Trong quái đàm quy tắc, chỗ nào cũng sẽ có cạm bẫy, nhưng như vậy cũng quá bug đi!
Nếu như lúc ấy cô thật sự lựa chọn ở trong đình nhỏ một chút nữa, vậy thời gian mà cô lãng phí sẽ càng nhiều. Tô Dung cảm nhận được sự ác ý rất sâu đến từ "nó".
"Chẳng qua nếu đã đến năm giờ chiều, 'Khu công viên chú hề' còn chưa xuất hiện sao?" Tô Dung nghi ngờ hỏi.
Bạch Liễm lắc đầu một cái: "Không biết, dù sao anh chưa nghe được tin tức xuất hiện, nhưng rất có thể đã có người đi rồi."
Có người đi qua, nhưng tin tức lại không truyền ra, Vậy chỉ có thể nói rõ người đó không trở ra được. Không đi ra được thì chứng minh là không thành công rời đi, hoặc là chết ở chỗ đó, hoặc là bị nhốt.
Dù sao muộn cũng đã muộn, Tô Dung hỏi thăm tình huống bên ngoài: "Tình huống bây giờ là như thế nào? Những chú hề kia đã làm gì rồi?"
"Ngẫu nhiên kéo mấy người tiến hành một ít trò chơi máu tanh, nếu thất bại, người chết trong trò chơi sẽ bị người hề ăn đầu, sau đó người chết sẽ mọc ra một cái đầu chú hề."
Nghe được cách chơi đơn giản thô bạo này, Tô Dung hơi run rẩy khóe miệng. Cũng may mấy chú hề chỉ biết kéo du khách chơi trò chơi, sẽ không kéo chân viên chơi trò chơi, bao gồm nhân viên tạm thời. Nếu không cô bị kéo vào, thân phận ngụy trang cũng sẽ bại lộ.
Mới vừa nghĩ như vậy, một giây tiếp theo một người mặc đồ người hề tóc đỏ đi đến chỗ Tô Dung. Bộ dạng của người này có chút quen mắt, Tô Dung sửng sốt một chút, đột nhiên nhớ ra người này là nam tóc đỏ lôi kéo nam âu phục ở trong phòng ăn lúc trước.
Anh ta lại biến thành chú hề rồi!
Chú hề tóc đỏ đi về phía Tô Dung, dùng một loại giọng nói kỳ dị không phân rõ trai gái, nhưng cũng có thể nghe được giọng nói vốn có của nam tóc đỏ: "Cô có muốn mặc quần áo của tôi không?"
Người này nói chính là quần áo chú hề, quy tắc 10 của nhân viên tạm thời [bày tỏ tôn trọng thích hợp với chú hề do khu vui chơi bố trí, nhưng từ chối tiếp nhận đồng phục làm việc của bọn họ.]
Cho nên bây giờ Tô Dung hẳn là lễ phép từ chối mới đúng.
Nhưng quy tắc thứ 6 của du khách [Quần áo của chú hề chính là thần thánh, bạn luôn có thể từ thị giác của chú hề phát hiện ra thứ mới mẻ.] Nửa câu sau của quy tắc này là chính xác, nói cách khác, từ thị giác của chú hề nhất định có thể phát hiện ra thứ mới.
Mà trước mắt suy đoán của Tô Dung là, từ thị giác của chú hề có thể thấy được 'Khu công viên chú hề'.
Đây cũng là dưới tình huống không có người nào dẫn dắt, phương pháp tốt nhất để đi đến 'Khu công viên chú hề'.
Còn về chuyện bị nhân viên đồng phục màu đỏ của 'Khu công viên chú hề' tìm đến, vốn Tô Dung rất có lòng tin với vận xui của mình, cô đại khái sẽ bị tìm đến. Nhưng bây giờ cô lại không xác định được.
Đã biết 'Khu công viên chú hề' có trò chơi vòng quay chọc trời mà cô phải hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, chỗ này cũng có thể có cửa ra rời khỏi khu vui chơi, thậm chí có xác suất lớn nhất có nguồn ô nhiễm. Nếu như "nó" muốn giết mình, tại sao lại để cho mình đi đến 'Khu công viên chú hề'.
Nếu như suy nghĩ theo hướng này, Tô Dung cảm thấy cô không thể nào gặp nhân viên đồng phục đỏ.
Cho nên nếu như cô muốn đi 'Khu công viên chú hề', một là lấy được tin tức của khu công viên này từ chỗ điều tra viên, hoặc là cũng chỉ có thể lấy được tin tức từ chỗ của những chú hề này.
Nhưng không thể nào mặc quần áo của chú hề được, cái này mặc vào không nhất định có thể cởi ra. Cô nên làm cách nào để đi đến 'Khu công viên chú hề' đây?
"Tôi rất thích đồng phục làm việc của anh, nhưng tôi có đồng phục của mình rồi, cho nên không thể đổi." Tô Dung áy náy nói.
Nghe vậy, chú hề tóc đỏ cũng không nói gì nhiều, xoay người muốn đị, lại đột nhiên bị Tô Dung gọi lại: "Xin hỏi anh là đến từ đâu vậy?"
Chú hề xoay người lại, hình như không ngờ có người chủ động nói chuyện với mình, mặc dù người này không phải là điều tra viên, ăn mặc cũng rất lạ.
Là chú hề mới nhậm chức, người này đã mất đi ý thức từng làm nhân loại, hoàn toàn trở thành tay sai của quỷ quái. Đình Đình mà hắn thích cũng biến thành bộ dạng này, từ một loại ý nghĩa nào đó, chuyện này có tính là một loại kết thúc HE khác không? Nhưng từ lời nói chuyện của hắn có thể thấy được, hắn vẫn có chút suy nghĩ, đây cũng là nguyên nhân Tô Dung muốn nói chuyện với nó.
Ở trong khu vui chơi, thi thể của người có tiếp xúc với chú hề đều sẽ biến mất. Ở trong giai đoạn thứ hai của trò chơi, những thi thể kia lại lấy thân phận chú hề tái xuất giang hồ.
Như vậy trong lúc biến mất, bọn họ ở chỗ nào?
Tô Dung liên tưởng đến 'Khu công viên chú hề'.
"Cô muốn đi sao?" Chú hề hỏi.
Mặc dù biết chỗ đó rất nguy hiểm, nhưng Tô Dung vẫn quả quyết gật đầu: "Muốn đi."
Cô không thể chậm trễ quá nhiều thời gian, dù sao cô khác với những chú hề khác, cô đeo mặt nạ. Thời gian càng dài, càng dễ bị phát hiện.
"Vậy cô mặc quần áo của tôi đi." Trên mặt chú hề vẫn là nụ cười quỷ dị không đổi.
Không thể nào mặc quần áo được, Tô Dung nói sang chuyện khác: "Anh sẽ còn trở về không?"
Chú hề chậm rãi lắc đầu: "Không về."
Tô Dung gật đầu một cái, xoay người rời đi. Một giây khi cô xoay người lại, nói với Bạch Liễm tàng hình đứng bên cạnh mình: "Đi theo nó, em nghi ngờ nó sẽ lập tức trở về."
"Anh đi đây." Bạch Liễm nói bên tai cô một tiếng, yên lặng biến mất.
Thời gian vội vàng, dù anh không hiểu nguyên nhân Tô Dung làm chuyện này, nhưng cũng không hỏi nhiều. Mà Tô Dung cũng biết anh sẽ không hỏi, cho nên cũng không giải thích quá nhiều. Đây là sự ăn ý của hai người, cũng là sự tín nhiệm lẫn nhau.