Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 71

Chương 71 -
Chương 71 -

Dừng xe bên cạnh trạm xăng dầu, Tô Dung hạ cửa sổ: “Tôi muốn đổ xăng.”

”Được rồi! Xin hỏi muốn đổ bao nhiêu xăng?” Đối với khách hàng hiếm gặp, biểu hiện công nhân rất nhiệt tình.

Theo lý thuyết có lẽ chỉ cần đổ đầy, như vậy sẽ không có nỗi lo về sau. Nhưng Tô Dung suy nghĩ một chút, vẫn quyết định đổ một nửa là được. Vốn dĩ hơn một nửa bình xăng cô đã có thể chở ba vị khách, nếu thêm một nữa chắc chắn có thể hoàn thành nhiệm vụ hôm nay.

Nguyên nhân còn lại khiến Tô Dung đưa ra quyết định này là: “Xăng bao nhiêu tiền?”

Dưới tình huống bình thường chắc chắn đối phương sẽ báo giá xăng trước, giống như mỗi lần đón khách cô đều nói với khách hàng của mình một chuyến đi cần 50 tệ quái đàm. Nếu không báo giá trước, lỡ như khách hàng mua xong rồi chạy thì phải làm sao?

Một việc gần như là bình thường, nhưng người công nhân của trạm xăng này lại bỏ qua. Tô Dung không cho rằng đối phương quên mất, cô càng không có thiến hướng cho rằng “Công ty xa taxi Tích Tách” đổ xăng không cần tiền.

Trong thế giới quái đàm, cô không hề keo kiệt gán âm mưu lên bất cứ sự việc nào.

Cho nên trong mắt cô chỉ có một khả năng—— Tiền đổ xăng chính là một cái hố, cho nên đối phương mới không nói trước.

Quả nhiên, nghe thấy câu hỏi của cô, người công nhân nhướng mày: “Một lít cần hai mươi tệ quái đàm.”

Bình xăng tổng cộng có năm lít, dựa theo kinh nghiệm lúc trước, mỗi một lít xăng có thể đưa một vị khách đến nơi.

Lượng xăng hiện tại của cô còn không đến một lít, nếu đổ đầy chính là một trăm tệ quái đàm, tương đương với số tiền có được khi chờ hai khách hàng.

Quy tắc đã yêu cầu hoàn thành nhiệm vụ nhận được năm khách hàng và thu được 250 tệ quái đàm. Cho nên một khi không có tiền thừa lại đổ đầy xăng, hai đơn hàng trước đó hoàn thành cũng sẽ lập tức trở thành phế thải. Thời gian còn lại, cũng không đủ để cô có thể nhận thêm bốn khách hàng.

Bởi vì nguyên nhân lúc trước cô đã tiêu diệt được nguồn ô nhiễm, cho nên trong tay Tô Dung vẫn còn dư lại một trăm tệ, thật ra không cần lo lắng vấn đề này.

Nhưng cô cũng rất tò mò một việc: “Nếu tôi không giao tiền thì sao? Sẽ trực tiếp tử vong à?”

“Không đâu.” Công nhân rất vui lòng trả lời câu hỏi của khách hàng thông minh, trên mặt hắn ta mang theo nụ cười công nghệ: “Ngoại trừ tiền tệ quái đàm, chúng tôi cũng không ngại dùng máu thịt để chi trả. Một trăm tệ quái đàm bất quá cũng chỉ là hai cái tay và hai cái đùi mà thôi.”

Tô Dung : “…”

Phải biết rằng, lái xe ít nhất yêu cầu một tay và một chân, nếu thật sự không còn tứ chi, nhiệm vụ này chắc chắn cũng không thể hoàn thành.

Cho nên không muốn trả giá bằng tiền tệ quái đàm, lại muốn thông quan quái đàm, nhiều nhất cũng chỉ có thể đổ một nửa bình xăng. Nếu đổ đầy bình, có lẽ sẽ phải chết không thể nghi ngờ.

Nhưng cho dù chỉ đổ thêm nửa bình xăng, cái giá quá lớn này cũng không phải một người bình thường có thể tiếp thu được. Từ quái đàm trở về thế giới hiện thực, tuy rằng những thương tổn vật lý mà cơ thể phải chịu sẽ được giảm bớt một phần, nhưng tuyệt đối không có khả năng hoàn toàn biến mất.

Nếu mất đi tứ chi ở chỗ này, sau khi ra khỏi nơi này chắc chắn sẽ tàn tật.

Tàn nhẫn đến mức này sao?

Thở dài một hơi, Tô Dung lấy tờ tiền một trăm tệ trong cái ví màu đen ra: "Đổ nửa bình đi”

Nhìn thấy cái ví tiền này, biểu cảm của người công nhân lập tức thay đổi, trong mắt tràn đầy sự khát vọng nóng bỏng: “Nếu cô đồng ý cho tôi ví tiền này, tôi có thể đổ đầy xăng miễn phí cho cô.”

“Không cần.” Tô Dung có thể đồng ý mới là có quỷ, tròng mắt của cô chuyển động: “Nếu anh đồng ý nói cho tôi biết tác dụng của ví tiền này, thì không cần trả tiền thừa cho tôi.”

Đổ nửa bình xăng chỉ cần 50 tệ quái đàm, cô đưa đến 100 tệ quái đàm. Ý nghĩa trong những lời này chính là muốn dùng 50 tệ quái đàm để đổi lấy bí mật về ví tiền màu đen.

Nghe vậy, công nhân do dự trong chốc lát. Hắn ta thật sự rất muốn có được ví tiền này, nhưng nhìn dáng vẻ của Tô Dung chắc chắn sẽ không có chuyện chắp tay nhường lại. Một khi đã như vậy, kiếm thêm 50 tệ quái đàm cũng là một khoản không tệ.

Hắn ta nhanh chóng đưa ra quyết định, nhận lấy 100 tên quái đàm: “Có thể, ví tiền màu đen vô cùng hi hữu này tên【 Ví sinh tiền 】, mỗi tuần đều sẽ sinh ra một trăm tệ quái đàm. Ngoại trừ cái này, nó còn có một tác dụng khác. Thế nhưng tác dụng đó phải cần nhiều lợi ích hơn, tôi mới có thể nói cho cô biết.”

Thì ra là như thế!

Sắc mặt Tô Dung hiện lên vẻ kinh ngạc vui vẻ, không ngờ rằng thế nhưng bản thân lại có được một bảo bối như thế. Trải qua quái đàm này, cô đã hoàn toàn nhìn ra tác dụng của tiền tệ quái đàm trong thế giới này. Câu ngạn ngữ có tiền có thể sai ma gọi quỷ có thể áp dụng ở chỗ này.

Về phần một tác dụng khác, hiện tại tiền mà Tô Dung có vẫn còn có chỗ cần dùng, không thể nào cho hắn ta được.

“Thật sự rất cám ơn anh!” Cô cười tủm tỉm nói: “Làm phiền đổ xăng cho tôi, tôi còn phải đi đón khách hàng.”

Vừa đổ xăng, công nhân vừa thuận miệng nói: “Đúng rồi, nhắc nhở cô một câu. Đừng tùy tiện khoe mẽ【 Ví sinh tiền 】 ra ngoài, bảo bối này đối với bất kỳ sinh vật nào trong thế giới quái đàm đều có sức hấp dẫn cực lớn, hiện tại chẳng qua là cô đang được ‘ Công Ty Xe Taxi Tích Tách’ bảo vệ thôi. Nếu như không có…”

Tuy rằng nói còn chưa dứt lời, nhưng ý tứ trong đó mọi người đều hiểu rõ. Tô Dung cũng đã nhận ra điều này, lễ phép nói lời cảm ơn: “Tôi đã biết, cảm ơn anh đã nhắc nhở.”

Đổ xăng xong, cô lại lần nữa lái xe chạy lang thang trên đường không có mục tiêu, chờ nhận được một khách hàng tiếp theo.

May mà lần này cũng không chờ quá lâu, rất nhanh sau đó cô liền nhìn thấy có một đôi anh em mặc đồ đen đang vẫy xe ở ven đường. Hai người này lớn lên giống nhau như đúc, một người đội mũ lưỡi trai đen, một người không đội mũ.

Nên làm việc rồi.

Hai người kia lớn lên giống nhau như đúc, là anh em sinh đôi sao? Thật ra nhiều rất đẹp trai, nhưng đáng tiếc lại là quỷ.

Dựa theo quy định, mỗi người đều thu 50 tệ quái đàm, cho nên hai người bọn họ sẽ thu hai phần tiền.

Bình Luận (0)
Comment