Hơn nữa nếu như bọn họ muốn tham gia tàu lượn siêu tốc với Tiểu Mẫn, vậy trực tiếp tự mình dán nhãn dán? Tại sao còn cần ủy thác cho cô ta?
Trừ chuyện này ra bọn họ còn có chuyện phải làm, nhìn qua nhiệm vụ lần này quá dễ dàng, nhất định có cất giấu bẫy nguy hiểm.
Hai người cần đi dạo xung quanh một vòng, tốt nhất có thể tìm được vị trí của 'Khu công viên chú hề'. Trừ cái này ra, còn phải hỏi thăm nhân viên chính thức bọn họ làm cách nào để tan làm, cùng với tất cả nhân viên tạm thời đã đi đâu rồi.
Tóm lại thời gian của bọn họ không nhiều, tất nhiên không thể nào đi tàu lượn siêu tốc với đối phương.
Nhưng hiển nhiên Tiểu Mẫn đã nghĩ xong nếu như bọn họ từ chối, mình nên làm cái gì: "Nếu như các người không đi cùng với tôi, vậy một khi tôi chết, tôi cũng sẽ không giúp các người dán, dù sao hợp đồng cũng không trừng phạt người đã chết."
Giống như lời của cô ta, nếu như Tiểu Mẫn nhất định muốn xác nhận sau khi mình an toàn mới chịu dán nhãn dán, chết thì không dán, vậy theo lợi ích lâu dài, bọn họ là người chịu thiệt.
"Chỉ cần có một người trong chúng ta đi cùng với cô tham gia tàu lượn siêu tốc là được đúng không?" Đột nhiên Bạch Liễm hỏi.
Trong nháy mắt Tô Dung đã hiểu được ý của anh, ở trong trò chơi Bạch Liễm chính là thất bại cũng không chết, hoàn toàn có thể đi theo đối phương.
Lúc này đến lượt cô đóng vai người xấu, Tô Dung lập tức bày ra vẻ không đồng ý: "Chuyện này không được, an toàn của anh không được đảm bảo."
Nghe vậy, Tiểu Mẫn còn đang do dự sợ có bẫy lập tức nói: "Tôi cảm thấy có thể, chỉ cần một người..."
Cô ta nghĩ rất rõ ràng, dù sao hai người này cũng là nhân viên, nhất định có cách thông qua. Chỉ cần một trong bọn họ đi cùng mình, mình hành động theo đối phương, vậy có thể bình an không có chuyện gì thông qua.
Về phần tại sao rõ ràng Bạch Liễm nguyện ý đi cùng cô ta tham gia tàu lượn siêu tốc, nhưng vẫn muốn ủy thác cô ta giúp đỡ chuyện dán giấy này, Tiểu Mẫn suy đoán có lẽ nhân viên bọn họ có hạn chế gì đó, không thể hoàn thành nhiệm vụ này. Chỉ có điều tra viên mới hoàn thành được.
Bạch Liễm: "Tiểu Minh."
"... Đúng, chỉ cần Tiểu Minh đi cùng tôi tham gia tàu lượn siêu tốc, tôi sẽ dán nhãn dán trước tiên." Tiểu Mẫn kinh ngạc vì cái tên qua loa lấy lệ này, yên lặng một chút mới lên tiếng."
Tô Dung vẫn nhíu mày, làm ra vẻ không đồng ý. Chờ Bạch Liễm giả bộ khuyên nhủ một trận, lúc này cô mới gật đầu: "Vậy cũng được, nhưng anh nhất định phải chú ý an toàn nhé."
Bọn họ không có hẹn chỗ gặp mặt sau khi tách ra, Hạ Chi Hành đã cho bọn họ mỗi người một đồng đồ đeo tay có bản đồ, phía trên có ký hiệu của riêng mình. Sau khi Bạch Liễm hoàn thành nhiệm vụ, trực tiếp tới tìm cô là được, không cần phải cố gắng dặn dò.
Sau khi chia tay, Tô Dung đi đến 'Khu công viên cảnh sát trưởng bánh bích quy', nơi này nhìn qua là nơi nguy hiểm nhất, cũng có khả năng xảy ra vấn đề nhất.
Vậy mà lúc này bên ngoài 'Khu công viên cảnh sát trưởng bánh bích quy' có mấy bảo vệ đồng phục đen, sắc mặt nghiêm túc chặn cửa lại. Nên ngoài có mấy điều tra viên cũng đang đứng, trong đó có Tạ Kha Kha!
Tô Dung lập tức vui vẻ, đi đến hỏi: "Chỗ này xảy ra chuyện gì?"
Dĩ nhiên cô biết tình huống đơn giản chính là 'Khu công viên vương quốc kiến' xuất hiện con kiến quỷ dị, bị đưa đến giam ở 'Khu công viên cảnh sát trưởng bánh bích quy'. Sở dĩ hỏi như vậy, cũng chỉ là muốn tìm đề tài nói chuyện mà thôi.
Có một người vừa định trả lời, nhưng chú ý đến bộ đồng phục xanh lá cây trên người cô lập tức lui ra sau một bước, không dám nói tiếp?
Những người khác cũng chú ý đến động tĩnh này, theo bản năng lui ra sau, cách Tô Dung một khoảng cách.
Tô Dung cũng không tức giận, nhìn về phía Tạ Kha Kha. Tạ Kha Kha do dự một chút, thành thật trả lời: "Là có con kiến cười đi vào trong đó."
Người nam ở bên cạnh cậu ta lập tức căng thẳng, nói nhỏ: "Sao cậu lại dám nói chuyện với cô ta? Quên quy tắc rồi sao?"
Sao có thể quên quy tắc được, cho dù là Tạ Kha Kha cũng đã học thuộc lòng quy tắc. Cậu ta giải thích: "Trước đó lúc tôi ở 'Khu công viên cảnh sát trưởng bánh bích quy', thấy nhân viên này giúp đỡ những người khác thông qua trò chơi, tôi cảm thấy quy tắc kia là sai."
Nghe vậy, người nam này không xác định liếc nhìn cậu ta một cái, lại liếc nhìn Tô Dung, cuối cùng không nói gì.
Tô Dung cũng biết Tạ Kha Kha luôn có thể đưa ra lựa chọn chính xác, sau khi nói cảm ơn thì hỏi tiếp: "Cậu..."
Cô còn chưa nói xong, đột nhiệt tiếng radio vang lên: "Alo, tất cả các du khách đang không tham gia trò chơi mời đi đến quảng trường, trò chơi lập tức bắt đầu giai đoạn thứ hai."
Sao đột nhiên lại bắt đầu giai đoạn thứ hai? Tô Dung lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, đi theo mấy người nhanh chóng đến quảng trường.
Lúc này màn hình lớn đã sáng lên, chú hề bên trong cười híp mắt nói: "Chao ôi chao ôi, không ngờ nhanh như vậy số lượng du khách chỉ còn lại có một nửa, vậy chúng ta mở ra giai đoạn hai của trò chơi đi!"
Thì ra là như vậy, điều kiện mở giai đoạn hai của trò chơi là cái này. Tô Dung bừng tỉnh hiểu ra, đồng thời trái tim cũng trầm xuống. Lúc này mới chỉ qua một buổi chiều một chút thôi, điều tra viên đã tổn thất một nửa. Trong này khẳng định không chỉ nguyên nhân chết vì tham gia trò chơi, còn có điều tra viên tự giết hại lẫn nhau.
"Quy tắc của giai đoạn thứ hai, du khách lúc trước bị chú hề bám vào người, cùng với du khách bị giết chết đều sẽ biến thành chú hề, chơi trò chơi mọi người người ở chỗ này. Người thất bại trong trò chơi cũng sẽ biến thành chú hề!"