Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 783

Chương 783 -
Chương 783 -

Nếu vì lý do này mà Tô Dung không thể ra ngoài, còn những người khác thì thoát được, có lẽ anh ta sẽ day dứt cả đời. Nếu như vậy, anh ta còn tình nguyện ở lại, dù sao nếu không có Tô Dung, anh ta cũng nghĩ mình chắc chắn sẽ chết.

Nghe anh ta nói vậy, những người khác cũng nhìn về phía Tô Dung. Nữ cà chua nghiêm túc nói: "Tôi có thể ở lại để bấm nút mở cửa, tôi tin rằng không thứ kỳ lạ nào cản được tôi.”

"Tôi có cách của mình." Tô Dung nhìn nữ cà chua, đưa chai nước khoáng của mình cho cô ta, "Cô có thể giúp tôi đổ chai nước khoáng này ra trước cửa không? Đổ ngay trước cửa, đảm bảo nước chảy thành một vũng, tôi có việc cần dùng."

Nghe vậy, nữ cà chua liếc nhìn chai nước trong tay cô, không nhận lấy. Cô ta lắc lắc chai nước của mình, mới chỉ uống có một ngụm: "Được, tôi dùng chai này."

Theo yêu cầu của Tô Dung, cả chai nước phải đổ xuống đất. Nếu đây thực sự là đạo cụ của quái đàm quy tắc có thể đưa người chơi ra ngoài, vậy thì cô ta sẵn sàng dùng nước của mình chứ không dùng nước của Tô Dung, để đền đáp ơn cô đã giúp cô ta vượt qua trò chơi.

Không cho Tô Dung cơ hội phản bác, cô ta quay người rời khỏi buồng lái. Tiểu Lý phất tay với Tô Dung: "Nếu chai nước đó không đủ, tôi sẽ giúp cô thêm một chút, cô yên tâm."

Nút cuối cùng đã được bấm, tiếp theo cũng không còn gì để xem nữa. Mọi người gật đầu, chuẩn bị đi về phía cửa toa tàu bên cạnh toa số 3.

"Đúng rồi, Kỳ Kỳ, cô ở lại một chút, chúng ta vẫn chưa ký hợp đồng." Tô Dung đột nhiên lên tiếng.

Nghe vậy, Kỳ Kỳ sửng sốt. Thật sự thì cô ta suýt quên mất là mình vẫn phải ký hợp đồng tự thú. Mặc dù mới xảy ra chuyện này không lâu, những việc xảy ra ban đầu của quái đàm quy tắc này so với việc sau đó thì quá nhỏ nhặt, đến nỗi cô ta suýt quên mất chuyện này.

Nhớ lại lúc đó, Kỳ Kỳ chỉ thấy may mắn vì mình không đổi vận may với Tô Dung. Nếu không, lỡ như cô chết sớm, vậy cô ta cũng sẽ chết trong quái đàm quy tắc này. Kỳ Kỳ biết rất rõ, bây giờ cô ta có thể thông quan hoàn toàn là nhờ đối phương xoay chuyển tình thế.

Về việc ký hợp đồng hay gì đó, giống như Tô Dung nghĩ, cô ta chẳng lo lắng chút nào. Bởi vì cô ta có cách tránh né đặc biệt đối với [Giấy hợp đồng], tất nhiên chỉ giới hạn ở việc để cô ta tự thú, báo cảnh sát gì đó. Nếu là những yêu cầu khác thì chịu, nếu không thì "Tập đoàn Tích Tắc" đã bắt cô ta đi nghiên cứu từ lâu rồi.

Chính vì có sự đảm bảo như vậy, cô rta mới kiên quyết yêu cầu đối phương để cô ra ngoài tự thú, chứ không phải giết chết cô ta ngay tại chỗ. Thông thường, các điều tra viên sẽ đồng ý với yêu cầu này, bởi vì cô ta bị phát hiện khi còn chưa ra tay, một khi đã ra tay thì đối phương rất khó phát hiện ra điều bất thường nào nữa.

Mà đã không ra tay được thì cũng đồng nghĩa với việc không có ai bị thương. Không có ai bị thương, tự nhiên sẽ khoan dung hơn một chút. Đặc biệt là theo quan điểm của họ, để cô ta tự thú và để cô ta chết ngay tại chỗ gần như là kết quả giống nhau, thậm chí cách đầu còn nhân đạo hơn.

Lúc này, cô ta gật đầu dứt khoát, vẫy tay với những người khác: "Các người đi trước đi, tôi ký xong hợp đồng sẽ qua sau.”

Thấy vậy, mọi người nhìn nhau, cũng không thèm để ý đến hai người, kéo lê mấy người hôn mê ra ngoài. Anh Triệu và hai người kia bị bỏ lại, bây giờ họ rốt cuộc là thân phận gì thì không ai biết, lỡ như đã biến thành quỷ quái thì sao? Đưa ra ngoài rất có thể sẽ xảy ra vấn đề, còn không bằng để họ ở đây tự sinh tự diệt.

Đợi mọi người đi hết, Tô Dung nhìn Kỳ Kỳ đang chờ cô lấy ra [Giấy hợp đồng], cô lục lọi trong túi, sau đó lấy ra [Gương cô gái tự luyến], đưa thẳng đến trước mắt cô ta.

Vì không phòng bị nên Kỳ Kỳ hoàn toàn không kịp phản ứng, đã bị Tô Dung khống chế.

Tô Dung không để ý cô ta, tiếp tục nhìn màn hình lớn.

Một lát sau, sân ga xuất hiện chập chờn giữa màn đêm đen kịt. Theo khoảng cách này, mười giây nữa là họ sẽ đến sân ga.

Tô Dung nắm tay Kỳ Kỳ trong năm giây, mơ hồ cảm nhận được có thứ gì đó đang mất đi. Sau đó, cô nhanh chóng thu đối phương vào trong gương, chăm chú nhìn chằm chằm con đường phía trước.

Năm giây.

Bốn giây.

Ba giây.

Hai giây.

Một giây!

Ngay khi tàu đến ga, Tô Dung ấn nút mở cửa, sau đó lại ấn nút hướng sang trái, ấn đến cùng.

Một giây sau, 【 Thuật đổi vị trí dưới nước 】 phát động!

Cô xuất hiện trong vũng nước ở cửa toa tàu, nhanh như chớp thả Kỳ Kỳ ra, cùng với một câu lệnh "Gọi điện thoại báo cảnh sát tự thú kỹ năng mượn vận may", sau đó hai người cùng nhau nhảy ra khỏi cửa tàu.

"Ầm!"

Ngay khi họ rời đi, đoàn tàu cũng vì ở ga cuối đột ngột rẽ trái mà trật đường ray, đổ ầm xuống.

Làm thế nào để phá hủy một đoàn tàu?

Chỉ cần làm cho nó trật khỏi đường ray là được.

Thông báo toàn cầu như đã hẹn vang lên ——

【 Chúc mừng điều tra viên "Cà Phê" của Hoa Hạ đã phá hủy nguồn ô nhiễm của đoàn tàu Tiêu Hoa, đoàn tàu "Tiêu Hoa" sẽ không còn xuất hiện ở khu vực Hoa Hạ nữa. 】

—-

"Tô Dung? Sao đột nhiên cậu không nhúc nhích vậy?" Bên tai vang lên giọng nói ngờ vực của Tạ Kha Kha, sau đó thông báo toàn cầu vang lên.

"Trời ơi!" Cậu ta kinh ngạc cảm thán, "Cà Phê" lợi hại thật đấy, lại tiêu diệt được một quái đàm quy tắc nữa rồi."

"Đúng là lợi hại thật." Lúc này Tô Dung đã lấy lại tinh thần, gật đầu, tự nhiên tiếp tục đi về phía trước. Lúc đó cô vừa lên tàu thì bị kéo vào quái đàm quy tắc, giờ cô phải đi tìm chỗ ngồi của mình.

Bình Luận (0)
Comment