Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 549

Chương 549 -
Chương 549 -

Tô Dung nghĩ trong đầu, người này nhờ ai giúp đỡ cũng tốt, hết lần này đến lần khác lại nhờ cô gái bị ký hiệu giúp đỡ.

Cô gái bị ký hiệu dịu dàng cười nói: "Anh đưa tay cho tôi, tôi kéo anh. Như vậy nếu như tháp thả thật sự hạ xuống, anh cũng sẽ không bị rơi xuống theo."

Trong nháy mắt nghe được lời này của cô, Tô Dung lập tức biết ý đồ của cô ta.

Đây là muốn di dời ký hiệu!

Bây giờ di dời ký hiệu đúng là thời cơ tốt, Tiền Sâm gần chết, như vậy dù cho anh ta ý thức được cô gái dời ký hiệu cho mình, cũng sẽ không có cơ hội trả thù.

Nhưng mà Tiền Sâm không ý thức được vấn đề này, hoặc là nói bây giờ đối với anh ta, Tiểu Mẫn chính là một cái phao cứu mạng, dù anh ta có thể cảm giác được vấn đề, nhưng cũng không dám suy nghĩ nhiều.

Tiểu Mẫn cầm lấy tay anh ta, chờ năm giây. Lúc này tháp thả đã lên đến đỉnh, ba người còn lại cầu ông nội cầu bà nội, nhưng cũng không có được sự giúp đỡ.

Bọn họ bị dây an toàn cài dính chặt vào ghế, coi như muốn người ta giúp đỡ mình cũng không có cách nào.

Năm giây đến, Tiền Sâm đột nhiên trợn to hai mắt, kinh ngạc nhìn về phía Tiểu Mẫn: "Cô..."

Mà lúc này Tiểu Mẫn cũng kịp thời rút tay ra, cười híp mắt, làm động tác "bái bai" với Tiền Sâm đang nhanh chóng rơi xuống theo ghế ngồi.

Cô ta làm xong hết mọi chuyện thì giống như kịp phản ứng hành động vừa rồi kia của mình có chút không có tính người, vội vàng nhìn về phía nam điều tra viên sống sót duy nhất.

Vẻ mặt người kia lạnh nhạt, giống như vẻ mặt mới vừa rồi từ chối giúp đỡ những người khác. Lúc này anh ta chú ý đến ánh mắt của cô, hỏi: "Cô dời ký hiệu rồi?"

Thái độ bình thản của anh ta làm cho cô gái thở phào nhẹ nhõm: "Đúng vậy."

“Cô làm sao biết mình bị ký hiệu?" Người đàn ông hỏi, đây là nguyên nhân mà anh ta để ý đến đối phương.

Bởi vì ký hiệu đã được dời đi, cô gái cũng không ngại trả lời vấn đề này: "Nghe được ở trong đầu, có một giọng nói nói cho tôi biết, tôi đã bị đánh dấu."

Quả nhiên là như vậy! Mới vừa rồi Tô Dung nhìn thấy phản ứng cuối cùng của Tiền Sâm, trong lòng đã có suy đoán. Lúc này được chứng thực, chỉ là hơi gật đầu trong lòng.

Đột nhiên, cô gái quay đầu nhìn cô: "Chị này, đồng nghiệp kia của chị, anh ta... hình như anh ta té xuống rồi?"

Nói thật, vốn dĩ cô ta cho rằng hai nhân viên áo xanh lá cây sẽ dùng cùng một loại biện pháp thoát hiểm, kết quả nhân viên nam kia vẫn luôn ngồi trên ghế không làm gì cả, cho đến khi rơi xuống với những điều tra viên khác.

Lúc thấy được tình huống này, cô ta sợ đến ngây người, suy nghĩ đầu tiên ở trong đầu chính là, nhân viên trong quái đám quy tắc cũng có hiện tượng bắt nạt nơi làm việc?

Nhưng hiển nhiên chuyện này cũng không phải là bắt nạt nơi làm việc, quả thật không hiểu, cho nên lúc này cô ta mới lựa chọn hỏi Tô Dung.

Dù sao rận nhiều không ngứa, mới vừa rồi cô ta đã chủ động nói chuyện với Tô Dung, bây giờ nói thêm cũng không sao.

"Anh ấy không sao." Tô Dung vừa nói vừa cúi đầu liếc nhìn. Trước khi bọn họ nói chuyện, toàn bộ hàng ghế của tháp thả đều đã rơi xuống đất, phát ra một tiếng "ầm" thật lớn.

Lúc này khói mù, bụi bặm bắn lên không trung. Một bóng người mặc đồng phục màu xanh lá cây chậm rãi đi ra, đứng ở trên đất vẫy vẫy tay.

Là Bạch Liễm.

"Trời ơi." Tiểu Mẫn kinh ngạc nói: "Anh ta lại không chết."

Tô Dung không giải thích quá nhiều, thấy Bạch Liễm bình an đi ra, cô chỉ nói: "Bây giờ bò xuống đi."

Sở dĩ không để cho Bạch Liễm leo lên cột tháp giống với mình, một là bởi vì anh không cần làm vậy cũng có thể sống, thứ hai là bởi vì anh xuống mặt đất trước để thăm dò tình huống dưới mặt đất.

Một đường bò xuống, nam điều tra viên còn sống kia trực tiếp rời đi, chỉ còn lại Tiểu Mẫn, cô ta căng thẳng hỏi Tô Dung: "Ba yêu cầu mà chị nói tôi đồng ý vô điều kiện là cái gì?"

Lúc ấy cô ta không có cách nào, nếu phản ứng chậm một chút thì sẽ té xuống thịt nát xương tan, cho nên chỉ có thể đồng ý lời của Tô Dung.

Nhưng bây giờ nghĩ lại, Tiểu Mẫn thật sự sợ Tô Dung nói yêu cầu uy hiếp tính mạng của cô ta. Nếu như là như vậy, vậy cô ta thật đúng là vừa ra khỏi hang hổ đã đi vào ổ sói, quả thật quá thảm.

Liên quan đến chuyện này, Tô Dung đã sớm nghĩ xong rồi. Cô đứng sóng vai với Bạch Liễm, vươn tay về phía cô ta: "Đưa quy tắc của cô cho tôi."

Cô mới vừa nói ra lời này, sắc mặt của Tiểu Mẫn lập tức thay đổi: "Nhưng mà... Tôi biết chị cứu mạng tôi, theo lý thuyết tôi quả thật không nên nuốt lời. Nhưng mà... Nếu như mục đích cứu tôi là vì giết tôi, vậy chị cứu tôi làm gì?"

Vừa nghe cô ta nói như vậy, Tô Dung lập tức ý thức được cô ta là đang hiểu lầm: "Hình như cô hiểu lầm chuyện gì đó rồi, tôi chỉ là muốn xem quy tắc của cô, xem xong sẽ trả lại."

Hiển nhiên mới vừa rồi đối phương có phản ứng như vậy, là vì tờ giấy quy tắc có tác dụng gì đó. nếu không điều tra viên có thể tham gia [Quái đàm quy tắc cố định], không thể nào không có năng lực học thuộc nhanh quy tắc.

"Thì ra là như vậy! Vậy thì quá tốt rồi?" Tiểu Mẫn lập tức lấy sổ tay quy tắc ra, khác với nhân viên, phần sổ tay quy tắc này không có bản đồ khu vui chơi.

《 Hướng dẫn đối với du khách "Khu vui chơi Mắt To"》

"Khu vui chơi Mắt To" vốn là khu vui chơi lớn nhất thế giới, bên trong trang bị rất nhiều thiết bị trò chơi và cách chơi giải trí đặc sắc, tuyệt đối thú vị, tuyệt đối an toàn. Hy vọng các du khách có thể ở chỗ này trải qua một ngày vui vẻ.

Một, "Khu vui chơi Mắt To" tổng cộng chỉ có ba khu công viên, tức là 'Khu công viên vương quốc kiến', 'Khu công viên kỷ Jura', 'Khu công viên cảnh sát trưởng bánh bích quy'.

Bình Luận (0)
Comment