Lần này cuối cùng Tô Dung cũng thấy rõ mặt người này, đối phương có một khuôn mặt bình thường, rất dễ bị người khác bỏ qua. Đặt vào trong một đám đông thì chỉ chớp mắt là biến mất không thấy. Điểm đặc biệt duy nhất là anh ta lại là mắt một mí, tuy rằng không khiến anh ta trở nên đẹp trai hơn nhưng thực sự khiến anh ta có thêm chút điểm nhấn.
Vì đối phương hiện đang làm nhiệm vụ nên cô không định tiến tới làm phiền anh ta. Ký túc xá của đội tuần tra ở phía đông khu dân cư, chỉ cần đến đó mai phục thì sớm muộn gì cũng có thể chờ được.
Tuy nhiên không cần phải đi mai phục ngay bây giờ, sắp đến giờ ăn trưa rồi, Tô Dung định về nhà xem tình hình trước. Cô cũng nên nói những chuyện mình phát hiện thông qua app giao lưu cư dân để nói với những điều tra viên khác.
Ai nói rằng mỗi người mỗi ngày chỉ có thể đăng một video? Cô đăng nhiều video hơn một chút thì không phải cũng được sao? Để có thể thu thập thêm nhiều thông tin hơn, hẳn là rất nhiều điều tra viên sẽ mở máy tính ngay khi về đến nhà.
Hơn nữa, việc người về phòng ăn cơm trưa cũng không phải là ít. Dù sao thì đến phòng ăn ăn cơm vốn là vì an toàn, kết quả là sau chuyện xảy ra vào buổi sáng, không khó để nhận ra rằng phòng ăn cũng không an toàn.
Nhắc đến phòng ăn vào buổi sáng, Tô Dung lại nhớ đến chiếc [ví sinh tiền] đáng thương của mình. Từ lúc ra khỏi nhà đến giờ cô vẫn chưa về nhà, đương nhiên cũng chưa vệ sinh [ví sinh tiền], không phải là nó sẽ thực sự biến thành chiếc ví có mùi bánh bao đấy chứ?
Thu lại dòng suy nghĩ lan man, cô nhanh chân đi về phía siêu thị. Sau khi mua xong một đống xà phòng, cô mới tiếp tục đi về nhà. Một cục xà phòng chỉ có 2 tệ quái đàm, cô dễ dàng mua được.
Còn về cách thức truyền đạt thông tin mình phát hiện được cho các điều tra viên mà không khiến những dân địa phương khác phát hiện ra điều bất thường, Tô Dung cũng đã nghĩ ra rồi.
Cô muốn cho các điều tra viên khác biết rằng, cư dân của quái đàm quy tắc này không chỉ có thể giải tỏa cảm xúc bằng những video bạo lực mà còn có nhiều cách khác.
Sau quá trình điều tra vào chiều qua và sáng nay, hẳn là hầu hết các điều tra viên đã hiểu rõ lý do tại sao những video bạo lực lại có thể nhận được nhiều lượt thích, đó là vì dân địa phương cần được giải tỏa. Cuộc sống thường ngày của họ quá lễ phép và áp lực, họ chỉ có thể giải tỏa cảm xúc trên mạng.
Nhưng nếu các điều tra viên cũng đăng những video bạo lực, thì đó chắc chắn là điều mà "Nó" mong muốn, để không cho "Nó" thực hiện được âm mưu của mình, thì các điều tra viên cần phải tìm ra những giải pháp thay thế khác.
Thể thao có thể là giải pháp thay thế, vậy thì những thứ khác cũng có thể.
Với lại không cần cô phải làm gì nhiều, cô chỉ cần nêu gương, trở thành người dẫn đầu. Nếu cô có thể thu về lượng tương tác và lượt thích cao, thì các điều tra viên khác sẽ tự biết phải làm gì.
Lúc này trong nhà chỉ có mẹ và anh trai, bố bị mẹ sai đi mua đồ ăn. Tô Dung định về phòng thì bị mẹ gọi lại: "Trưa nay ăn cơm ở nhà không?"
"Ăn ở nhà ạ." Tô Dung gật đầu, mỉm cười rồi quay về phòng.
Vì đã hứa sẽ ăn trưa ở nhà nên mẹ không nói gì nhiều, trực tiếp cho cô vào.
Tô Dung suy nghĩ một lúc, nhanh chóng gõ một quyển tiểu thuyết loại truy thê hỏa táng tràng* dài một vạn chữ trên máy tính. Mặc dù cô hầu như không bao giờ đọc thể loại này, nhưng lúc chưa tiếp xúc với tiểu thuyết, cô cũng đã từng nghiêm túc đọc một lần thể loại này.
*追妻火葬場: Truy thê hỏa táng tràng là câu nói được sử dụng phố biến trong các bộ phim truyền hình, điện ảnh, tiểu thuyết Trung Quốc được hiểu là lúc đầu nam chính rất kiêu ngạo coi thường và ngược nữ chính về sau khi nữ chính từ bỏ, rời đi thì lại theo đuổi lấy lòng nữ chính, anh ta sẽ làm tất cả mọi thứ để cầu xin sự tha thứ khiến nữ chính trở về bên minh.
Truy thê (追妻): sử dụng nhiều cách theo đuổi người minh yêu để họ đồng ý làm vợ mình.
Hỏa táng tràng (火葬場): lò thiêu người chết, dùng để chi cái giá đất gấp bội về vật chất và tinh thần để theo đuổi vợ.
Nội dung thật sự khó tả, nhưng đối với nhiều người, đó thực sự là thứ có thể dùng để phát tiết cảm xúc.
Có lẽ độc giả đọc loại tiểu thuyết này cũng không phải là loại yêu vào thì mụ mị đầu óc như nữ chính. Họ chỉ là những người có khả năng đồng cảm mạnh mẽ, thích thông qua cảm giác trong tiểu thuyết này để trút bỏ những cảm xúc uất ức.
Cho nên đây chính xác là những gì cư dân của khu dân cư này cần.
Viết tiểu thuyết vẫn là chuyện cần chuyên môn, vì vậy Tô Dung không tự viết, mà chỉ viết lại quyển tiểu thuyết thể loại kiểu này mà mình đã đọc trong quá khư. Mặc dù một vạn chữ hơi nhiều, nhưng cô vẫn hoàn thành mục tiêu trong vòng một giờ với tốc độ cực nhanh.
Tiếp theo, Tô Dung lại vào nhà vệ sinh, dùng dao gọt xà phòng, tốc độ không nhanh nhưng nhìn vào rất thoải mái. Chiếc máy ảnh siêu nhỏ trên đầu thành thật ghi lại cảnh này.
Hoàn thành nhanh chóng, cô bắt đầu dùng thiết bị ghi âm của máy tính để ghi lại giọng mình đọc tiểu thuyết. Đọc xong thì đăng video gọt xà bông lên nền tảng, kèm theo giọng đọc và phụ đề, lại chèn thêm một bản nhạc du dương.
"Tôi đã chết, chết vào cái đêm mưa anh kết hôn..."
Ứng dụng tự động cắt ghép, khiến video và nhạc của Tô Dung trở nên cực kỳ hoàn hảo. Ban đầu giọng cô và nhạc hơi lộn xộn, nhưng qua bàn tay cắt ghép của ứng dụng thì trở nên hài hòa, chẳng khác gì những video tiểu thuyết có tiếng trên các nền tảng video ngắn ngoài đời thực.
Xem thành phẩm, Tô Dung hài lòng đăng lên, lại bỏ ra hai trăm tệ quái đàm để mua lượt đề xuất. Cô đã xem rồi, từ tối qua đến giờ khu dân cư này hoàn toàn không có video nào kiểu này. Nếu dân địa phương thực sự có thể dùng đây làm điểm phát tiết cảm xúc mới thì video này chắc chắn sẽ hot.