Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 685

Chương 685 -
Chương 685 -

Hiển nhiên cô gái này còn giấu giếm một ít chuyện, dù sao nếu chỉ chia đều tổn thương tinh thần thì chắc chắn không thể chống đỡ được đòn tấn công của lông dê, dù sao ngay cả Tô Dung, người đã tăng cường lực lượng tinh thần ba lần, cũng không thể chống cự được, huống chi là hai người. Nếu như cô đoán đúng, hai người họ chắc chắn phải có đạo cụ bảo vệ tinh thần trên người.

Chỉ là kỹ năng chia đều tổn thương giưa hai người không thể đoạt được, cho nên chuyện này mới có thể công khai nói ra, mà đạo cụ quý giá lại dễ dàng khiến người ta thèm muốn, cho nên liền giấu đi.

Nói thật thì khả năng chia sẻ sát thương của hai người này rất kỳ diệu, ngay cả Tô Dung cũng là lần đầu tiên thấy. Không biết họ có được năng lực này bằng cách nào, nhưng có vẻ như chỉ có hai người họ mới dùng được. Thế giới này rộng lớn thật, quả là chuyện gì cũng có thể xảy ra.

Mấy người Lam tiểu thư cũng rất ngạc nhiên: "Thế mà lại có năng lực như vậy sao? Quá lợi hại rồi!"

Nếu không bịt mắt bịt tai thì việc phát hiện ra sự thật là điều rất dễ dàng. Dù sao thì một màn hình lớn như vậy đặt trên giường, muốn không chú ý cũng khó.

Mặc dù cô ấy không muốn lập đội, nhưng nếu trong quái đàm quy tắc này có một người có thể hoàn toàn tin tưởng thì quả thực cũng là một điều rất tốt.

"Nếu nhìn như vậy..." Tô Dung đột nhiên lên tiếng, "Tất cả những ai bị công kích tinh thần tối hôm qua đều không thành công đi ra khỏi phòng được.”

Nghe vậy, những người khác đều im lặng. Họ cúi đầu nhớ lại những điều tra viên đã khuất. Mặc dù trong quái đàm quy tắc này, người chết là chuyện thường, nhưng một lần chết nhiều người như vậy thì thật sự là một điều đáng buồn. Từ một quái đàm quy tắc có đến 50 người, giờ chỉ còn lại tám người, thật là khủng khiếp!

Nhưng Tô Dung nói câu đó không phải để mọi người cùng nhau tưởng niệm, cô suy nghĩ rồi bắt chước Bạch Liễm xoa xoa cằm: "Thật sự sẽ có cửa ải khó như vậy sao?"

Nghe được lời này, hai mắt Lam tiểu thư đột nhiên sáng lên: "Đúng vậy! Nếu đã như vậy, vậy cái quái đàm quy tắc này lấy đâu ra sự cân bằng? Chẳng phải cứ giết hết chúng ta sẽ tốt hơn sao?"

Trong quái đàm quy tắc sẽ không có thứ nhất định phải chết, nếu thực sự có nguy hiểm thật sự phải phải chết, thì điều kiện kích hoạt sẽ khó hoặc sẽ có cách giải quyết tương đối dễ dàng, nhưng hiển nhiên chuyện tối hôm qua đã mất đi sự cân cân bằng này, người chịu phải công kích tinh thần hôm qua đều đã chết.

Từ góc độ này, rõ ràng có điều gì đó không ổn.

Nghĩ đến đây, Tô Dung đột nhiên bước ra ngoài: “Tới phòng Bình nhìn xem.”

"Hả? Bây giờ đi qua để làm gì?" Tạ Kha Kha bối rối đi theo, sau đó làm ra vẻ thông minh nói: "Ồ, tôi hiểu rồi, cô muốn xem trong phòng bọn họ có manh mối gì không? Sau đó xem thử có thể lợi dụng đồ bỏ tái sử dụng lại hay không?"

Tô Dung tức giận liếc nhìn cậu ta: "Tôi thấy đầu óc của cậu mới cần phải loại bỏ đó."

Đường suy nghĩ của Lam tiểu thư vẫn bình thường, tuy cũng không hiểu ý Tô Dung nhưng suy đoán của cô ấy vẫn khá đáng tin: "Cô cảm thấy cái chết của họ có vấn đề, muốn đến hiện trường xem thử đúng không?”

"Đúng vậy, dù sao cũng phải đến đó xem thử đã!"

"Tôi có một thắc mắc." Một nam sinh trở về phòng sớm, thành thành công tránh được nguy hiểm, yếu ớt hỏi: "Cửa có khóa mà, không có thẻ thân phận thì làm sao vào được?"

Nghe vậy, cặp cô gái tóc ngắn cũng nhìn sang, muốn xem Tô Dung giải quyết vấn đề này thế nào.

Bốn người Tô Dung đã thử nghiệm thành công một lần vào hôm qua, bọn họ nở nụ cười ăn ý chỉ có thể hiểu chứ không thể nói, cùng lên tiếng: "Tất nhiên là chỉ có thể phá cửa xông vào!"

Nhưng trước khi đi, Tô Dung cố ý sắp xếp một người đến nhà ăn. Cô vẫn chưa quên lời quản gia nói hôm qua, hôm nay sẽ công bố lịch trình trong phòng ăn. Thời gian đi thăm dò chắc chắn sẽ không ngắn, nếu bỏ lỡ lịch trình thì không tốt, đương nhiên phải cử một người đến nghe ngóng.

Theo cách làm của ngày hôm qua, Tô Dung trèo thành công lên đến bệ cửa sổ tầng ba. Nhưng cô không vào ngay mà lấy miếng vải đã chuẩn bị sẵn ra, bịt mắt và tai lại.

Mặc dù chiếc tivi bên trong đã có hiệu lực một lần, nhưng chẳng ai có thể đảm bảo nó sẽ không có hiệu lực lần nữa. Lỡ như giờ vào trong bị tấn công tinh thần, lật thuyền trong mương, vậy thì thật sự là chuyện vừa nguy hiểm vừa mất mặt.

Tiện thể cô lại rút ra một nhánh cây, đó là cành cây vừa tùy tiện nhặt được ở bên ngoài, dùng để loại trừ chướng ngại vật. Về cơ bản là không cần dùng đến, giống như đêm qua vậy. Nhưng bây giờ trong lòng Tô Dung đã có phỏng đoán khác, vì vậy cần phải chuẩn bị đầy đủ hơn.

Sau khi vào trong, cô giống như một người mù dùng cành cây để dò đường, sau đó làm theo thao tác đêm qua, trước tiên lắp màn hình tivi rồi tắt đi.

Đợi làm xong tất cả những việc này, Tô Dung mới tháo miếng vải ra, nhìn rõ cảnh tượng trước mắt.

Bình ca không giống như người đàn ông chết trong nhà vệ sinh hôm qua, anh ta ngã gục bên cạnh tủ để tivi, xung quanh đầy lông dê mềm mại. Trên khuôn mặt anh ta nở nụ cười hạnh phúc, như đang đắm chìm trong một giấc mơ đẹp.

Vì anh ta nằm ở phía bên cửa tủ tivi. Nên cô vừa rồi không đụng phải, cũng đỡ mất công.

Thấy Bình ca, Tô Dung thở phào, cô nhận ra rằng có lẽ mình đã đoán đúng. Cô khom người đặt tay dưới mũi người đàn ông, không ngoài dự đoán, cô cảm nhận được hơi thở ấm áp.

Bình ca vẫn còn sống.

Không gọi anh ta dậy vội vàng, Tô Dung bước qua đống lông dê, mở cửa bên ngoài. Vài điều tra viên ùa vào, khi nhìn thấy Bình ca, không khỏi hít một hơi thật sâu.

Bình Luận (0)
Comment