Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 72

Chương 72 -
Chương 72 -

Nghĩ đến đây, trong lòng Tô Dung rất vui vẻ, nhanh chóng lái xe qua, hạ cửa xe xuống: “Hai vị muốn đi đâu?”

Anh trai không đội mũ trả lời: “Muốn đến Tiểu khu Niềm Vui.”

Tiểu khu Niềm vui và Siêu thị An Vui… Đột nhiên khiến Tô Dung có loại cảm giác rất kỳ lạ.

Khi cô đang định mở khóa xe, lại đột nhiên nhận ra điều gì đó, cảnh giác hỏi: “Hai người đều đến Tiểu Khu Niềm Vui à? Anh và người bạn đội mũ bên cạnh sai.”

Câu hỏi này rõ ràng đã trúng trọng tâm, anh trai không đội mũ im lặng trong chốc lát mới trả lời: "Em ấy muốn đến Cố Linh trủng.”

Trủng, có nghĩa là mộ.

Tô Dung lập tức dừng tay muốn mở cửa xe, mỉm cười giả tạo nói: “Xin lỗi, xe taxi của chúng tôi không đưa người đến nghĩa trang.”

“Thông cảm một chút cũng không được sao?” Anh trai lên tiếng cầu xin, khuôn mặt tuấn tú như cún con tràn đầy sự mất mát, khiến người ta nhìn thấy thật sự muốn an ủi một chút.

Nhưng cô gái này lại hoàn toàn không dao động: “Không được, nếu vi phạm quy định tôi sẽ bị sa thải.”

Anh trai vẫn còn chưa từ bỏ ý định: “Tôi biết các người lái xe chở Tiểu Âm sẽ rất nguy hiểm, nhưng lần này thật sự chính là cơ hội cuối cùng của Tiểu Âm. Tôi đảm bảo em ấy sẽ không gây rắc rối, nếu cô đồng ý chở em ấy, tôi nhất định sẽ báo đáp cô. Đường đi từ đây đến nơi đó, chắc chắn sẽ vượt qua thời gian cho phép. Chúng tôi chỉ có thể dựa cô!”

Anh ta nói chuyện vô cùng chân thành, khiến Tô Dung cũng động lòng. Nhưng lại không là bản thân cô động lòng, mà chủ yếu là giống với Mèo Trắng vừa rồi, anh trai này biểu hiện cũng không giống một quỷ quái bình thường, cô cảm thấy có khả năng mình có thể moi được một số manh mối của thế giới quái đàm từ người này.

Nhưng vi phạm quy tắc là không có khả năng, muốn có được tin tức cũng phải còn mạng mới được.

Quy tắc đã nói không thể chở khách hàng đến nghĩa trăng, lý giải của cô với quy định này vốn là: Người muốn đến nghĩa trang đều là người biết mình đã chết, nếu để loại quỷ này lên xe chắc chắn sẽ giết cô.

Nhưng hiện tại bên cạnh đối phương đã có người khống chế, cũng không chắc chắn sẽ xảy ra chuyện. Nhưng tin tưởng Quỷ quái chính là cách làm ngu xuẩn nhất, trừ phi tuyệt đối chắc chắn, nếu không cô sẽ không làm chuyện mạo hiểm.

Xem lại sổ tay một lần nữa, Tô Dung hỏi: “Tiểu Âm nhà anh có thể ngồi trên đỉnh xe không?”

“Hả?!”

Tô Dung bình tĩnh nói: "Nếu anh chỉ muốn nhanh chóng lên đường, cứ cột Tiểu Âm lên đỉnh xe, anh ngồi trong xe cũng không sao đúng không?”

Không cho Tiểu Âm vào trong xe, cô cũng sẽ không thu tiền Tiểu Âm, như vậy cho dù là quy tắc cũng không thể tính Tiểu Âm là khách hàng của cô. Như vậy cô cũng không hề trái với quy tắc.

Nam sinh vui mừng quá đỗi, vội vàng gật đầu: “Đương nhiên đương nhiên! Chúng tôi hoàn toàn có thể chấp nhận! Không cần dây thừng, Tiểu Âm có thể ngồi ổn định trên đỉnh xe”

Thấy ngay cả anh ta cũng không lo lắng, đương nhiên Tô Dung cũng sẽ không nhiều chuyện, gật gật đầu: “50 tệ quái đàm, lấy đến đây đi. Đúng rồi, Tiểu Khu Niềm Vui và Cố Linh trũng có xa không?”

“Không xa, ở ngay bên cạnh thôi.” Nam sinh trả lời, sau đó lại hỏi: “Tiểu Âm không cần trả tiền sao?”

Tô Dung cười như không cười nhìn anh ta: “Trả tiền thì có khả năng sẽ trở thành khách hàng, anh thật sự không quan tâm đến mạng sống của người khác à.”

Bị cô nói như vậy, vẻ mặt nam sinh rất ngượng ngùng: “Xin lỗi, là tôi không nghĩ đến… Ở thế giới này, chúng tôi rất khó chú ý đến tình mạng của người khác.”

Không quan tâm đến anh ta nữa, chờ sau khi nam sinh đặt Tiểu Âm lên đỉnh xe, bản thân cũng mở cửa lên xe, Tô Dung mới một lần nữa mở miệng: “Tiểu Âm là gì của anh?”

“…Là em trai đã chết của tôi.” Nam sinh đưa ra đáp án trong dự kiến: “Đúng rồi, cô có thể gọi tôi là Tiểu Dương”

Một âm một dương, thật sự rất thú vị.

“Nói về thế giới quái đàm đi.”

“Cái này tôi cũng không rõ lắm, chỉ biết thế giới này chỗ nào cũng có quy tắc, tất cả mọi người đều phải tuân thủ, cho dù chúng tôi là người thường hay là Quỷ quái.”

“Anh còn biết quỷ quái sao?”

"Tất nhiên rồi, chúng tôi cũng phải chịu rất nhiều thiệt thòi!” Như đang bất mãn với những lời này, Tiểu Dương bất giác đề cao âm lượng phản bác.

“Nhưng em trai anh hiện tại không phải quỷ à?” Điều này Tô Dung vẫn nhìn thấy rất rõ ràng.

Quả nhiên Tiểu Dương không nói gì, trầm mặc trong chốc lát mới nhỏ giọng lẩm bẩm: “Tiểu Âm không giống như vậy.”

Không muốn tiếp tục đề tài này nữa, anh ta lại nói về chuyện lúc nãy: “Ngẫu nhiên sẽ xuất hiện những người đến từ bên ngoài giống như cô, đối với quỷ mà nói thì các người rất… Ngon miệng, ngon miệng hơn rất nhiều so với chúng tôi. Cho nên cũng sẽ càng nguy hiểm hơn.”

“Các người có bị ràng buộc bởi những quy tắc trong thế giới này giống chúng tôi không?”

“Tôi đoán là không quá giống.” Đối với vấn đề này Tiểu Dương cũng không hiểu rõ, anh ta rất ít khi gặp được nhiều người đến từ bên ngoài: “Dù sao chỉ cần chúng tôi tuân thủ quy định, thì sẽ không xảy ra vấn đề gì, nhưng các người lại rất dễ chết.”

“Bởi vì luôn xuất hiện những tình huống nằm ngoài quy tắc.” Tô Dung không nhịn được thở dài một hơi, tựa như quái đàm lần này, mỗi một Quỷ quái mà cô gặp, gần như đều không thể dựa vào quy tắc để đối phó.

Cho nên bọn họ vốn dĩ không giống với những người sinh ra trong thế giới quái đàm, bởi vì quỷ lại càng muốn “Ăn” bọn họ, cho nên sẽ cố tình làm khó dễ, tất nhiên cũng nguy hiểm hơn rất nhiều.

Khi nói chuyện, trên đỉnh xe truyền đến âm thanh kỳ lạ khi móng vuốt cào vào tấn sắt, “Két két” khiến người ta vô cùng khó chịu.

“Đây là không có việc gì mà anh nói sao?” Tô Dung biểu tình âm trầm.

Tiểu Dương chột dạ ho khan một tiếng, vội vàng hô: “Tiểu Âm, em đừng cử động, chúng ta sẽ lập tức đến nơi!”

Âm thanh trên đỉnh xe quả nhiên đã biến mất.

Điều này khiến Tô Dung có chút kinh ngạc, không nghĩ Tiểu Dương lại có năng lực trói buộc mạnh mẽ như vậy đối với Quỷ quái này.

“Em trai rất nghe lời tôi.” Có thể là đoán được Tô Dung sẽ kinh ngạc, Tiểu Dương chủ động giải thích: “Từ nhỏ chúng tôi đã sống nương tựa lẫn nhau, nó sẽ không làm chuyện khiến tôi không vui.”

Bình Luận (0)
Comment