Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 824

Chương 824 -
Chương 824 -

Nhưng vấn đề là làm sao cô có thể vào được phòng anh trai?

Về đến nhà, thấy cô xách túi nilon, mẹ không khỏi bĩu môi: "Ngày nào cũng mua đồ bên ngoài, đồ mẹ nấu có khó ăn đến thế sao?"

"Con muốn tiết kiệm lương thực cho gia đình." Tô Dung trả lời hùng hồn: "Cũng để mẹ đỡ vất vả, nấu ít đi một người còn hơn nấu thêm một người, đúng không?"

Hai ngày chung đụng, mẹ đã biết cô con gái này giờ không dễ chọc, nên cũng không đôi co với cô, chỉ mệt mỏi phẩy tay, ra hiệu cho cô về phòng.

Nhìn bộ dạng của mẹ, Tô Dung bỗng hỏi: "Mẹ ơi, trong nhà còn ai không? Anh trai với bố đâu rồi?."

Nghe vậy, mẹ cô cảnh giác: "Con tìm họ làm gì?."

"Con muốn hỏi họ biết nấu ăn không? Không thể để mẹ nấu mãi được, mẹ cũng vất vả quá." Tô Dung nói ngọt ngào, chẳng để lộ chút nào ý định thực sự trong lòng là tìm một người đơn độc để đánh úp.

Mặc dù mẹ biết cô có thể không thật lòng nhưng phải nói rằng những lời này đã chạm đến trái tim bà, vì thế bà thở dài: "Hai người đó, một đang ngủ, một thì không biết đang mày mò cái gì trong phòng, sẽ không ai giúp mẹ nấu cơm đâu."

Phòng của anh trai...

Thành thật mà nói, Tô Dung rất hứng thú với căn phòng của anh trai mình. Sau khi nghe nói cả hai đều ở nhà, cô cũng không còn để ý đến mẹ nữa, cô tùy tiện ngồi xuống ghế sofa, phàn nàn một cách không hài lòng: "Mẹ cũng đừng chiều chuộng họ quá, hãy để họ nấu cơm đi."

Vừa nói, cô vừa đưa tay xuống bên dưới bức tranh treo trên ghế sofa, mò mẫm ở chính giữa bức tranh.

Nhận thấy hành động của cô, mẹ ngạc nhiên hỏi: "Con đang làm gì vậy?"

"Bức tường này có vẻ hơi không bằng phẳng." Tô Dung nói một cách nghiêm túc và nghiêm nghị, "Nhà mình có nên sửa chữa lại không ạ?"

Nói đến đây, cô dừng lại một chút, bình tĩnh rụt tay về: "Con có thể đóng góp một ít tiền."

"Không cần đâu, con cứ lo cho bản thân mình là được." Mẹ nhớ ra điều gì đó, bà thăm dò hỏi: "Nếu để anh trai con nấu cơm, con có ăn không?"

"Không chắc." Tô Dung thành thật nói, "Lỡ như anh ấy nấu cũng giống mẹ thì sao?"

Nghe cô nói vậy, mẹ giật giật khóe miệng, cười gượng nói: "Haha, đứa nhỏ này, con cứ nói đùa hoài. Mau về phòng đi, hôm nay đi ra ngoài cả ngày chắc con cũng mệt rồi."

Sau khi đã có thứ mình muốn, Tô Dung không dây dưa thêm nữa, gật đầu rồi đi thẳng vào phòng mình. Mở tay ra, trên tay cô là một nhãn dán.

Cô dán nhãn dán đó vào chỗ cắm ổ USB của máy tính, trên màn hình máy tính lập tức hiện ra một tập tin. Tô Dung mở tập tin đó ra, màn hình camera giám sát trong nhà hiện lên.

Đúng vậy, cô có camera giám sát ở phòng khách trong nhà.

Sáng sớm khi ra ngoài, cô đã dán một miếng 【 Nhãn dán giám sát 】 vào trong nhà. Đây là đạo cụ mà Hạ Hành Chi đã đưa cho cô khi làm nhiệm vụ nằm vùng ở "Khu vui chơi Mắt To”.

Lúc đó sợ cô không đủ dùng nên Hạ Hành Chi đã hào phóng đưa cho cô rất nhiều miếng. Cuối cùng không dùng hết, số còn lại Tô Dung không trả lại cho hắn, tự mình giữ lại dùng,

Trước đó cô cũng chỉ biết cách dùng của nhãn dán này, nhưng sau khi hỏi lại cẩn thận, Tô Dung mới biết [Nhãn dán giám sát] có hai cách để xem giám sát.

Cách đầu tiên hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của Hạ Hành Chi, tất cả các video được ghi lại bởi [Nhãn dán giám sát] sẽ được truyền đến máy tính của hắn. Đây cũng là lý do tại sao lúc đó hắn chỉ bảo cô dán nhãn dán vào trong khu vui chơi mà không bảo cô làm những việc khác. Bởi vì hoàn toàn không cần.

Điều này cũng có nghĩa là, mặc kệ ai sử dụng nhãn dán này, muốn làm gì, hắn đều có thể nhận được một bản sao lưu. Đây cũng là một trong những lý do tại sao lúc đó Hạ Hành Chi lại muốn tặng cho Tô Dung nhiều nhãn dán như vậy.

Hắn không phải nhà từ thiện, sẽ không tặng Tô Dung những thứ tốt miễn phí. Rõ ràng là hắn biết trước Tô Dung chắc chắn sẽ sử dụng nhãn dán trong [Quái đàm quy tắc cố định], đây mới là lý do hắn chọn đầu tư trước.

Còn cách thứ hai là lấy [nhãn dán giám sát] được sử dụng để giám sát ra, dán vào chỗ cắm ổ USB, máy tính sẽ tự động đọc video được lưu trữ trong nhãn dán.

Điều đáng nói là, sau khi [nhãn dán giám sát] được dán vào thì sẽ trực tiếp trở nên trong suốt, ngay cả hình dạng cũng hoàn toàn biến mất. Chỉ có người dán nó và bản thân Hạ Hành Chi mới có thể gỡ nó ra, với điều kiện là phải nhớ nó được dán ở vị trí nào.

Nhãn dán sau khi bị xé ra sẽ mất tác dụng, nếu muốn giám sát lại thì phải đổi nhãn dán mới.

Theo như Hạ Chi Hành nói, "Tập đoàn Tích Tắc" đang nghiên cứu phương pháp để [nhãn dán giám sát] có thể tái sử dụng. Nhưng mặc kệ có nghiên cứu ra được loại đạo cụ này hay không thì đều không thể công bố, nhiều nhất là chỉ dùng thử riêng.

Lý do không cần phải nói nhiều, nếu [nhãn dán giám sát] có thể tái sử dụng thì ai còn mua nhãn dán mới? Cho dù [nhãn dán giám sát] có thể tái sử dụng bán với giá rất cao thì chắc chắn cũng không bằng lợi nhuận lâu dài.

Từ video giám sát có thể thấy, sau khi Tô Dung ra ngoài, mọi người trong nhà cũng không có gì thay đổi đặc biệt, dường như vẫn là một gia đình bình thường sống cuộc sống bình thường.

Mười giờ sáng mẹ ra ngoài đi dạo, mười một giờ về, trong khoảng thời gian này bố và anh trai vẫn ở nhà, thỉnh thoảng vào phòng khách lấy chút hoa quả. Nhưng đúng như Tô Dung nghĩ, họ đều không uống nước trong phòng khách.

Mười một giờ mẹ về nấu cơm, bảo bố ra ngoài mua thức ăn, anh trai ở phòng khách xem tivi.

Một giờ chiều cô về nhà, ở nhà đến bốn giờ thì đi. Trong khoảng thời gian này, mọi người trong gia đình đều ở nhà, không ai ra ngoài.

Sau khi cô đi chưa được bao lâu, anh trai đứng trước cửa phòng cô nhìn một lúc rồi ra ngoài. Mẹ lại ra ngoài đi dạo, để bố một mình ở nhà.

Lúc này là khoảng năm giờ chiều.

Nói cách khác, nếu thời gian hành trình hàng ngày của họ đều giống nhau thì mỗi ngày bố cô sẽ ở nhà một mình vào lúc năm giờ, mà khoảng thời gian này cũng chính là thời cơ tốt nhất để cô ra tay.

Bình Luận (0)
Comment