Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 67

Chương 67 -
Chương 67 -

Quả nhiên, người đàn ông dầu mỡ vội vàng sửa lại thái độ, ho khan một tiếng: “Khụ, làm sao cô lại có được ví tiền này?”

Người thông minh như Tô Dung sao có thể trực tiếp nói cho hắn ta biết: “Anh nói cho tôi biết ví tiền này có tác dụng gì, tôi sẽ nói cho anh biết tôi làm sao để có được nó, thế nào hả?”

“Ví tiền này… Không có tác dụng gì cả, chính là đẹp, tôi tương đối thích nó mà thôi.” Người đàn ông dầu mỡ không chịu nói thật.

Tô Dung cười lạnh một tiếng: “Vậy chúng ta không có gì để nói.”

“Vừa rồi không phải cô muốn dùng cái này để đổi tiền giả sao? Tôi có thể…”

Hắn ta còn chưa nói xong, Tô Dung đã cắt ngang: “Không được, hiện tại tôi không muốn đổi nữa.”

Trong không gian trầm mặc, đã đến biển Tĩnh Lặng.

Tô Dung cũng không hỏi nhiều, cười tủm tỉm mở khóa cửa xe: “Đến nơi rồi, mời đánh giá tốt cho tôi nhé.”

Thấy không có khả năng lấy được ví tiền màu đen khiến hắn ta thèm nhỏ dãi trên tay cô, người đàn ông dầu mỡ cũng không hề trì hoãn, nhanh chóng xuống xe chuẩn bị đi hẹn hò với người đẹp.

Trong nháy mắt khi cửa xe đóng lại, Tô Dung mơ hồ nghe thấy tiếng xe cảnh sát vù vù chạy đến. Tuy nhiên những việc đó đã không còn liên quan đến cô, chỉ hy vọng lần này có thể có một kết thúc tốt đẹp.

Chạy ra được một đoạn, Tô Dung lại dừng xe ở ven đường, mở radio lên.

Quả nhiên, trong radio đang phát thanh một vụ án giết người ở biển Tĩnh Lặng. Hung thủ là một người phụ nữ, sau khi giết chết bạn trai của mình cũng đã tự tử vì tình, hư hư thực thực là vì yêu sinh hận lựa chọn giết hại vì tình.

Giết hại vì tình? Tô Dung cười mỉa mai một tiếng, nói vậy nếu Tiểu Mai nhìn thấy tin tức giết hại vì tình này, có thể sẽ hận không thể bò từ địa ngục ra giết bọn họ không?

Lúc này đây tuy rằng bản thân cô đã cho cô gái này cơ hội báo cảnh sát, nhưng Tô Dung hiểu rõ án giết người này đã sớm xảy ra, chính mình chỉ vào trong khảo nghiệm của “Nó”, cũng không thể thay đổi sự thật.

Cô than nhẹ một tiếng từ tận đáy lòng, một lần nữa lái xe lên đường. Đưa người đàn ông dầu mỡ này một chuyến đã tốn không ít thời gian, lộ trình gần một tiếng khiến thời gian vốn không còn nhiều của cô lại càng thêm ít đi.

Thấy xăng cũng không còn nhiều, tuy nhiên có lẽ vẫn có thể chạy thêm một chuyến nữa.

Cũng may không để cô chờ quá lâu, một vị khách lại xuất hiện ven đường. Tuy nhiên so với hai vị khách lúc trước, khách hàng lần này lại có chút đặc biệt.

Bởi vì hắn ta là một con người có cái đầu mèo rất lớn.

Một người đàn ông trưởng thành với cái đầu mèo trên cơ thể, phối hợp với bóng đêm nồng đậm, dù nhìn thế nào cũng cảm thấy rất kinh khủng.

Tô Dung vô cùng khổ sở, con quỷ này cũng quá quỷ dị rồi, cô có thể chọn không nhận hay không?

Không nhận là không có khả năng, cô cố ý nhìn lại quy tắc, quả nhiên không hề có quy tắc nào nói khách hàng nhất định là người. Chỉ cần muốn đi xe, trả đủ tiền, thì dù là giống loài gì cũng có thể là khách hàng.

Hít sâu một hơi, Tô Dung dừng xe trước người mặt mèo mặt, mắt nhìn gương mặt lớn đầy lông xù kia, nói: “Xin hỏi ngài muốn đi đâu?”

Con mèo trắng này mặc tây trang cầm cặp công văn có lẽ là mèo Ba Tư, đôi mắt có một màu xanh và một màu vàng. Nếu thật sự là một con mèo nhỏ, chắc chắn Tô Dung sẽ muốn sờ một chút. Nhưng lại xuất hiện ở chỗ này, cô chỉ cảm thấy sởn tóc gáy.

“Tôi muốn đến thành phố động vật meo ~” Mèo trắng trời sinh có một gương mặt tươi cười trả lời.

Cố gắng hết sức bỏ qua gương mặt đối phương, Tô Dung dùng giọng điệu để xử lý công việc trả lời: “Cần phải trả trước năm mươi tệ quái đàm.”

“Biết biết.” Mèo trắng quen thuộc đưa ra 50 tệ quái đàm

Có sự dạy dỗ lần trước, lần này Tô Dung kiểm tra tiền giấy một chút, sau khi phát hiện không có vấn đề gì, mới cho mèo trắng lên xe.

Tìm trong hướng dẫn một chút, Tô Dung kinh ngạc phát hiện ra hoàn toàn không thể tìm thấy vị trí của Thành phố động vật này. Nhớ đến nhắc nhở của quy tắc, cô lễ phép hỏi: “Xin lỗi, tôi không biết Thành phố động vật ở đâu, có thể nhờ ngài chỉ đường cho tôi không?”

Bởi vì không thể nhìn thấy tình huống ở phía sau thông qua gương chiếu hậu, cho nên Tô Dung đã bỏ lỡ ánh sáng chợt lóe lên trong mắt mèo trắng.

“Đương nhiên có thể!” Mèo trắng nhiệt tình trả lời: “Cô cứ xuất phát trước đi, tôi sẽ chỉ đường cho cô meo. Trước tiên vẫn cứ chạy thẳng về phía trước, chờ đến ngã tư phía trước thì rẽ trái.”

Tô Dung gật đầu, lái xe lên đường.

Chạy chưa được hai bước, mèo trắng đã bắt đầu nói: “Tài xế ơi, cô có nuôi thú cưng không?”

“Không nuôi.” Tô Dung trả lời, trong lòng dâng lên sự cảnh giác.

“Thật sao, nhà tôi cũng không nuôi thú cưng. Thật ra tôi vẫn luôn muốn nuôi, nhưng động vật có chất lượng tốt ở Thành phố động vật quá quý, tôi không mua nổi.” Mèo trắng dường như rất tiếc nuối thở dài: “Mỗi lần nhìn thấy thú cưng nhà người khác ngoan ngoãn nghe lời, tôi thật sự rất hâm mộ.”

Đoạn đối thoại này khiến Tô Dung có chút không hiểu ra sao, đành câu được câu không trả lời: “Vậy ngài cứ tích góp tiền, sớm hay muộn gì cũng có thể mua.”

Không hề quan tâm đến lời nói của cô, mèo trắng lại nói tiếp: “Nghe nói ‘Công ty xe taxi Tích Tách ’ luôn nổi tiếng với thái độ phục vụ rất tốt, không bao giờ từ chối yêu cầu của khách hàng.”

Lời này vừa dứt, trong lòng Tô Dung lập tức dâng lên một dự cảm không tốt.

Giây tiếp theo, Mèo Trắng tỏ vẻ vô cùng lễ phép dò hỏi: “Cô tài xế này, xin hỏi cô có đồng ý trở thành thú cưng của tôi không?”

Lời vừa nói ra, sắc mặt Tô Dung lập tức thay đổi. Quy tắc thật sự đã nói không được từ chối yêu cầu của khách hàng, nhưng cô hiểu rất rõ, một khi đồng ý trở thành thú cưng của đối phương, chắc chắn sẽ xuất hiện những tình huống không thể khống chế được.

“Hiện tại tôi đang làm việc tại ‘Công ty xe taxi Tích Tách’, có lẽ không có cách nào trở thành thú cưng của ngài được.” Tô Dung nhanh chóng tìm được một cái cớ hợp lý.

Nghe vậy, Mèo Trắng vẫn cười tủm tỉm trả lời: “Không sao cả, tôi sẽ giải thích với công ty giúp cô. Tin tưởng tôi đi, bọn họ sẽ không trách cô đâu meo~”

Bình Luận (0)
Comment