Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 792

Chương 792 -
Chương 792 -

"Haha không phải là Hihi": Mèo ngó đầu.jpg

"Mai Lạc không phải là Hải Cách": Tất nhiên, nhưng hiệu quả không cao lắm, tôi chỉ thử một, hai lần rồi thôi. Vẫn là đi cướp suất thí nghiệm thì ổn hơn.

"Mai Lạc không phải là Hải Cách": Mèo kêu meo meo.jpg

"Haha không phải là Hihi": Làm sao làm được? Chỉ có một mình em cảm thấy thông quan đã hết sức rồi sao?

"Mai Lạc không phải là Hải Cách": Gặp ai thì hỏi đại một câu, có người chỉ cần chạy việc vặt là cho một, hai tệ quái đàm. Trước đây tôi giả làm người giao đồ ăn, giúp một công ty mang nhiều cốc trà sữa, kiếm được năm mươi tệ quái đàm nhờ chênh lệch giá.

"Mai Lạc không phải là Hải Cách": Nhưng hiệu quả không cao, kiếm được không nhiều mà còn tốn thời gian. Trong quái đàm quy tắc, nếu thực sự không có tiền thì có thể làm, nhưng tôi vẫn khuyên cậu nên đi làm việc lặt văt, việc đó đáng tin hơn.

"Mai Lạc không phải là Hải Cách": Ngón tay cái.jpg

"Haha không phải là Hihi": Cảm ơn xã trưởng! Em biết rồi!

"Haha không phải là Hihi": Mãnh nam thả tim.jpg

Xem xong đoạn trò chuyện của hai người, phản ứng đầu tiên của Tô Dung là "Neko-chan" đã đổi tên. Mai Lạc vốn tên là "Neko-chan", để lại cho cô ấn tượng khá sâu sắc.

Ngay giây sau, cô lộ vẻ kinh ngạc: "Hai người còn đặt tên đôi à?"

Tạ Kha Kha gãi đầu, cười khúc khích: "Có thú vị không? Lần trò chuyện trước, phát hiện ra mọi người đều gặp phải phiền não này, thường bị gọi nhầm tên, nên cố ý đổi tên giống nhau.”

Nhìn vẻ ngoài thản nhiên của cậu ta, Tô Dung biết mình đã hiểu sai. Cô hơi xấu hổ, dứt khoát chuyển chủ đề: "Thú vị, hy vọng sau khi nhập học cũng sẽ có chuyện thú vị xảy ra.”

Quả nhiên, sự chú ý của Tạ Kha Kha đã bị chuyển đi, cậu ta kêu lên: "Á! Tại sao lại phải nhập học chứ! Tôi thực sự không muốn nhập học, tôi chỉ muốn nằm trong chăn của mình cho đến già thôi hu hu hu!".

Tô Dung không nói gì, tiếp tục lặng lẽ xem điện thoại.

Sau khi xuống xe, cô tạm biệt Tạ Kha Kha, tự mình đi nhà vệ sinh, kiểm tra phần thưởng đạo cụ nhận được sau khi tiêu diệt nguồn ô nhiễm lần này.

Sờ vào túi, quả nhiên có một đạo cụ mới xuất hiện bên trong. Tô Dung lấy ra xem, phát hiện đạo cụ này lại là một bánh xe kỳ lạ. Bánh xe rất nhỏ, chỉ bằng ngón tay cái.

Một lần nữa cảm ơn "Ý thức thế giới" đã tặng cô phần quà nhỏ, cô trực tiếp kiểm tra năng lực đạo cụ.

【Xe cút kít chạy như bay】 : Đặt đạo cụ này xuống đất là có thể biến thành Xe cút kít, đạp lên có thể di chuyển theo ý muốn của chủ sở hữu. Tốc độ là 50 km/h. Có thể sử dụng bất cứ lúc nào.

Nghĩ trong đầu "Cất cánh" có thể khiến đạo cụ bay lên, cao nhất là 20 mét. Nghĩ trong đầu "Hạ cánh" là có thể hạ xuống đất. Không thể di chuyển khi cất cánh, thời gian duy trì tối đa là 10 phút. Sau khi sử dụng xong, cần đợi thời gian hồi chiêu 3 giờ mới có thể sử dụng lại.

Đạo cụ này rất đơn giản, chỉ có hai chức năng. Chức năng đầu tiên tương đương với việc có thêm một phương tiện di chuyển. Tốc độ của một chiếc ô tô nhỏ thông thường là 60 km/h, khi đạp chiếc xe cút kít này, tốc độ gần bằng ô tô, tiết kiệm thời gian di chuyển rất nhiều.

Hơn nữa, chức năng này có thể sử dụng bất cứ lúc nào, chỉ cần đặt bánh xe xuống đất là có thể kích hoạt, rất tiện lợi.

Còn chức năng thứ hai là khả năng bay hiếm có, mặc dù trên thực tế đây chỉ là khả năng lơ lửng trên không, nhưng cũng rất lợi hại. Hầu hết các điều tra viên đều không có khả năng bay trên không trung, khả năng này hoàn toàn có thể giúp Tô Dung tránh được nhiều rủi ro. Hơn nữa, thời gian hồi chiêu cũng không dài, cô rất hài lòng về điều này.

Tô Dung đặt bánh xe xuống đất, bánh xe lập tức to ra, có kích thước bằng bánh xe ô tô thông thường, mỗi bên trái phải có một bàn đạp, khi sử dụng chỉ cần đặt chân lên, không cần đạp, bánh xe có thể tự động lăn bánh.

Nhưng tất nhiên Tô Dung không thử, bây giờ là thế giới thực, nếu cô sử dụng đạo cụ quái đàm này, cô sẽ bị ô nhiễm.

Trong ký túc xá, vì Tô Dung về trường không còn sớm nên hai người kia đã đến. Thấy cô bước vào, Điền Khinh Khinh lập tức hỏi: "Tô Dung, kỳ nghỉ hè cậu có bị chọn vào quái đàm quy tắc không?"

Nghe thấy câu hỏi của cô ấy, Tô Dung nhướng mày, hỏi lại: "Có ai trong số các cậu bị chọn vào à?"

Quan sát vẻ mặt của hai người, cô đổi giọng: "Cả hai cậu đều bị chọn vào sao?"

Nghe vậy, Điền Khinh Khinh ngạc nhiên sờ mặt mình, không nhịn được hỏi: "Làm sao cậu biết được? Nhìn ra à?"

Liễu Đình Nhã ngồi trên giường cũng tò mò hỏi: "Chúng tôi biểu hiện rõ ràng lắm sao?"

Không thể rõ ràng hơn được nữa, Tô Dung thở dài: "Vì cả hai cậu đều rất quan tâm đến vấn đề này."

Nếu chỉ có một người quan tâm thì hẳn là chỉ có một người vào, hoặc là họ vừa nghe thấy ai đó vào. Nhưng cả hai người đều tỏ ra quan tâm và phấn khích rất lớn, rất có khả năng là cả hai người này đều được chọn vào.

"Được rồi, cả hai chúng tôi đều được chọn vào." Liễu Đình Nhã thành thật gật đầu, mặc dù phản ứng của họ đã chứng minh điều này từ trước, "Tôi đến một xưởng làm công nhân, còn Khinh Khinh thì đi đóng vai máy tính."

Nghe thấy quái đàm quy tắc của Điền Khinh Khinh, Tô Dung nhướng mày. So với những quy tắc khác, rõ ràng quy tắc này mới lạ hơn nhiều. Đáng tiếc là vì chưa từng trải qua nên cô cũng không thể hỏi thêm.

"Còn cậu thì sao?" Liễu Đình Nhã quay lại câu hỏi trước đó, "Tô Dung, cậu vẫn chưa nói kỳ nghỉ hè này cậu có bị chọn vào quái đàm quy tắc không?"

Khi nói đến đây, cô ất không khỏi dừng lại một chút. Lúc gọi Điền Khinh Khinh thì là “Khinh Khinh”, gọi Tô Dung thì là tên họ đầy đủ, nghe có vẻ như là một sự đối xử khác biệt nào đó.

Bình Luận (0)
Comment