Nghĩ đến điều này, Tô Dung chợt nghĩ đến gì đó
Còn "người tốt" không biết Tô Dung đang nghĩ gì, thấy cô dừng lại, tưởng cô bị hấp dẫn bởi lời nói của mình vừa nãy, liền tiếp tục nói.
"Chuyện buổi trưa có thể là do tôi làm không đúng, nhưng tôi cũng không ngờ rằng mấy người đó lại ghét tôi đến vậy." Cô ta vừa lau nước mắt vừa nói, "Vì không muốn ở cùng tôi nên sau khi trực nhật được một lúc, người cùng tôi trực nhật đã muốn bỏ đi."
Khi nói đến đây, cô ta im lặng một chút, đợi xem Tô Dung có nói gì không. Tuy nhiên, không có, Tô Dung vẫn giữ bề ngoài lạnh nhạt, thậm chí không biết được cô có đang nghe không.
Sau khi do dự một lúc, cô ta chỉ có thể tiếp tục nói: "Thực ra thì đối với tôi cũng chẳng có gì, chỉ là phải làm thêm một chút nhiệm vụ thôi, ai ngờ chưa đến lâu, tôi đã nghe thấy tiếng kêu thảm của người trực cùng mình từ bên ngoài. Tôi mở cửa ra nhìn, hành lang trống trơn, chỉ có một vũng máu."
Cô ta chỉ vào hành lang phía xa: "Nhưng bây giờ, dấu vết máu cũng không còn nữa."
Khi nói xong, cô ta lại khóc đau đớn, như đang than khóc cho điều tra viên đã qua đời. Hoàn toàn không quan tâm đến hành động anh ta lúc đó, bỏ mặc cô, không muốn hoàn thành nhiệm vụ.
Thực sự là rất "khoan dung."
Tô Dung gần như muốn cười lạnh, cô ta đang xem cô là người ngốc à? Những lời này có vẻ mạch lạc, nhưng thực tế thì tràn đầy sơ hở.
Dù sao điều tra viên tham gia quái đàm quy tắc này đều tra viên đã thông quan 5 quái đàm quy tắc, chỉ vì người trực nhật cùng với "người tốt" không vừa mắt cô ta cho nên trực tiếp không hoàn thành nhiệm vụ rồi đi luôn?
Kể khổ cũng phải có nguyên tắc chứ!
Lại nói, cô ta nghe thấy tiếng hét thảm thiết mà còn dám mở cửa, dù chỉ là một điều tra viên mới trải qua một lần quái đàm quy tắc cũng không dám liều lĩnh như vậy đi? Người bình thường đều phải khóa chặt cửa, sợ rằng thứ bên ngoài sẽ chú ý đến mình.
Nhưng phải nói là, hành động này và hình tượng "người tốt" của cô ta thật sự có thể tự giải thích được. Mặc dù Tô Dung cảm thấy sẽ hợp lý hơn nếu "Nam thánh mẫu" kia nói ra những lời này.
Tóm lại, có thể thấy rõ những lời này chẳng có mấy phần sự thật, vì thế khi nhìn thấy "người tốt" khóc lóc thảm thiết vì điều tra viên đã chết kia, Tô Dung còn thấy buồn cười. Diễn trò nói dối ngay trước mặt cô, đúng là trò mèo.
Nhưng thực ra trong lòng cô đã xác định được một điều, đó là lúc này "người tốt" có lẽ không còn là một điều tra viên thực sự nữa. Rất có thể cô ta là dân địa phương đóng giả thành.
Trước đó khi nhìn thấy biểu tượng con dê đỏ, cô đã nghi ngờ những dân địa phương có thể giả làm giáo viên thì cũng có thể giả làm học sinh, có lẽ chỉ cần có thẻ học sinh của đối phương là được.
Mà biểu hiện lúc nãy của "người tốt" càng chứng minh cho điều này.
Tại sao cô ta lại nói dối? Xét về kết quả của sự việc, hai người cùng nhau làm trực nhật, cuối cùng cô ta sống sót, còn một điều tra viên khác thì chết. Cộng thêm lời giải thích đầy sơ hở này, Tô Dung có lý do nghi ngờ, điều tra viên kia chính là do cô ta hại chết.
Sẽ chủ động hại chết điều tra viên, cô ta không phải dê đỏ thì là ai?
Chỉ còn một vấn đề, nếu điều tra viên kia là do cô ta hại chết, vậy thì lẽ ra cô ta không nên đem chuyện này ra ánh sáng, mà nên lén lấy thẻ học sinh của điều tra viên đó, sau đó đưa cho đồng loại của mình, để số lượng điều tra viên ngày một ít đi.
Đã làm như vậy, thì chỉ có hai khả năng.
Một là muốn ngụy trang thành học sinh không chỉ cần lấy thẻ học sinh là được, mà còn cần thêm một số điều kiện khác. Mà bây giờ đã không thể đáp ứng được điều kiện này, nên cô ta mới chủ động bại lộ, để từ đó thoát tội.
Một khả năng khác là điều tra viên kia đã bị giáo viên giám thị hay người tương tự dẫn đi, thẻ học sinh cũng bị lấy đi, nên mới không thể ngụy trang được.
Không quan trọng là khả năng nào, có thể chắc chắn cô ta là dê đỏ, cũng đã hãm hại điều tra viên kia.
Cô ta đã thay đổi khi nào? Trước hay sau buổi trưa?
Nếu là sau thời điểm buổi trưa thì không nói, nhưng nếu trước thời điểm buổi trưa đã bị ngụy trang, thì hành vi của cô vào buổi trưa rất đáng để suy ngẫm.
Cô ta bảo vệ "Nam thánh mẫu" lúc đó, rốt cuộc là vì thiết lập nhân vật hay là vì bảo vệ đồng đội?
Một điều tra viên tham gia nhiều quái đàm quy tắc như vậy mà có thể "thiện lương" đến vậy, Tô Dung rất khó tin. Lúc đó cô không nghi ngờ, là vì rồng phượng luôn xuất hiện theo cặp. Đã có một "nam thánh mẫu" rồi, thêm một "người tốt” nữa thì có gì lạ?
Nhưng giờ nghĩ lại, cặp rồng phượng này có lẽ đều là kẻ ngụy trang.
Hai kẻ ngụy trang bao che lẫn nhau?
Không, suy nghĩ kỹ hơn còn có một điểm nghi vấn nữa, đó là nếu "nam thánh mẫu" cũng là dê đỏ, vậy thì điều tra viên giúp "nam thánh mẫu" kia sao lại chết?
Hoặc nói cách khác, dù anh ta có chết, thì anh ta cũng sẽ bị "nam thánh mẫu" lấy thẻ sinh viên, để dê đỏ khác chiếm danh tính, từ đó mở rộng phe cánh của chúng.
Có vẻ như phải hỏi thêm các điều tra viên lớp 6 về tình hình cụ thể, nếu vào thời điểm điều tra viên đó chết, các điều tra viên khác đều có mặt và chứng kiến cái chết của anh ta, thì có thể hiểu được "Nam thánh mẫu" không thể làm gì được.
Nhưng nếu không phải như vậy thì rất có khả năng "nam thánh mẫu" không phải là dê đỏ.
Mặc dù có phải là dê đỏ hay không thì cũng không ảnh hưởng đến quyết tâm tránh xa người đó của Tô Dung. Nhưng việc cậu ta có phải là dê đỏ hay không vẫn có ảnh hưởng rất quan trọng đến một số phân tích.
Ví dụ, nếu cậu ta là dê đỏ thì việc "Người tốt" nói giúp cậy ta là điều dễ hiểu, có thể giải thích là do cùng loại giúp đỡ nhau.
Nhưng nếu cậu ta không phải là dê đỏ, thì tại sao "Người tốt" lại phải hy sinh hình tượng của bản thân để giúp cậu ta?
Tô Dung chỉ mong không phải khả năng thứ hai, nếu không thì vấn đề sẽ trở nên rắc rối.
Cô thở dài, nhìn sang “người tốt” vẫn đang khóc lóc nức nở bên cạnh, trong lòng suy nghĩ xem nên giải quyết người này thế nào. Lúc ở “Trang viên Sơn Dương”, dê đỏ đã chiếm lấy thân phận của những điều tra viên, bản thân chúng cũng không mạnh đến thế, có thể dễ dàng chế ngự.