Nghe Tạ Kha Kha cũng đã đồng ý, Tô Dung khẽ nhíu mày: "Tôi có thể thương lượng với Tạ Kha Kha trước một chút, sau đó trả lời ngài?"
"Không thành vấn đề, đây cũng không phải là chuyện nhỏ, cô suy nghĩ cho thật kỹ đi." Lưu Hiên cũng không có đạo lý không đồng ý. Mặc dù nói Tô Dung là điều tra viên được chính phủ ưu đãi, nhưng vốn dĩ tiến vào quái đàm là chuyện sống chết.
Sở dĩ chính phủ ưu ái những điều tra viên này, càng là hy vọng những người chiến đầu hăng hái trong quái đàm không cần lo lắng vì kế sinh nhai bên ngoài thế giới thật, thật sự không có ý ép buộc người ta cứu người mà hi sinh mình.
Cúp điện thoại xong, Tô Dung lại gọi điện thoại cho Tạ Kha Kha.
Trái lại bên chỗ Tạ Kha Kha bắt máy rất nhanh, Tạ Kha Kha vui sướng hỏi: "Tô Dung? Sao đột nhiên lại muốn gọi điện thoại cho tôi? Là muốn hẹn tôi ra ngoài chơi sao?"
Tô Dung không có thời gian nói nhảm với cậu ta, trực tiếp hỏi: "Nghe nói cậu đồng ý trước thời hạn đi lên chuyến xe lửa có khả năng có quái đàm xuất hiện?"
"Đúng vậy!" Tạ Kha Kha sửng sốt một chút, rất nhanh trả lời: "Tô Dung, cậu cũng đồng ý sao?"
"Tôi còn chưa đồng ý, chỉ là muốn hỏi cậu là nghĩ như thế nào. Chắc cậu biết Quỷ dị đáng sợ như thế nào? Tại sao lại đồng ý?” Tô Dung hỏi nghi vấn trong lòng mình ra.
Tạ Kha Kha có tiền có thời gian, cũng không cần tăng thực lực, hoàn toàn không cần thiết vào quái đàm mạo hiểm tính mạng gần như không có lợi ích gì.
Cái vấn đề này làm cho Tạ Kha Kha có chút bất ngờ, cậu ta hơi suy nghĩ một chút mới đáp lại: "Tô Dung, cậu biết rồi đi, thế giới quái đàm vẫn luôn muốn dung hợp toàn bộ thế giới."
Chuyện mà Tạ Kha Kha nói tất nhiên Tô Dung biết. Sau khi những điều tra viên như bọn họ được chính phủ đăng ký xong, sẽ được giao cho một phần tài liệu, bên trong tài liệu ghi chép những chuyện mà dân chúng bình thường sẽ không biết.
Ví dụ như nguyên nhân mà 10 năm trước quái đàm quy tắc phủ xuống, tại sao Quỷ dị lại tổn thương loài người... Cuối cùng, là bởi vì "nó" muốn chiếm lĩnh toàn bộ trái đất.
Bởi vì tin tức bị phong tỏa, cho nên dân chúng bình thường không biết, vào lúc quái đàm quy tắc đầu tiên hạ xuống, cũng chính là 10 năm trước, thật ra trái đất đã xuất hiện dị thường rồi.
Số liệu kiểm tra đo lường không khí xuất hiện dao động chập chờn không có cách nào giải thích được, thậm chí có đảo và lục địa bị sụp, bị biến mất, khách du lịch mất tích ly kỳ một cách khó hiểu...
Cho tới bây giờ mọi người mới biết nguyên nhân của những dị thường này chính là --- kết giới giữa thế giới trong và thế giới ngoài xảy ra vấn đề.
Cái gọi là thế giới ngoài chính là thế giới hiện thực bây giờ, mà thế giới trong chính là thế giới quái đàm.
Không có ai biết tại sao kết giới lại xảy ra vấn đề, mọi người chỉ có thể biết được, người bên trong quái đàm chết càng nhiều, thực lực của "nó" ngày càng mạnh, kết giới ngăn cách giữa thế giới trong và thế giới ngoài cũng sẽ ngày càng yếu.
Nếu như có một ngày kết giới thật sự bị phá vỡ, đây cũng là lúc thế giới hiện thực sẽ thất thủ hoàn toàn.
Lúc này có lẽ sẽ có người nghi ngờ, chỉ cần quái đàm quy tắc không ngừng, vậy nhất định sẽ có người chết, mà "nó" ngày càng mạnh cũng là chuyện không thể thay đổi được, đúng không?
Nhưng cũng không phải như vậy, đầu tiên, người bình thường có chết trong quái đàm, thì mức độ tăng phúc đối với "nó" cực kỳ bé nhỏ. Một trăm người bình thường, cũng kém hơn một điều tra viên chết trong quái đàm.
Mà trải qua vô số điều tra viên thăm dò thế giới quái đàm, Liên hiệp quốc cho ra kết luận: Tiêu diệt nguồn ô nhiễm mới có thể cắt giảm thực lực của "nó".
Muốn tiêu diệt nguồn ô nhiễm thì đúng là vô cùng khó khăn, nhưng ít ra ở trước mặt "nó", loài người không phải hoàn toàn bó tay chịu trói, chuyện này là đủ rồi.
Mặc dù nói như vậy, nhưng ở trong phần cuối của tài liệu, chính phủ vẫn thành thật bày ra hiện trạng trước mặt. Mặc dù bọn họ cố gắng đã huấn luyện điều tra viên, cố gắng tiêu diệt nguồn ô nhiễm, nhưng kết giới vẫn đang không ngừng yếu đi. Dựa theo tốc độ bây giờ, trễ nhất là mười năm sau, trái đất sẽ hoàn toàn bị rơi vào tay giặc.
Nghe Tô Dung nhẹ nhàng ừ một tiếng, Tạ Kha Kha tiếp tục nói: "Tôi cũng không biết mình có thể phát huy được tác dụng gì không, nhưng tóm lại vẫn muốn làm cái gì đó. Bây giờ tôi mới 18 tuổi, 30 tuổi chết thật sự quá thua thiệt, tôi còn muốn sống đến 100 tuổi."
Cho nên nếu như cái gì cũng không làm, dù còn có thể sống đến năm 30 tuổi. Nếu bị bị quái đàm chọn trúng, cậu cũng có thể chết ở trong quái đàm.
"Nguy hiểm cao lợi ích nhiều." Tạ Kha Kha giống như một kẻ ngốc lạc quan: "Đây chính là ba tôi dạy tôi đó!"
Rõ ràng là một vấn đề nghiêm túc, nghe được câu trả lời của Tạ Kha Kha, cuối cùng Tô Dung không nhịn được cười ra tiếng.
Đúng rồi, nguy hiểm cao lợi ích nhiều.
Đây là chuyện mà cô và cộng sự vẫn luôn ăn ý, sao đến thế giới khác, không còn cộng sự nữa, cô lập tức đã quên mất?
Tóm lại cái mạng này của cô là bỗng nhiên có được, thà rụt rè sợ hãi được sống thêm 10 năm, trái lại không bằng vì sống lâu đến 100 tuổi mà xông pha một trận. Cô còn có bàn tay vàng nữa, có thể an toàn hơn người khác.
"Cảm ơn." Tô Dung nghĩ thông suốt chuyện này, thành khẩn nói cảm ơn với Tạ Kha Kha.
"Hả?" Đầu óc của Tạ Kha Kha mơ hồ, nhưng rất nhanh đã dương dương đắc ý: "Không cần cảm ơn không cần cảm ơn, đều là tôi nên làm!"
Buồn cười cúp điện thoại, Tô Dung lập tức gửi tin nhắn cho Lưu Hiên, đồng ý đến đại học Q trước thời hạn.
Mặc dù không nhất định có thể bị quái đàm chọn trúng, nhưng cô sẽ không từ chối bất kỳ một cơ hội nào để trở nên mạnh mẽ.
Vì mình, cũng vì thế giới này.
Trừ 95% tò mò, 5% chính nghĩa cũng là thứ cần thiết của một trinh thám ưu tú.
Cuối cùng chắc chắn là ngày mốt lên đường, Tô Dung không có đồ gì muốn mang. Huống chi là đi Đế đô, có thứ gì mà không thể mua ở Đế đô? Cho nên đến cuối cùng, cô cũng chỉ mang theo một cái vali hành lý màu xám tro ra khỏi cửa.
Mà Tạ Kha Kha thì không giống, một chiếc xe SUV cũng không chứa nổi hành lý của cậu ta. Người biết thì mới biết đây là đi học, người không biết còn tưởng cậu ta muốn dọn nhà.