"Rốt cuộc nhân viên đồng phục xanh lá cây ở chỗ nào?" Một người nam buồn rầu thở dài, trong mắt là sự khát khao không giấu được. Ở trong mắt gã, giai đoạn hai quá đáng sợ, trên đường chính không có chỗ nào là không có chú hề thật sự làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Nên biết, những chú hề này không chỉ mặc đồ chú hề, trang điểm khuôn mặt cũng giống với chú hề trong màn hình lớn. Nhưng người này luôn có một ít đặc điểm để cho người khác cảm thấy bọn họ không phải là quỷ quái, mà là là người đã từng sống sờ sờ.
Ngay vào lúc 10 phút trước, hắn ta còn thấy chú hề tóc đuôi ngựa, tóc đuôi ngựa này làm cho gã nhớ ra, rõ ràng là cô gái đầu tiên đứng ra nói mình bị ô nhiễm, sau đó bị nổ đầu.
Mặc dù gã không đến nỗi áy náy vì những người này, nhưng tâm trạng cũng không tốt lắm, cũng mang theo chút sợ hãi. Cho nên càng muốn nhanh chóng rời khỏi quái đàm quy tắc này.
Đột nhiên ở trong đình nhỏ xa xa có một người mặc đồ chú hề đi ra, còn đeo mặt nạ. Điều tra viên này không suy nghĩ gì nhiều, xoay người rời đi, tiếp tục tìm nhân viên đồng phục xanh lá cây.
Không sai, người mặc đồ chú hề này chính là Tô Dung. Đây cũng là phương pháp cô nghĩ tới để không bị phát hiện.
Ai có thể nghĩ đến nhân viên đồng phục xanh lá cây sẽ biến thành chú hề chứ?
Tô Dung đi ra đình nhỏ, dạo hai vòng, sau khi chắc chắn không có người nào, Tô Dung nhanh chóng theo bản đồ đi đến vị trí của chấm nhỏ màu tím. Dọc theo con đường này, cô nhìn thấy có rất nhiều người mặc đồ chú hề, bọn họ lắc lư đi trên đường, nhìn qua có một loại cảm giác trật tự quỷ dị.
Theo chấm nhỏ màu tím đi đến rừng cây, Tô Dung đứng ở chỗ đất trống quan sát xung quanh: "Người đâu?"
Rõ ràng trên đồng hồ đeo tay biểu hiện Bạch Liễm ở chỗ này, sao đến nơi rồi lại không nhìn thấy người?
"Anh ở chỗ này." Một giọng nói vang lên bên tai của cô, Tô Dung lập tức quay đầu lại, đã nhìn thấy gương mặt của Bạch Liễm xuất hiện chớp nháy rồi sau đó nhanh chóng biến mất.
Tô Dung cảm thấy hơi có chút không nói nên lời: "... Anh là đang ẩn thân?"
"Có thể được xem là như vậy, nhưng thật ra là một loại hình thái của quỷ quái." Bạch Liễm trả lời, "Tình huống bây giờ là như thế nào? Chúng ta bị truy nã sao? Lúc ấy anh còn đang ở trên tàu lượn siêu tốc, đã nhìn thấy không biết tại sao ở phía dưới có rất nhiều người vây quanh. Những người đó nhiều đến mức vượt qua tình huống bình thường, hơn nữa nếu như cảm giác của anh không sai, chắc bọn họ là đang nhìn anh. Cho nên anh vội vàng biến thành quỷ quái, sau đó nhảy xuống từ trên tàu lượn siêu tốc."
Sau khi nói xong chuyện mình làm sao phát hiện vấn đề, anh tiếp tục nói: "Mới vừa rồi ở trên đồng hồ đeo tay anh không nhìn thấy chấm nhỏ của em, không biết em đi đâu. Nhưng anh nghĩ em có [Thuật đổi vị trí trong nước], muốn chạy trốn tất nhiên là phải đến chỗ có nước. Trước khi chuyện xảy ra em đã ở quảng trường, không thể nào lại di chuyển đến suối phun nước ở quảng trường được. Vậy chỉ có 'Khu công viên kỷ Jura' được em lựa chọn. Cho nên anh đến chỗ này chờ em."
Mặc dù không có tin tức gì cả, nhưng anh vẫn có thể thông qua phán đoán của mình, đoán chính xác được vị trí của Tô Dung.
Tô Dung kể lại chuyện mới vừa rồi mình trải qua ở 'Khu công viên kỷ Jura' như thế nào, lại kể quy tắc mới mà "nó” thông báo trên quảng trường, sau đó lắc đầu một cái: "Nhìn ra được "nó" thật sự muốn giết chúng ta, sẽ không ảnh hưởng đến anh chứ?"
"Không biết, "nó" cũng không biết người hợp tác với em chính là anh. Bây giờ anh biến thành quỷ quái xuất hiện ở trong quái đàm quy tắc cũng là tình huống bình thường, chỉ cần không đổi trở lại là được." Bạch Liễm trả lời: "Dù sao bây giờ "nó" đang trong quá trình tu dưỡng, không có cách nào chú ý đến anh quá nhiều."
Tô Dung suy nghĩ một lát rồi nói: "Như vậy nói cách khác, tiếp theo anh không thể nào biến về thành nhân loại? Nếu là như vậy, em cảm thấy anh có thể rời đi trước, chắc là ở bên ngoài anh còn có chuyện phải làm đi?"
Bạch Liễm nghe được lời này của cô, bất đắc dĩ thở dài. Có lúc anh thật sự cảm thấy tuyệt vọng với sự lý trí quá mức của cộng sự nhỏ này của mình: "Anh không thể để cho một mình em ở chỗ này được, chuyên bên ngoài cũng không vội vàng như thế. Ở chỗ này anh tương đương với con mắt thứ hai của em, trừ có thể giúp em nhìn ra chỗ xuất hiện vấn đề, còn có thể giúp xem trông chừng quỷ quái. Tóm lại anh không hề vô dụng!"
Tô Dung nghe ra được ý của anh, hơi tằng hắng một tiếng: "Em cũng không phải là muốn đuổi anh đi, không phải là em suy nghĩ đến hiệu suất... Được rồi, bây giờ muốn tìm điều tra viên thăm dò tin tức là không được... Mà lúc này chỗ chúng ta cần tìm được chính là 'Khu công viên chú hề'."
Nói đến chỗ này, cô không nhịn được thở dài: "Đường đều đã bị lấp kín rồi."
"Thật ra không cần lo lắng." Giọng nói của Bạch Liễm vang lên trong không khí: "Bây giờ em ngụy trang rất tốt, chắc sẽ không bị phát hiện. 'Khu công viên chú hề' sẽ xuất hiện, đến lúc đó đi cùng với những người khác là được. Đúng rồi, có một việc anh nghĩ chắc em không biết.”
Nhớ đến chuyện vừa rồi Tô Dung kể lại nguy hiểm mình gặp ở 'Khu công viên kỷ Jura', Bạch Liễm đột nhiên hỏi: "Em biến mình biến mất không hiện vị trí trên đồng hồ đeo tay bao lâu không?"
Nghe vậy, Tô Dung sửng sốt một chút: "Bao lâu?"
"Hơn ba tiếng đồng hồ, bây giờ đã là 5 giờ chiều rồi.”
Anh mới vừa nói ra lời này, Tô Dung lập tức trợn to mắt. Cô không ngờ mình cảm thấy là chỉ nửa giờ trôi qua, ai có thể nghĩ đến đã qua 3 tiếng đồng hồ.