Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 880

Chương 880 -
Chương 880 -

Ba giờ quả là quá lâu, phải biết rằng từ bây giờ đến mười hai giờ chỉ có năm giờ mà thôi.

“Nếu đã giúp đỡ khách hàng nhưng khách hàng vẫn đánh giá kém thì phải làm sao?” Cô không hỏi thẳng là có thể tố cáo đối phương hay không mà dùng cách nói tệ nhị hơn

Quả nhiên, bộ phận chăm sóc khách hàng nghiêm túc nói: "Khách hàng không đánh giá tốt, chắc chắn là do dịch vụ của người chuyển phát nhanh chưa chu đáo. Bạn nên tự kiểm điểm lại bản thân, cố gắng nhận được sự thông cảm của khách hàng."

Câu trả lời như vậy khiến Tô Dung đột nhiên hiểu ra chuỗi thức ăn trong quái đàm quy tắc này: Khách hàng >> Dịch vụ chăm sóc khách hàng > Người chuyển phát nhanh.

Bọn họ nhất định phải làm cho khách hàng hài lòng, đừng nói đến việc tố cáo, e là ngay cả phàn nàn cũng không được. Nếu thực sự tố cáo khách hàng, với bộ phận chăm sóc khách hàng, e rằng sẽ trực tiếp bị phạt.

Sau khi suy nghĩ, Tô Dung tiếp tục hỏi: "Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, tôi có về thẳng công ty không? Hay giao nhiệm vụ cho ai?"

"Về thẳng công ty, giao nhiệm vụ cho lễ tân là được. Đọc số hiệu nhân viên, lễ tân sẽ tra cứu được bạn đã hoàn thành bao nhiêu đơn hàng."

"Nếu như 12 giờ đêm chưa hoàn thành nhiệm vụ thì sao?" Dù về vấn đề này Tô Dung đã có dự đoán, nhưng cô vẫn quyết định hỏi. Dù sao thì bộ phận chăm sóc khách hàng cũng ở đây, không hỏi thì phí.

Quả nhiên, giống như cô nghĩ, bộ phận chăm sóc khách hàng trả lời: "Quái đàm quy tắc sau 12 giờ đêm có thể khá nguy hiểm, chúng tôi không thể đảm bảo hệ thống chỉ đường thông minh không xảy ra sai sót."

Nói cách khác, nếu 12 giờ mà vẫn chưa về công ty, thì bất cứ địa điểm nào cô nhập vào đều có thể là sai, có thể cô sẽ không thể quay về công ty được.

"Hiện tại tôi vẫn phải hoàn thành bốn đơn nữa đúng không?" Tô Dung hỏi câu hỏi cuối cùng.

"Vâng."

Sau khi xác định yêu cầu nhiệm vụ, cuối cùng cô cũng cúp điện thoại. Nhiệm vụ này thoạt nhìn có vẻ khá nhiều cạm bẫy, nhiều cạm bẫy nghĩa là cần phải cẩn thận hơn, nhưng cũng đồng nghĩa với việc sẽ không quá nguy hiểm.

Rốt cuộc thì giữa một nguy hiểm lớn và nhiều cạm bẫy, thì người ta luôn phải lựa chọn một thứ để duy trì sự cân bằng

Cô lấy kiện hàng trên cùng lên, đó là một hộp bìa vuông có kích thước 15x15. Địa điểm ghi trên đó là "Trường mẫu giáo Không Đầu Óc", người nhận là Lý Tiểu Minh.

Tô Dung nhìn chăm chú vào chiếc hộp này một lúc, rồi đột nhiên lắc lắc, bên trong không phát ra tiếng va chạm rõ ràng nào.

... Trong này không phải là đầu người chứ?

Không trách Tô Dung nghĩ nhiều, trải qua nhiều quái đàm quy tắc như vậy, cô cũng đã có kinh nghiệm. Nghe tên "Trường mẫu giáo Không Đầu Óc" có vẻ khá dễ thương, nhưng có khả năng đó thực sự là nghĩa đen - tức là những đứa trẻ trong đó không có đầu.

Mà kích thước của chiếc hộp này lại tình cờ là khoảng 48 cm giống vòng đầu của một đứa trẻ khoảng năm tuổi, những đứa nhỏ hơn nữa thì đầu sẽ càng nhỏ hơn.

Chiếc hộp này vừa vặn với kích thước và hình dạng đầu của đứa trẻ ở độ tuổi này, nhét một cái đầu vào bên trong cũng là điều hợp lý đối với một người có suy nghĩ sáng tạo như Tô Dung. Rốt cuộc, đây là một quái đàm quy tắc, tim, gan, lá lách, phổi, thận, thứ nào nhét vào cũng được đi?

Cô mím môi, nhập địa chỉ này vào hệ thống định vị thông minh. Quả nhiên, hệ thống định vị nhanh chóng hiển thị một bản đồ, vị trí của cô được hiển thị bằng một hình tam giác màu xanh lá cây, còn điểm đến được hiển thị bằng một chấm đỏ.

Phía trên bản đồ là thông tin chi tiết về đơn hàng này, ngoài thông tin hiển thị trên hóa đơn giao hàng, còn có một mục "Thời gian" và một mục "Yêu cầu."

Mục "Thời gian" hiển thị rằng cô cần phải đến đích trong vòng 30 phút sau khi nhận đơn hàng; mục "Yêu cầu" yêu cầu cô phối hợp với bé Lý Tiểu Minh để hoàn thành nhiệm vụ mà cô giáo mẫu giáo giao phó.

Bên cạnh bản đồ phía dưới có một nút "Bắt đầu dẫn đường", Tô Dung nhấp vào "Bắt đầu dẫn đường", âm thanh điện tử máy móc lập tức vang lên: "Hệ thống định vị thông minh đã được bật cho bạn, đích đến: 'Trường mẫu giáo Không Đầu Óc', dự kiến thời gian đến nơi: Hai mươi phút."

Cô cần phải đến nơi trong vòng 30 phút, trong khi lái xe mất 20 phút. Cô còn phải tìm cậu bé Lý Tiểu Minh sau khi đến nơi.

Sau khi cất hộp vào cốp xe rồi đóng lại, Tô Dung đội mũ bảo hiểm rồi bước lên xe. Giống như chiếc taxi trước đó, chiếc xe máy này cũng không yêu cầu điều tra viên phải có bất kỳ kỹ năng gì, chỉ cần biết điều khiển hướng đi là được.

Trên đường đi, sương mù dày đặc, tầm nhìn không đầy mười mét. Nếu không có chỉ dẫn định vị, Tô Dung tuyệt đối không thể nào đến được đích. Mà chiếc xe máy này quả thực không thể vứt đi, nếu vứt thì chắc chắn không thể quay lại.

Thời gian định vị thông minh đưa ra rất chính xác, cứ đi theo lộ trình mà nó chỉ dẫn, đúng hai mươi phút sau, đích đến đã xuất hiện ở phía trước.

Đó là một trường mẫu giáo xây dựng giữa sương mù, nhìn từ bên ngoài thì vô cùng sặc sỡ, sân chơi nhỏ không có học sinh, có lẽ các em đều đang ở trong lớp học. Cổng trường bị lan can chặn lại, thoạt nhìn thì không thể nào lẻn vào được.

Cô do dự một chút, lái xe máy đến trước cổng. Ở chốt bảo vệ cổng trường có một phòng bảo vệ khép kín, không nhìn thấy được bên trong có gì.

"Tôi là nhân viên giao hàng của 'Chuyển phát nhanh Tích Tắc', tôi đến để giao hàng cho bé Lý Tiểu Minh, xin hỏi bé có ở đây không?"

Trong phòng vang lên giọng nói non nớt của một cậu bé: "Chị đợi một chút nhé, em sẽ đi gọi Lý Tiểu Minh ra ngay."

Nghe thấy câu nói này, Tô Dung nhíu mày. Bảo vệ ở chốt bảo vệ lại là một đứa trẻ sao? Ngoài ra, cô vừa mới nhắc đến Lý Tiểu Minh, đối phương đã biết là ai. Có thể thấy số lượng học sinh của trường mẫu giáo này không nhiều.

Một lúc sau, một cậu bé chạy lon ton đến. Không giống như tưởng tượng của Tô Dung, cậu bé có đầu, trông giống hệt như những đứa trẻ bình thường khác.

Cậu bé cười tươi như hoa đi đến trước mặt Tô Dung: "Em là Lý Tiểu Minh, chị đến giao hàng cho em ạ?"

"Đúng vậy." Tô Dung ngồi trên xe máy, cũng cười tươi như hoa hỏi, "Em chứng minh thế nào rằng em là Lý Tiểu Minh?"

Bình Luận (0)
Comment