Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 574

Chương 574 -
Chương 574 -

Nghe vậy, Tô Dung như có điều suy nghĩ nhướng mày. Lấy vận may của Tạ Kha Kha, tới chỗ này luôn có tác dụng gì đó. "Đúng rồi, nếu như con kiến đỏ điên cuồng giết người, vậy sao các người có thể đưa nó đi đến khu công viên này?"

"Là bọn họ, có rất nhiều điều tra viên đều biến thành con kiến màu đỏ." Đầu tiên Adam nhấn mạnh một câu, sau đó tiếp tục nói: "Tìm một người làm con mồi, chạy đến khu công viên này. Nhưng người còn lại đi tìm bảo vệ, phong tỏa khu công viên này là được.”

Mặc dù ngoài mặt đây là một phương án hợp lý, nhưng trong này đã bỏ quên sinh mạng của "con mồi". Hấp dẫn con kiến đỏ, lại bị nhốt trong khu công viên này, cuối cùng "con mồi" sẽ rơi vào kết cục gì? Tô Dung không hỏi cũng biết.

Hiển nhiên Đường Linh cũng không thích chuyện này, chán ghét nhíu mày. Chẳng qua lúc ấy người bên Adam phải ra cũng là người nước bọn họ, cho nên cô ấy cũng không nói nhiều: "Chúng tôi nghi ngờ, con kiến đỏ đi vào trong khu công viên này sẽ có thay đổi gì đó, cho nên sau khi được bảo vệ cho phép thì chạy vào xem thử. Chẳng qua nhìn trước mắt, hình như không có vấn đề gì cả?"

"Tôi tôi tôi! Tôi phát hiện vấn đề!" Nói đến chỗ này, Tạ Kha Kha thả cái tay xoa tai xuống, hưng phấn nói: "Những người đi vào lần này không có muốn ăn cái gì cả."

Đúng là như vậy, chuyện này nhìn qua rất bình thường, làm cho người khác bỏ quên. Nhưng ngẫm nghĩ lại, rõ ràng là đi vào lần thứ hại, tại sao lần này mọi người không bị mùi thơm hấp dẫn chứ?

“Lỗ tai của cậu bị sao vậy?" Đột nhiên Tô Dung hỏi, cô đã thấy Tạ Kha Kha xoa lỗ tai hai lẫn, rất khó không chú ý đến chuyện này.

Nghe vậy, Tạ Kha Kha có chút ngượng ngùng nói: "Tối hôm qua lúc tôi ngoáy lỗ tai thì hơi làm tổn thương đến tai, thính lực hơi giảm. Chẳng qua lúc ấy tôi có đi bác sĩ, bác sĩ nói sẽ nhanh khỏe lại!"

Ngoáy lỗ tai làm tai bị thương, có thể nói chính là ác mộng của tất cả mọi người. Bao gồm cả Tô Dung, ba người đều không hẹn mà hơi run, loại bỏ hình ảnh kinh khủng mình tưởng tượng trong đầu.

Đột nhiên, Tô Dung nghĩ ra được gì đó: "Tôi biết là xảy ra chuyện gì rồi! Là tiếng cười!"

Thấy ba người đều nghi ngờ nhìn mình, Tô Dung giải thích: "Tiếng cười của chú hề ở trong màn hình lớn đặt ở quảng trường mới là yếu tố quan trọng ảnh hưởng đến các điều tra viên."

Quy tắc thứ ba của du khách [khu vui chơi không thích tiếng thét chói tai và tiếng khóc, nhưng bạn cũng sẽ không thấy du khách cười điên cuồng]. Mới vừa bắt đầu Tô Dung không nghĩ đến điểm này, là bởi vì cô không cho rằng chú hề không phải là du khách, "nó" chính là ông chủ mới đúng. Nhưng đây cũng chỉ là ấn tượng cũ, ai nói, chú hề trong màn hình lớn không phải là du khách?

Mà một khi chú hề chính là du khách, hành động cười to lúc ấy của nó cũng đã vi phạm đến quy tắc 3, tương đương bao trùm một tầng ô nhiễm cho tất cả điều tra viên. Đây mới là nguyên nhân bọn họ tiến vào 'Khu công viên cảnh sát trưởng bánh bích quy', bị mùi thơm thục giục, rồi mất lý trí nhanh chóng.

Nhưng dù cô tự cho rằng mình giải thích rất rõ ràng, ba người vẫn là bộ dạng không hiểu. Chuyện này làm cho Tô Dung không nhịn được thở dài, nhớ tới cộng sự của mình? Nếu như Bạch Liễm ở chỗ này, nhất định có thể hiểu được ý của cô.

Bất đắc dĩ, cô chỉ có thể giải thích tỉ mỉ thêm lần nữa, lúc này mới nhận được ánh mắt bừng tỉnh hiểu ra của ba người.

Adam và Đường Linh đều có đạo cụ cường hóa lỗ tai, đây chính là nguyên nhân bọn họ miễn dịch với ô nhiễm. Chẳng qua loại đạo cụ này không phổ biến, người có rất ít.

Còn về Tô Dung, cô nghĩ đồng phục nhân viên xanh lá cây trên người đã giúp cô ngăn cản ô nhiễm. Hoặc có lẽ cô không phải là du khách, cho nên mới không bị ô nhiễm.

Như vậy có thể thấy, khu công viên này đúng là có chỗ đặc biệt. Nếu như cửa ra thật sự ở 'Khu công viên chú hề', vậy rốt cuộc cần điều kiện gì để xuất hiện.

Đột nhiên, tiếng loa radio vang lên khu vui chơi. Tiếng nói bên trong radio vô cùng quen thuộc, hiển nhiên chính là giọng nói của chú hề: "Ta phát hiện phúc lợi mà mình cho mọi người vẫn chưa có người nào nhận được, vậy thì tăng nhanh độ tiến triển một chút vậy. Sau năm phút, nhân viên mặc đồng phục xanh lá cây đứng trong bán kính 10 mét có du khách tồn tại sẽ phát ra một tiếng vang. Không nên để cho ta thất vọng nha!"

Má nó!

Hiếm khi Tô Dung chửi tục trong lòng, tên này cũng quá không biết xấu hổ, nhằm vào cô trắng trợn như vậy?

Đồng phục làm việc sẽ phát ra tiếng vang, vậy bây giờ ngụy trang của cô cũng không có tác dụng gì. Dù sao dù là người ngốc đi nữa, nghe được câu này, lại nghe được trên người cô phát ra tiếng vang, coi như mặt ngoài cô chính là chú hề, nhưng cũng sẽ nhanh chóng ý thức được cô chính là nhân viên đồng phục xanh lá cây.

Với lại bây giờ khu vui chơi cũng không có nhiều điều tra viên, nhưng muốn tìm một nơi trong phạm vi 10 mét không có một điều tra viên nào, vẫn là chuyện không thể nào.

Nhất là sau khi quy tắc này xuất hiện, điều tra viên nhất định sẽ càng chú ý đến những sinh vật đi một mình.

Thật ra thì chỉ cần cởi bỏ đồng phục làm việc xanh lá cây thì có thể làm một lần khỏe suốt đời. Nhưng từ một điểm này cũng có thể nhìn ra, mục đích của "nó" là trừ muốn giết cô, rõ ràng còn đang ép cô cởi đồng phục làm việc ra.

Mặc dù bây giờ Tô Dung vẫn không chắc chắn, cởi đồng phục làm việc sẽ xảy ra chuyện gì. nhưng có thể khẳng định, nếu đây là mục đích ‘nó’ muốn đạt được, vậy cô nhất định phải cố gắng ngăn cản.

Mặc kệ như thế nào cô cũng không thể cởi đồng phục làm việc xanh lá cây này ra, nhưng nếu như không cởi, cô phải làm thế nào để đối mặt với tình huống trước mặt?

Bình Luận (0)
Comment