Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 69

Chương 69 -
Chương 69 -

Nhưng điều này thật sự rất khó, dù sao bản thân quy tắc cũng đã nói không thể từ chối yêu cầu của khách hàng. Cho dù cô có tìm được lý do tốt đến mấy, cũng có khả năng khiến đối phương thẹn quá hóa giận, mạnh mẽ ép buộc cô phải đồng ý.

Còn phương pháp thứ hai, vừa nhìn đã thấy gần như không có khả năng. Mèo Trắng dù sao cũng là quỷ, làm sao Tô Dung có thể khiến hắn ta không nói nên lời?

Nhưng nếu nghĩ như vậy, thật sự rất dễ rơi vào tư duy sai lầm. Muốn khiến Mèo Trắng không nói lời nào, trừ bỏ mạnh mẽ bịt mồm, hấp dẫn lực chú ý của đối phương cũng là một biện pháp rất tốt.

Tròng mắt chuyển động, Tô Dung liền có một ý kiến hay, cô cố ý dùng giọng điệu nhiệt tình hỏi: “Tiên sinh, có thể nói cho tôi biết về Thành phố động vật không? Tôi còn chưa từng được đi qua nơi đó đấy.”

“Đương nhiên.” Đối với Thành phố mà mình muốn đến, Mèo Trắng vẫn rất có lòng trung thành, tự hào giới thiệu: “Thành phố động vật là một nơi vô cùng công bằng, an toàn hơn rất nhiều so với những nơi khác trong thế giới quái đàm, là một nơi trở về tốt đẹp của chúng tôi meo ~”

Nghe được cụm từ “Thế giới quái đàm”, ánh mắt Tô Dung lập tức ngưng trọng. Cô không ngờ rằng những quỷ quái này lại thật sự biết bản thân đang ở trong thế giới quái đàm, hơn nữa nhìn dáng vẻ của hắn ta, dường như đã phải chịu sự uy hiếp từ những quỷ quái khác.

Trong lúc nhất thời, Tô Dung có cảm giác đã nhìn thấy được một góc của núi băng, “Nó” không ngừng khiến nhân loại sợ hãi, ngay cả quỷ quái cũng sợ hãi. Khác nhau ở chỗ sinh vật ở thế giới quái đàm đã bị “Nó” khống chế, chủ động bị động thần phục với “Nó”, còn thế giới hiện thực thì không.

Tô Dung rũ mắt xuống, giấu hết những suy nghĩ trong lòng, tiếp tục hỏi: “Thành viên của Thành phố động vật đều là động vật giống ngài sao?”

Ở sau người Tô Dung, Mèo Trắng liếc nhìn cô một cái đầy quỷ dị, sâu kín trả lời: “Tôi hiểu ý của cô meo~ Thành viên ở Thành phố động vật chúng tôi thật sự không giống các người.”

Tô Dung có thể nghe ra trong lời nói của Mèo Trắng có chút không thích hợp, không thích hợp ở chỗ Mèo Trắng không trực tiếp trả lời “Thành viên ở Thành phố động vật đều là động vật giống tôi”, mà lại lựa chọn trả lời một câu vòng vo có ý nghĩa tương tự.

Đồng dạng đều là đáp án “Thành viên ở Thành phố động vật đều có đầu đồng vật thân người”, vì sao Mèo Trắng lại lựa chọn trả lời một câu không được tự nhiên như vậy?

Chỉ có thể chứng minh đối phương không ủng hộ vấn đề của Tô Dung, nhưng lại không muốn giải thích nên mới trốn tránh vấn đề này.

Phân tích câu hỏi của Tô Dung, tổng cộng được chia thành ba phần—— “Thành viên Thành phố Động vật”, “Giống”, “Động vật như Mèo Trắng”.

Câu trả lời của Mèo Trắng đã thuật lại hai ý “Thành viên Thành phố Động vật” và “Giống”, nhưng ý cuối cùng “Động vật như Mèo Trắng” lại không thuật lại.

Nói cách khác, đối phương không đồng ý điều “Động vật như Mèo Trắng”. Từ mèo trắng trong cụm này không thể phủ định, như vậy ý bị phủ định chỉ có thể là từ “Động vật” này.

Mèo Trắng không cho rằng bọn họ là động vật sao?

Tô Dung lộ ra biểu cảm như đang suy tư gì đó. Thật sự, nếu ở thành phố đó, tất cả mọi người đều giống như Mèo Trắng, như vậy dáng vẻ như Mèo Trắng mới là bình thường. Ở trong mắt bọn họ chỉ sợ nhân loại mới chính là động vật!

Hoàn toàn trái ngược với địa vị của nhân loại và động vật trong thế giới hiện thực ?

Tô Dung đã có câu trả lời cho vấn đề mà mình thật sự muốn hỏi.

Khi cô đang định tiếp tục hỏi gì đó, Mèo Trắng đã không kiên nhẫn cắt ngang: “Một tài xế như cô nói nhiều như vậy làm gì? Cũng nên để tôi nói đúng không?”

Nhìn dáng vẻ Mèo Trắng đang muốn tấn công!

Trong lòng Tô Dung căng thẳng.

Thật ra cô vốn định tiếp tục nói chuyện, không cho Mèo Trắng có cơ hội tấn công, nhưng rõ ràng đối phương không phải kẻ ngốc, sẽ không để cô dễ dàng qua cửa như vậy. Tuy nhiên may mắn thay trong cuộc nói chuyện vừa rồi cô đã tìm được đáp án mong muốn, có thể tiến hành phương án thứ hai.

Tô Dung vén đuôi ngựa lên, bẻ tay lái về bên trái, xe đột nhiên nghiêng về bên trái. Tay lái quẹo về bên phải, xe đột nhiên nghiêng về bên phải. Nếu có người có góc nhìn của thượng đế, lúc này có thể nhìn thấy chiếc xe taxi này đang chạy theo hình chữ S.

Vốn dĩ Mèo Trắng vì kỹ thuật lái xe xóc nảy của Tô Dung nên định tức giận, nhưng tầm mắt lại nhịn không được bị mái tóc đuôi ngựa hấp dẫn sự chú ý.

Đôi mắt một xanh một vàng vô thức nhìn chằm chằm vào đuôi ngựa đang đung đưa.

Thật sự rất muốn…Thật sự muốn bắt lấy nó.

Bản năng đi săn ẩn trong gien mèo được giải phóng, Mèo Trắng nhịn không được vươn một bàn tay, định tóm lấy đuôi ngựa.

“Chi ——”

Thân xe đột nhiên nghiêng về bên trái, mái tóc đuôi ngựa vốn dĩ sắp rơi vào tay Mèo Trắng cũng rơi về hướng bên kia.

Động tác của Mèo Trắng thất bại, trong mắt lập tức dấy lên ngọn lửa hưng phấn.

Tô Dung không có cách nào quay đầu lại, nhưng chỉ cần thấy Mèo Trắng đột nhiên không nói gì, cô biết mưu kế của mình đã thành công. Con Mèo Trắng này quả nhiên cũng giống với những con mèo bình thường, không hề có sức chống cự với những con mồi đong đưa như thế này.

Một lần hai lần ba lần… Dù có vồ thế nào cũng không thể vồ được, Mèo Trắng đã quên mất tất cả mọi chuyện, toàn tâm toàn ý muốn bắt lấy mái tóc đuôi ngựa.

Cô nhấn chân ga, dựa vào cái lắc đầu không hề có quy luật và kỹ thuật lát xe thần long vẫy đuôi, Tô Dung dựa vào mái tóc đuôi ngựa của chính mình, thành công chở Mèo Trắng đến điểm đến.

Nhìn thấy cánh cửa giống Khải Hoàn Môn, phía trên viết ba chữ “Thành phố Động Vật” màu trắng trên cửa lớn, rốt cuộc cô cũng lộ ra nụ cười tươi: “Khách hàng thân mến, đã đến điểm đến của ngài rồi.”

---

Mèo Trắng phục hồi lại tinh thần, mắt nhìn ngoài cửa sổ, sắc mặt lập tức trở nên khó coi. Hắn ta không phải một kẻ ngốc, đương nhiên biết bản thân đã bị lừa.

“Cô… Cô xuống xe cùng tôi, chúng ta cùng nhau đi dạo trong Thành phố động vật để biết được mọi chuyện, không phải lúc trước cô đã đồng ý với tôi rồi sao?” Tuy rằng đã như vậy, nhưng Mèo Trắng vẫn không muốn từ bỏ.

Bình Luận (0)
Comment