Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 684

Chương 684 -
Chương 684 -

Tô Dung mang đầy suy tư trở về giường, mí mắt dần không chịu nổi, lập tức khép lại, đưa cô vào giấc mơ.

Buổi sáng, sau khi Tô Dung thức dậy, vệ sinh cá nhân đơn giản, rồi ra khỏi phòng, thấy Lam tiểu thư và Tạ Kha Kha đang đợi cô ở bên ngoài.

Hai người đều có vẻ mặt hơi buồn, thấy cô ra ngoài, Lam tiểu thư thở dài: "Vì 【Đồng hồ bấm giờ】 còn có tác dụng báo thức, nên tôi đã dậy lúc bảy giờ, là người đầu tiên trong bốn người chúng ta thức giấc. Nghĩ đến chuyện tối qua, tôi liền gõ cửa phòng Bình ca, nhưng không có ai mở cửa. Tôi nghĩ có lẽ anh ấy..."

Cô ấy không nói hết câu, nhưng Tô Dung đã hiểu rõ. Trong những quái đàm quy tắc, giác quan của các điều tra viên luôn được điều chỉnh ở trạng thái nhạy bén nhất, như việc ngủ quá say không nghe thấy tiếng gọi là điều không thể xảy ra.

Trong trường hợp Lam tiểu thư đã gọi nhiều lần, Bình ca vẫn không trả lời. Rõ ràng là anh ấy đã gặp chuyện.

Tô Dung cũng chỉ biết thở dài, nhanh chóng lấy lại tinh thần: "E rằng tối qua có không ít người chết."

Thậm chí người có kinh nghiệm như Bình ca cũng chết trong cái bẫy này, đủ để thấy nó khó khăn đến mức nào. Kỹ năng của hầu hết các điều tra viên quái đàm quy tắc này còn không bằng anh ta, e rằng chẳng có mấy người có thể sống sót.

Quan trọng nhất là tối qua còn có chuyện cánh đồng lúa mì nữa. Chín người gieo hạt giống chiều hôm qua e rằng cũng đã chết hết rồi.

Tô Dung có một linh cảm, hôm nay đại sảnh chắc chắn sẽ trống trải. Trong số hơn bốn mươi người ban đầu, e rằng không đầy một phần mười. Nhưng nếu đúng như vậy thì mọi chuyện sẽ trở nên thú vị.

Quả nhiên, sau khi đến đại sảnh, bốn người chỉ nhìn thấy lác đác vài điều tra viên. Nói chính xác hơn, chỉ có hai điều tra viên đứng trong sảnh. Tô Dung có chút ấn tượng với hai người này, họ là hai người thoát nạn trong lần đầu tiên xảy ra chuyện ở cánh đồng lúa mì hôm qua. Hình như hai người họ luôn đi cùng nhau, cảm giác như đã quen biết nhau từ trước khi đi vào quái đàm quy tắc này.

Hai người này, một nam một nữ, trong đó anh chàng để tóc xoăn dài ngang cổ, rất có khí chất nghệ sĩ, Tô Dung thấy anh ta và chàng trai tóc đuôi ngựa hẳn sẽ có nhiều chủ đề chung. Còn cô gái kia thì để tóc ngắn gọn gàng, mặc đồ bó sát, trông rất nhanh nhẹn.

Ngay khi nhìn thấy bốn người Tô Dung, hai người vốn luôn đi một mình tiến lại gần, cô gái tóc ngắn hỏi: "Hợp tác nhé, cùng nhau hành động tiếp theo?"

Nếu vẫn còn bốn năm mươi người thì dĩ nhiên họ sẽ không tìm cách hợp tác. Nhưng tối qua, quái đàm quy tắc đột ngột tấn công, toàn bộ "Trang viên Sơn Dương" thay đổi nhanh chóng, bọn họ không thể tiếp tục hành động một mình được nữa.

Trong tình huống như vậy mà không hợp tác với những người còn sống sót thì chẳng khác nào trao cho quái đàm quy tắc cơ hội giết chết từng người một, đã biết thì không thể phạm sai lầm như vậy. Hơn nữa, trước đó Tô Dung và Lam tiểu thư thể hiện rất tốt, khi lập đội với họ cũng không cần lo bị kéo chân.

Chưa kịp để Tô Dung trả lời, lại có ba người đi từ trên lầu xuống. Ba người này Tô Dung đều không có ấn tượng gì, khiến Tô Dung không có ấn tượng thì có nghĩa là mấy người này rất bình thường, không có điểm gì đáng chú ý.

Nhưng mà họ lại sống sót!

"Các người sao thế? Sao lại có vẻ kinh ngạc thế kia?" Một trong ba người đó căng thẳng sờ sờ mặt mình, "Trên mặt tôi có gì à?"

Một người khác thì nghi hoặc nhìn xung quanh: "Sao mà trong đại sảnh lại có ít người thế? Hôm nay mọi người không định ăn sáng à?"

Nghe vậy, Tô Dung và những người khác lập tức nhận ra có điều không ổn. Lam tiểu thư đi trước hỏi: "Hôm qua các người không gặp chuyện gì trong phòng à?"

Lúc này ba người kia cũng cảm thấy có vấn đề, cẩn thận lắc đầu: "Không có mà, sao thế? Chúng tôi chỉ đi vòng quanh phòng ăn tối rồi lập tức về ký túc xá nghỉ ngơi, thậm chí còn chẳng ăn tối nữa. Hôm qua có chuyện gì à?"

Nghe câu này, ánh mắt Tô Dung lóe lên, đột nhiên hiểu ra điều gì đó: "Thì ra là thế! Chắc chắn có người giúp việc vào phòng cho du khách gây chuyện khi chúng ta đang ăn tối."

Còn ba người về phòng sớm hơn thì may mắn tránh được chuyện người giúp việc gây ra.

"Đúng là may mắn." Nghe được Tô Dung lời nói, Lam tiểu thư lập tức hiểu ý của nàng, nghĩ đi nghĩ lại, không khỏi thở dài.

Người đàn ông có mái tóc dài xoăn cau mày: “Có lẽ quy tắc này chính là muốn loại bỏ những người lợi hại trước, giữ lại những người không quá thông minh.”

Quả thực là như vậy, người thông minh sẽ đi thăm dò bản đồ một lát, sẽ không về phòng sớm, nhưng điều này sẽ tạo cơ hội cho những người giúp việc có ý đồ xấu lợi dụng, người không quá thông minh sẽ về sớm bởi vì họ sợ nguy hiểm vào ban đêm, ngược lại có thể tránh được nguy hiểm lần này.

Lý do gì lại nóng lòng muốn giết người thông minh trước?

Có phải vì sợ hôm nay đột nhiên có nhiều dê đen hơn và sự thật về dê đen sẽ bị phát hiện?

Hoặc có thể là sợ hãi cái gì đó...

Tô Dung đột nhiên nhìn về phía cô gái tóc ngắn hỏi: "Đúng rồi, hai người làm giải quyết nguy hiểm tối hôm qua như thế nào?"

“Hai chúng ta có một kỹ năng liên kết đặc biệt.” Nam tóc dài trìu mến nhìn cô gái tóc ngắn, cười nói, “Cho nên hai chúng ta cùng nhau giải quyết nguy hiểm.”

Cô gái tóc ngắn vươn tay nắm lấy tay anh ta, Cũng nở nụ cười nói: “Đúng vậy, chúng ta có thể chia đều tổn thương (từ công kích tinh thần) cho nhau, cho nên khi anh ấy bước vào phòng, không có bị lông dê trào ra trên màn hình tivi hấp dẫn, trước tiên nhìn thấy màn hình bị tháo ra trên giường, cho nên anh ấy lập tức lắp màn hình lại, lại tắt ti vi, sau đó hai người chúng tôi lập tức an toàn. ”

Bình Luận (0)
Comment