Nghĩ đến đây, toàn thân Tô Dung cứng đờ. Vì "lão Mã" nên cô vẫn luôn tưởng rằng lấy được thẻ thân phận của ai thì phải biến thành người đó. Nhưng nếu không phải vậy, có thể tùy ý thay đổi thì trong số 30 điều tra viên hiện có, liệu đã có không ít người là người giúp việc giả dạng không?
Có thể chắc chắn vài người mà cô quen biết trước đó đều không bị giả dạng, cô gái tóc ngắn và nam tóc dài chắc chắn cũng không vấn đề gì. Nhưng những người còn lại thì chưa chắc, cô vẫn còn thiếu bằng chứng.
Nhưng có cách nào có thể vạch trần trực tiếp thân phận của du khách giả mạo không?
Tô Dung nhìn toàn bộ chỗ này, ngoài những thứ đã nói trước đó, trên tường còn có rất nhiều ảnh người. Nếu không đoán sai thì đây chắc là tất cả các người giúp việc trừ quản gia, dù sao thì số lượng ảnh trên tường cũng không ít.
Cô như có điều suy nghĩ nhìn lướt qua những bức ảnh này, rồi cùng Tạ Kha Kha đi ra ngoài. Thật ra bên này còn có tầng ba, nhưng tầng ba là phòng của quản gia, không có chuyện gì thì tốt nhất đừng lên tìm đường chết.
Cả đoạn đường này, Tạ Kha Kha cũng không phát hiện ra gì cả, xoa xoa bụng: "Đói quá, tiếp theo chúng ta đi đâu vậy?"
“Đi ra ngoài tìm dê đen.” Tô Dung đáp, tiện thể kể cho cậu ta nghe suy đoán những con dê đen kia chính là những điều tra viên đã chết của cô ngày hôm qua.
Nghe xong, Tạ Kha Kha như bừng tỉnh: “Thảo nào tôi cứ thấy những con dê kia hình như muốn nói gì với mình, vậy thì chúng ta mau đi hỏi thăm chúng đi!”
Hai người đi xuống tầng, tìm kiếm xung quanh một lượt. Lúc trước khi đi ra ngoài cứu người, cô đã phát hiện ra, đúng như dự đoán hôm qua, hôm nay số lượng dê đen đã tăng đột biến. Nhưng kỳ lạ thay, số lượng dê trắng cũng tăng lên không ít.
Điều này khiến Tô Dung bỗng nhận ra, giữa dê trắng và dê đen có mối liên hệ mật thiết theo tỉ lệ thuận. Dê đen càng nhiều thì dê trắng cũng sẽ càng nhiều, chỉ không biết giữa chúng có mối quan hệ gì?
Những con dê đen vẫn giống như hôm qua, đứng từ xa nhìn các điều tra viên, lộ ra ý muốn lại gần, nhưng lại không dám tiến lên trực tiếp, sợ bị xua đuổi.
Tô Dung đi đến một nơi khuất, vẫy tay ra hiệu với một con dê đen.
Đối phương rõ ràng sửng sốt một chút, sau khi xác định rằng cô đúng là đang vẫy tay với mình, thì lập tức cúi thấp đầu. Vừa giả vờ ăn cỏ, vừa tiến lại gần cô.
Phải nói là, hành động này trông khá đáng ngờ, cũng chẳng trách những điều tra viên khác đều hoàn toàn không muốn lại gần lũ dê đen.
“Be ~~”
Đến trước mặt Tô Dung và Tạ Kha Kha, con dê đen kêu thảm thiết rồi liên tục dậm chân, dường như muốn biểu đạt điều gì đó.
"Yên lặng một chút, ta hỏi ngươi đáp." Tô Dung lạnh lùng ra lệnh: "Giơ chân trái lên để thể hiện "có", giơ chân phải lên để thể hiện "không", được chứ?"
Lý do không để nó gật đầu lắc đầu là vì hành động này quá không giống dê. Trong khi đó, việc dậm chân thì vẫn còn bình thường.
Con dê đen giơ móng trước bên trái lên.
"Câu hỏi đầu tiên, người có phải là một trong những điều tra viên đã chết không?"
Móng trước bên trái được giơ lên.
"...”
Tiếp theo, cô biết được rất nhiều điều thông qua câu trả lời của con dê đen. Con dê đen cần duy trì hình tượng, không thể biểu hiện những hành vi vượt quá bản chất một con dê.
Chúng có thể nhìn thấy những người giúp việc giả dạng thành khách du lịch, nhưng thật tiếc là không thể giúp các điều tra viên nhận dạng.
Dê đen và dê trắng thực sự có mối quan hệ chuyển đổi, khi dê đen mất đi ý thức con người, chúng sẽ chuyển thành dê trắng, quá trình này mất khoảng 12 giờ.
Dê đen này chưa từng thấy dê đỏ.
Dê đen có cách để biến trở lại thành người, đó là lấy một chiếc thẻ thân phận của khách du lịch. Nhưng trong chuyện này cần lưu ý, không nhất thiết phải là thẻ của chính mình, có thể lấy thẻ của người khác.
Trên thực tế, con dê đen này muốn che giấu điều này. Nhưng vẫn bị Tô Dung moi được thông tin.
Như vậy, người giúp việc và dê đen tình cờ rất giống nhau, bọn họ đều cần thẻ thân phận của khách du lịch để chuyển đổi thành khách du lịch.
Tô Dung lấy ra một xấp thẻ thân phận mà cô đã nhặt được trước đó, lắc trước mặt nó. Đôi mắt con dê đen sáng lên, bốn móng bắt đầu dậm chân một cách vội vã. Một con dê lại có thể thể hiện sự khao khát trên khuôn mặt, rõ ràng là nó rất muốn có được những chiếc thẻ thân phận trong tay Tô Dung.
"Mặc dù ta rất muốn đưa cho ngươi, nhưng có một chuyện ta rất tò mò." Tô Dung mỉm cười, giọng nói trầm xuống, "Người giúp việc lấy thẻ thân phận của bọn ta, rồi lại quay sang hãm hại bọn ta, vậy còn những con dê các ngươi thì sao?"
Lời này tất nhiên là dùng để gài bẫy, dù sao thì chuyện người giúp việc có thể muốn hãm hại các điều tra viên cũng chỉ là suy đoán của Tô Dung mà thôi, cô không có bất kỳ bằng chứng cụ thể nào.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy con dê đột nhiên cứng đờ, Tô Dung biết rằng cô đã đoán đúng.
Cô nhíu mắt lại, ban đầu còn định giúp dê đen, nhưng giờ xem ra là không cần thiết nữa.
Giống như cô đã nghĩ trước đó, qua việc cô có thể Tô Dung [Thị giác tử vong] này, có thể khẳng định rằng những con dê đen này đã chết. Khi đã chết, chúng không còn là con người nữa, chỉ còn ý thức của con người mà thôi.
Người đã chết muốn hồi sinh, chắc chắn không chỉ cần một tấm thẻ thân phận.
Sinh vật không phải con người nhưng có ý thức của con người, có còn là con người không?
Đây là một vấn đề triết học, Tô Dung không thích suy nghĩ về triết học. Cô chỉ biết dù có phải là con người hay không, thì chúng cũng không có ý tốt với cô. Đã vậy thì cô cũng chẳng cần phải cố cứu người nữa.