“Những tên tín đồ tà giáo đó thật đáng chết!” Lý Chí phẫn nộ nắm chặt nắm tay: “Rõ ràng quái đàm đã đủ đáng sợ rồi, bây giờ còn phải đối mặt với tín đồ tà giáo.”
“Chúng tôi định thành lập một quỹ công ích xã hội, chuyên dùng để giúp đỡ những người bị tổn thương vì hành vi của những tên tà giáo đó.” Một người đàn ông thành niên mặc quần áo xa xỉ nói, sau đó thân thiện nói với bọn họ: “Mọi người có thể nói chuyện với phụ huynh của vị bạn học đã chết đó một tiếng, quỹ xã hội của chúng tôi có thể giúp đỡ lo liệu hậu sự.”
Lớp trưởng thay mọi người lên tiếng: “Thật sự rất cám ơn ngài! Tôi sẽ nói đúng sự thật cho phụ huynh của cậu ấy.”
Sở trường cũng không làm phiền cảnh này, đợi trong chốc lát sau đó mới nói: “Về phần những tín đồ tà giáo đó, chúng tôi sẽ toàn lực bắt giữ. Mọi người đừng nói những việc đã gặp phải hôm nay ra ngoài, để tránh khiến cho tín đồ tà giáo chú ý đến. Nếu không có gì ngoài ý muốn, có lẽ bọn chúng sẽ không tìm đến mọi người.”
Mọi người cùng nhau gật đầu, vừa mới trải qua sự việc chí mạng như vậy, không có ai quý trọng mạng sống của mình hơn bản thân họ.
“Còn về phần ba người.” Sở trường nhìn về phía ba người Tô Dung: “Chính phủ cũng sẽ cho mọi người phần thưởng tương ứng, có lẽ không lâu sau mọi người sẽ nhận được tin tức.”
Rời khỏi Cục Cảnh Sát, có vài người muốn xin phương thức liên lạc của Tô Dung. Bọn họ đều là người có quyền thế, cũng đều có thể nhìn ra được, Tô Dung thật sự là một người có bản lĩnh. Mới 18 tuổi đã có thể lợi hại như vậy, chắc chắn tương lai sẽ càng khó lường hơn.
Quan trọng nhất chính là, trong hoàn cảnh nguy hiểm như vậy nhưng đối phương lại có năng lực nhạy bén kinh người, đây gần như chính là điều tra viên trời sinh. Kết bạn với một điều tra viên có phẩm chất ưu tú như vậy, chẳng phải chính là sự đảm bảo tuyệt vời cho sự an toàn của bản thân sao.
Dù sao ở thế giới này, chỉ có điều tra viên mới có thể chống lại “Nó”.
“Thường xuyên liên lạc với chúng tôi nhé, nếu có việc thì có thể nói bất cứ lúc nào, chúng tôi sẽ cố gắng giúp đỡ.” Mấy người đàn ông trưởng thành mặc tây trang phẳng phiu nở nụ cười đầy mặt vẫy tay tạm biệt Tô Dung, trong đó có một người ý vị thâm trường bổ sung thêm một câu: “Dù sao ân cứu mạng cũng không thể báo đáp hết bằng số tiền đó.”
Nói xong bọn họ từng người ngồi lên chiếc xe Porsche / Cayenne / BMW của mình, tiêu sái rời đi.
Những người không quen biết đều rời đi, các bạn học trong lớp mới vây quanh đến đây. Hâm mộ nhìn Tô Dung. Bọn họ đều hiểu rõ, những người vừa rồi thêm phương thức liên lạc của Tô Dung chắc chắn không phải người đơn giản. Rõ ràng mọi người đều học cùng lớp, hiện tại Tô Dung đã một bước lên trời, dễ dàng vượt qua khoảng cách giai cấp, bọn họ lại chỉ có thể từng bước làm một sinh viên bình thường.
Lý Thiến Nguyệt vừa cảm kích vừa mang tâm trạng phức tạp nói: “Tô Dung, hôm nay cậu thật sự quá lợi hại. Nếu không phải nhờ cậu, có lẽ chúng ta đều chết ở chỗ này rồi.”
Ở trong trí nhớ của cô ấy, tuy rằng trong việc học tập Tô Dung tương đối thông minh, nhưng cô ấy cũng không thua kém quá nhiều. Nhưng không ngờ trong những lúc nguy hiểm, đối phương lại lợi hại hơn những gì cô ấy tưởng tượng rất nhiều. Một Tô Dung như vậy khiến Lý Thiến Nguyệt cảm thấy hết sức xa lạ, tuy rằng vốn dĩ quan hệ giữa cô ấy và Tô Dung cũng không quá tốt.
Các bạn học khác trong lớp cũng gật đầu theo, mồm năm miệng mười tán thưởng. Vốn dĩ bọn họ còn cảm thấy Tô Dung không xứng với Tạ Kha Kha, nhưng hiện tại xem ra, quả nhiên vẫn là Tô Dung lợi hại hơn một chút.
Tô Dung xác định bản thân đã cho bọn họ một ấn tượng mới, cũng không ở lại lâu, sau khi tạm biệt mọi người liên xoay người rời đi. Tạ Kha Kha còn nhiệt tình muốn đưa cô về nhà, tuy nhiên đã bị Tô Dung lịch sự từ chối. Cô muốn tránh tất cả những khả năng khiến người khác hiểu lầm, cô cũng không có ý định yêu đương với một nam sinh nhỏ tuổi hơn mình.
Sau khi về đến nhà, lúc này Tô Dung mới hoàn toàn thả lỏng. Khi ở bên ngoài cô không hề biểu hiện một chút nào, nhưng trên thực tế cả thể xác và tinh thần của cô đều vô cùng mệt mỏi.
Vốn dĩ là một trinh thám luôn hợp tác cùng cảnh sát, khi đối mặt với những tội phạm cực kỳ hung ác, thỉnh thoảng cũng sẽ gặp phải những mối nguy hiểm bất ngờ. Nhưng cho dù là loại tình huống nào, trong lòng cô vẫn có sự chuẩn bị trước. Dù sao cũng đã nhúng tay vào án tử, cũng phải chuẩn bị tốt tâm lý bị người khác trả thù.
Nhưng ở thế giới này, cho dù cô chưa từng làm gì, cũng sẽ có vô số nguy hiểm rình rập cô.
Quy tắc quái đàm ngẫu nhiên kéo người vào, tín đồ tà giáo hoạt động khắp nơi…Chỉ trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, những mối nguy hiểm này cứ lần lượt kéo đến không hề báo trước. Cho dù Tô Dung đã sớm có thói quen sống trong sự nguy hiểm, cũng có cảm giác bản thân không thể chịu đựng được.
“Cũng may vẫn còn nghỉ hè, mình mãi mãi yêu mùa hè!” Tô Dung thở dài một tiếng. Sau khi khai giảng Đại học chắc chắn sẽ có rất nhiều việc, lỡ như lại bị kéo vào quy tắc quái đàm, có khả năng cô sẽ không hề có thời gian để nghỉ ngơi dưỡng sức.
Hy vọng trong khoảng thời gian ngắn đừng tiến vào quái đàm, cô cảm thấy với trạng thái tinh thần hiện tại của mình, có khả năng vừa vào quái đàm, liền sẽ bị “Nó” mê hoặc. Ít nhất phải nghỉ ngơi hai ngày rồi lại nói.
Ngủ một giấc đến tận hừng đông ngày hôm sau, trước sau Tô Dung nhận được hai tin nhắn. Tin nhắn thứ nhất là khen thưởng của Cục Cảnh Sát, khen thưởng mỗi người bọn họ năm vạn, cũng coi như thù lao không tệ.
Còn một tin nhắn khác, Tô Dung đã nhận được vào buổi tối ngày hôm sau. Là sở trưởng Cục Cảnh Sát tự mình gửi tin nhắn cho cô.
“Tô Dung, cô có từng nghĩ đến việc trở thành một điều tra viên chưa?”
---
Nhìn thấy tin nhắn này, Tô Dung cau mày, lập tức cảm thấy có hứng thú: “Trở thành điều tra viên? Không phải chỉ khi bị “Nó” lựa chọn tiến vào quái đàm, thông qua thành công mới có thể trở thành điều tra viên sao?”
Đây cũng là một trong ít nguyên nhân vì sao địa vị của điều tra viên lại cao như thế, người người đều bon chen vào, số người còn ít như vậy.