Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 849

Chương 849 -
Chương 849 -

Kết hợp với những tin sai đã được truyền đạt cho anh trai, việc họ là mồ côi thực sự là một hiểu lầm mà khu dân cư “Hương Thảo" đã truyền đạt cho họ. Bởi vì anh trai ít được sửa đổi nên anh ta nhớ nhiều điều thật hơn, những kí ức giả dối vẫn chưa hoàn toàn ở lại trong tâm trí. Trong khi đó, Lulu vì đã được sửa đổi nhiều nên những kí ức trước đây hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại những kí ức sau khi được sửa đổi.

Nghe vậy, người anh im lặng. Bởi vì anh ta đột nhiên nhận ra lời Tô Dung nói đúng, anh ta không được cải tạo não thì làm sao mất đi ký ức trước kia được?

Nhưng trước kia anh ta lại chưa từng nhận ra điểm này! Trong chốc lát, thế giới quan sụp đổ, anh ta cố gắng lấy lại lý trí: "Nếu như lời em nói là thật, vậy thì chân tướng là gì?"

"Tôi sẽ tìm ra." Tô Dung tự tin nói.

Bỗng nhiên, cô cô có chút khó chịu "chậc" một tiếng. Từ lúc sử dụng 【Thánh giá chữ thập bảo vệ】, cô đã bắt đầu đếm thầm trong lòng, bây giờ đã đếm được 540 giây, cũng chính là đã trôi qua khoảng chín phút. Cô hẳn đã biến trở về rồi.

Thật không muốn biến về chút nào, rõ ràng trạng thái này tốt lắm mà, không phải sao?

Thôi bỏ đi, ai bảo cô là người lý trí chứ? Tô Dung nhìn khắp nơi một lượt lần cuối, nhíu mày, sau đó nhắm mắt lại. Mở mắt ra lần nữa, cảm giác âm u ban đầu đã hoàn toàn biến mất.

Người anh trai ngồi đối diện cô có chút kỳ lạ nhìn cô, anh ta có thể cảm nhận được Tô Dung đã có không ít thay đổi, Em gái đã trở lại trạng thái như trước khi vào phòng anh ta.

Nếu như Tô Dung trước đó khiến anh cảm thấy sợ hãi, thì Tô Dung bây giờ lại "ôn hòa" hơn nhiều. Mặc dù biết rằng từ ngữ này không phù hợp lắm, nhưng nhất thời anh ta chỉ nghĩ ra được từ này.

Tô Dung trở lại hình dạng con người, lập tức thở dài nhẹ nhõm, mặc dù cô biết ngay cả khi trở thành quỷ quái, cô cũng sẽ không vì một phút vui vẻ mà không muốn trở lại, nhưng lúc nãy suy nghĩ không vui vì sắp trở lại bình thường có hơi làm cô hoảng sợ.

Trước đó, phiên bản quỷ quái của cô đã nhìn lướt qua xung quanh, chỉ cảm thấy có một chút hơi thở quỷ quái ở phía đông. Có nghĩa là, nếu quái đàm quy tắc này có quỷ quái, thì chắc chắn là ở phía đông. Phía đông là nơi có ký túc xá của thành viên đội tuần tra, cô vẫn chưa khám phá ở đó, quả nhiên rất nguy hiểm.

Nhưng lẽ ra quái đàm quy tắc này phải là quỷ quái tồn tại ở khắp mọi nơi mới đúng đi?

Tạm gác lại điều này, cô nhắm mắt lại, nhanh chóng sắp xếp lại các manh mối vừa có được.

Con số sau gáy là số lần họ bị cải tạo. Mỗi lần bị bắt, một bộ phận cơ thể của anh trai sẽ bị thay thế, tối đa là mười lần. Thông tin này có lẽ là đúng, có lẽ vấn đề nằm ở chính những cư dân.

Họ không nhớ mình đến đây từ khi nào, điều này chứng tỏ điều gì?

Có lẽ tầng hầm sẽ tìm ra được câu trả lời cho những câu hỏi này, Tô Dung tiếp tục hỏi: "Lối vào tầng hầm ở đâu?"

"Anh không thể nói." Lúc này anh trai vô cùng chán nán, “Nếu anh có suy nghĩ trả lời vấn đề này, tim anh sẽ ngừng đập.”

Nghe vậy, Tô Dung gật đầu, không làm khó anh ta: "Trong đêm tối, những người có lý trí có thể ra ngoài đều giống như anh, chỉ còn bộ não là không bị thay thế đúng không? Vậy những người có thể đi bên ngoài, nhưng không có lý trí, chỉ biết phàn nàn thì sao? Họ là trường hợp gì?"

"Chỉ cần tim được cải tạo, thì có thể ra ngoài vào ban đêm."

"Anh có biết có cách nào khác để rời khỏi khu này không? Ngoài việc tham dự tiệc chia tay. Có ai sống sót rời khỏi khu này sau tiệc chia tay không?"

"Không có cách nào khác để rời đi... Anh cũng không nhớ gì về tiệc chia tay." Gương mặt anh trai lại tái nhợt, thậm chí còn có cảm giác vô cùng mỉa mai.

Anh ta thậm chí còn không nhớ về tiệc chia tay diễn ra một tuần một lần, vậy mà lại nghĩ rằng trí nhớ của mình không có vấn đề gì, thật là nực cười!

Những câu hỏi cần hỏi cũng đã được hỏi gần hết, Tô Dung lịch sự gật đầu: "Cảm ơn anh đã hợp tác, hy vọng tối nay sẽ không gặp lại anh."

Nói xong, cô đứng dậy đi ra ngoài.

Anh trai ngồi trên ghế sofa, vẻ mặt dữ tợn. Không muốn gặp lại anh ta sao? Làm sao có thể? Tối nay anh ta sẽ đánh lén Tô Dung, cố gắng để cô mãi mãi ở lại trong màn đêm. Như vậy, dù anh ta có tiết lộ nhiều thông tin như vậy trước đó, anh ta cũng sẽ không phải chịu hình phạt quá nặng.

Tô Dung ra khỏi cửa, vẫn đang suy nghĩ, anh trai quên mất nội dung của buổi tiệc chia tay, đây cũng là một điều rất thú vị.

Dựa vào những bức ảnh của Diệp Vũ, buổi tiệc chia tay có thể là cảnh mọi người đều mỉm cười, có thể là cảnh máu chảy thành sông.

Dù là trạng thái nào thì cũng rất kỳ lạ, trạng thái thứ nhất khác hẳn với hiện tại, ngay cả trước khi các điều tra viên chưa xuất hiện, qua nhật ký của chủ sở hữu ban đầu cũng có thể thấy rằng, bề ngoài, khu dân cư vẫn rất bình thường, chỉ là khi liên quan đến vấn đề phép lịch sự, họ sẽ trở nên cực đoan. Nhưng trong ảnh thì không bình thường, giống như mọi người đều bị khuôn mẫu hóa.

Khuôn mẫu hóa ư? Từ này khiến cô thoáng hiện lên vẻ suy tư trong mắt.

Nếu tất cả mọi người đều bị khuôn mẫu hóa, thì việc anh trai bị xóa ký ức cũng là điều dễ hiểu. Có lẽ chính vì sự khuôn mẫu hóa một tuần một lần nên họ mới không nhớ được ký ức ban đầu.

Nhưng nếu mọi người chỉ bị thay thế một vài bộ phận trên cơ thể, thì khu dân cư này đã sử dụng định dạng nào để xóa ký ức của họ?

Suy nghĩ theo hướng đầu tiên thì hướng thứ hai rất dễ hiểu rồi, e là trong buổi chia tay đẫm máu, không chỉ có những người muốn rời đi sẽ chết, mà là tất cả mọi người.

Vậy thì bây giờ những người này đang ở đâu? Là mới bị chọn đi vào sao?

Khi cô đang suy nghĩ thì giọng nói của Tạ Kha Kha vang lên từ xa: "Hoan Hoan!"

Tô Dung quay đầu nhìn cậu ta, có chút ngạc nhiên: "Sao cậu lại đến đây?"

"Tôi định tìm đại lão Tần Phong, không ngờ lại gặp cô ở trên đường. Cô đoán xem tôi phát hiện ra điều gì?" Tạ Kha Kha phấn khích nói.

Bình Luận (0)
Comment