Sau khi xem xét nhiều phương pháp như vậy, thực ra không có nhiều phương pháp phù hợp với Tô Dung. Cô đã có đủ tiền chỉ bằng cách làm nhiệm vụ nằm vùng. Mặc dù có thể làm nhiệm vụ phụ, nhưng chắc chắn sẽ làm giảm thời gian khám phá cốt truyện chính.
Muốn tìm ra nguồn ô nhiễm thì không được bỏ qua việc khám phá cốt truyện. Hơn nữa, điều quan trọng nhất là, cố gắng kiếm được năm, mười tệ không hiệu quả lắm, còn không bằng dành thời gian đó để tìm nơi ẩn náu của quỷ quái.
Thực hiện thí nghiệm là một cách kiếm tiền không tồi, nhưng cô không chắc mình có thể giành được. Dù sao thì Tô Dung lần sau sẽ thử.
Lại nói, vừa rồi Tạ Kha Kha nói cậu ta vẫn luôn sử dụng phương pháp thứ hai của lầu chủ, phải nói rằng tên này thực sự giàu có, ngay cả trong những quái đàm quy tắc cũng không thiếu tiền.
Nhận thấy ánh mắt của cô, Tạ Kha Kha cười lộ ra cả hàm răng: "Sao vậy? Cậu đã xem xong phương pháp kiếm tiền quái đàm chưa?"
"Vừa mới xem xong." Tô Dung gật đầu, tò mò hỏi: "Ngoài phương pháp thứ hai của lầu chủ, cậu còn sử dụng phương pháp kiếm tiền nào khác không?"
"Không còn nữa." Tạ Kha Kha thành thật lắc đầu.
Mặc dù cậu không thông minh lắm nhưng thực ra lại là người rất tỉnh táo. Đương nhiên, cho dù cậu có không tỉnh táo thì cũng không sao, gia đình cậu sẽ giúp cậu phân tích. Trong bài đăng này có mô tả rất nhiều phương pháp kiếm tiền, trên thực tế, những phương pháp thực sự có thể để cậu sử dụng cũng chỉ có phương pháp mà cậu đang sử dụng mà thôi.
Không cần nghĩ đến web nước ngoài, cái đó không liên quan đến cậu. Bán đạo cụ, mua tin tức cũng chẳng liên quan gì đến cậu, nếu như cậu thực sự có những thứ này, tự mình sử dụng còn không kịp, làm sao có thể bán đi được?
Trở thành nhân viên của ba tổ chức lớn cũng là chuyện không dám nghĩ đến, thực tế, cho dù cậu có thực sự trở thành nhân viên thì tuyệt đối cũng không dám thực hiện nhiệm vụ nằm vùng, như vậy khác gì tự tìm đường chết?
Làm nhân viên tạm thời thì được, nhưng tốn thời gian và công sức, hiện tại cậu vẫn phải đi học, không thể thường xuyên ra vào thế giới quái đàm. Huống chi, trước đây cậu từng bị "Thành phố động vật" bắt khi đến thế giới quái đàm, ký ức đó vẫn còn rất rõ ràng. Đối với những nơi nguy hiểm, Tạ Kha Kha luôn luôn tránh xa.
Còn phương pháp làm nhiệm vụ phụ này mặc dù nghe có vẻ rất đáng tin, nhưng Tạ Kha Kha biết rằng cậu không thể làm được. Cậu rất rõ ràng rằng mình có thể vượt qua được nhiều quy tắc như vậy, đều là nhờ ôm đùi người khác mà vượt qua, đã ôm đùi người khác thì phải có ý thức ôm đùi.
Không nói đến việc giúp đỡ người khác, ít nhất cũng không được gây thêm phiền phức. Nếu như cậu vô tình nhận phải nhiệm vụ gây rối, chẳng phải là trực tiếp gây hại cho đại lão mình ôm sao? Huống chi không phải lúc nào cũng có thể đi theo đại lão, lỡ như đại lão đó âm thầm thông quan mà không dẫn theo cậu thì phải làm sao?
Nghe vậy, Tô Dung hơi bất ngờ nhìn cậu. Nghĩ một lát, rồi lại tỏ ra hiểu ra. Đúng vậy, thật ra cũng không có nhiều phương pháp nào phù hợp với Tạ Kha Kha.
Với năng lực tài chính của gia đình cậu, cho dù chỉ sử dụng phương pháp thứ hai cũng đủ dùng rồi.
"Nói ra thì", Tạ Kha Kha đột nhiên thông minh hơn một chút, "Tô Dung, trước kia cậu chưa từng xem qua bài viết này, vậy trong quái đàm quy tắc, chẳng lẽ cậu không dùng một đồng tiền quái đàm nào sao?"
Tình huống này cũng rất có thể, giống như Tô Dung đã nói trước đó, có tiền thì có cách chơi của người có tiền, không có tiền thì có cách chơi của người không có tiền.
Nhưng cô không định tạo cho mình một thiết lập nhân vật không có tiền, Tô Dung nhún vai: "Thực ra tôi vẫn luôn làm nhiệm vụ phụ, nhiệm vụ đó vẫn dễ phát hiện mà đúng không?"
Những việc bất hợp pháp cô không thể làm, nói ra thân phận "nhân viên tập đoàn Tích Tắc" của mình thì dễ bị nghi ngờ, chỉ có cách này là nói ra cũng không bị vạch trần.
Nghe vậy, Tạ Kha Kha sùng bái nói: "Vậy thì cậu đúng là lợi hại! Tôi trong quái đàm quy tắc còn lo vượt ải, hoàn toàn không có năng lực đi làm nhiệm vụ phụ gì cả.”
Nói theo một nghĩa nào đó, thật ra Tô Dung cũng vậy, dốc hết sức vào việc thông quan, không có thời gian để ý đến những thứ khác. Cô thật sự rất tò mò không biết những điều tra viên kia làm sao vừa có thể thông quan, vừa có thể tìm kiếm và hoàn thành nhiệm vụ phụ.
"Hỏi hội trưởng Mai Lạc đi!" Tạ Kha Kha đột nhiên nói, sau đó cầm điện thoại bắt đầu nhắn tin cho Mai Lạc. Mai Lạc đã tốt nghiệp nhưng được trường giữ lại làm giáo viên hướng dẫn xax đoàn quái đàm, ít nhất phải dẫn dắt Tô Dung và những người khác đến khi tốt nghiệp.
Trừ khi anh ấy chủ động từ chức, nếu không trước khi "Nó" hoàn toàn rời khỏi Trái Đất, trường sẽ không thể đuổi việc anh ấy. Ngay cả khi "Nó" rời khỏi Trái Đất, nếu muốn đuổi việc Mai Lạc thì anh ấy cũng có thể nhận được khoản bồi thường tương ứng.
Đây cũng là lý do ban đầu Mai Lạc đồng ý làm hội trưởng xã đoàn quái đàm vất vả này, trong xã hội khó tìm việc làm này, dễ dàng có được một công việc ổn định, ai mà không muốn chứ?
Tất nhiên, cho dù thân phận có thay đổi từ sinh viên thành giáo viên, tính cách của Mai Lạc cũng sẽ không thay đổi, vẫn hòa đồng với các sinh viên. Tạ Kha Kha và anh có mối quan hệ rất tốt, hai người thường chơi game cùng nhau.
Là một điều tra viên lão luyện, Mai Lạc chắc đã từng thử hoàn thành nhiệm vụ phụ.
Quả nhiên, không lâu sau, Tạ Kha Kha đã chụp lại đoạn ghi chép trò chuyện của hai người họ gửi cho Tô Dung.
"Ha Ha không phải Hi Hi": Hội trưởng ơi hội trưởng! Anh đã từng hoàn thành nhiệm vụ phụ chưa? Ý em là, thông qua dân địa phương trong quái đàm quy tắc để kiếm tiền quái đàm.