (0)
Comment