Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 942

Chương 942 -
Chương 942 -

May mắn thay, vì mọi người đều không chắc chắn nên đi đâu, nên nhiều người vẫn đang do dự. Nhờ vào màn thể hiện vào buổi trưa, Tô Dung đã trở nên quen mặt với các điều tra viên. Thấy cô đột nhiên xuất hiện và đi về phía thư viện, lập tức có một vài điều tra viên đuổi theo để hỏi thăm tình hình.

Tô Dung cũng không giấu giếm, cô nói thẳng quy luật chẵn lẽ này cho họ biết. Nếu như là quy tắc quái đàm trước đó, cô chắc chắn sẽ dùng manh mối này để đổi lấy một số manh mối hoặc lợi ích khác. Nhưng bây giờ là 【quy tắc quái đàm cố định】 cuối cùng, làm những việc này chẳng có ý nghĩa gì.

Nghe xong lời cô nói, mọi người đều bừng tỉnh, sau khi cảm ơn, họ tản ra theo hướng mà mình nên đi. Trong số đó có hai người cũng đến thư viện, tất nhiên là họ đi cùng Tô Dung.

Ba người cùng nhau đi về phía thư viện.

Thư viện trông chẳng khác gì thư viện ở thế giới thực, có tổng cộng ba tầng. Tất cả các học sinh đều tập trung đi lên tầng ba, có vẻ như phòng tự học ở trên tầng ba.

Nhưng ba người Tô Dung không vội vàng đi lên, mà tìm trước sơ đồ thư viện ở tầng một, tìm hiểu một chút về cấu trúc của thư viện.

Đúng như họ dự đoán, tầng ba là một phòng tự học lớn, tầng một và tầng hai đều là nơi đọc sách, nhưng điểm khác biệt là tầng hai có nhiều sách hơn, được sắp xếp theo nhóm bốn người, không giống như tầng một chủ yếu vẫn là sảnh tiếp khách.

"Xem ra đúng là phải lên tầng ba thật, "Nó" không lừa chúng ta nữa." Một trong hai nam sinh đi cùng cô thở phào nhẹ nhõm, "Vậy giờ chúng ta lên tầng ba thôi."

"Không, mượn vài quyển sách trước đã." Tô Dung tùy ý rút một quyển sách trên giá sách, đi đến chỗ quản lý thư viện gần cửa.

Hai người kia nhìn nhau, rồi họ cũng bắt chước cô, mỗi người lấy một quyển sách, sau đó hỏi: "Cậu phát hiện ra quy tắc gì à? Ví dụ như trong thư viện bắt buộc phải mượn sách?"

"Tôi đoán là cô ấy nhận được một quy tắc khác, kiểu như trong phòng tự học phải đọc sách." Một nam sinh khác phỏng đoán. Hai người cùng nhìn về phía Tô Dung, muốn hỏi xem ai đoán đúng.

"Không có quy tắc gì cả, chỉ là cẩn thận thôi." Tô Dung trả lời ngắn gọn. Cô thực sự không nhận được quy tắc nào, nhưng lý do cô làm vậy, đúng là giống như hai người này nghĩ.

Cô cảm thấy phải tham gia buổi tự học, thì làm sao mà trong tay không sách vở được? Hơn nữa đây là thư viện, không cầm sách dường như cũng không ổn lắm. Vì vậy, cô mới mượn trước một quyển để phòng ngừa, trong quái đàm quy tắc này thì cẩn thận thế nào cũng không thừa.

Nhưng những chuyện này không cần giải thích, một là cô cũng không có bằng chứng gì, chỉ là cô muốn làm thế thôi. Hai là lúc trưa đi đến tiệm tạp hóa, chủ cửa hàng đã bảo cô rằng nên ít nói mà làm nhiều hơn.

Mặc dù đến tận bây giờ Tô Dung vẫn chưa thực sự hiểu được ý nghĩa của câu nói này, nhưng không ngăn cản cô làm theo lời người kia nói. Không ai thấy từ sau buổi trưa cô nói ít hơn hẳn sao?

Rất nhiều thứ chẳng cần nói ra cũng có thể làm được, nhất là đối với những cao thủ trong 【quái đàm quy tắc cố định】 này, cô càng không cần phải giải thích gì nhiều. Nhiều lúc cô chỉ cần làm việc, họ tự nghĩ ra được hàng ngàn lý do, rồi cùng làm theo.

Giống như bây giờ, dù Tô Dung không nói gì, hai người này chẳng phải vẫn ôm một quyển sách trong tay sao?

Người quản lý thư viện là một bà lão đã lớn tuổi, Tô Dung lễ phép hỏi: "Quản lý thư viện ơi, tụi cháu tới mượn sách, đọc ở trong thư viện thôi, có cần phải đăng ký không ạ?"

Trong những thư viện mà cô từng tới, chuyện này không cần phải đăng ký. Dù sao cũng không mang sách ra khỏi thư viện, tất nhiên chẳng cần phải đăng ký làm gì.

Nhưng đây là quái đàm quy tắc, ai biết được "Nó" đặt ra quy tắc như thế nào, hỏi một tiếng vẫn khiến người ta an tâm hơn.

Bà lão đẩy kính lão xuống, liếc nhìn quyển sách trên tay Tô Dung: "Không cần đăng ký, nhưng khi đi nhớ phải để sách về đúng chỗ cũ. Nếu muốn mang sách về thì cần phải đăng ký."

Được rồi. Sau khi tình cờ biết được quy tắc mới, Tô Dung cảm thấy khá vui vẻ, cô dẫn hai người lên tầng ba, lúc này vừa đúng tám giờ.

Lúc này, tầng ba đã có rất nhiều điều tra viên, không ít người trong số họ đều cầm sách trên tay. Có thể thấy mọi người đều có suy nghĩ giống Tô Dung, đều duy trì thái độ cảnh giác. Nhưng thực ra cũng có một số người vì đến sớm, thấy những người khác cầm sách trên tay, nên vội vàng xuống dưới lấy một quyển sách.

Thấy ba người Tô Dung, một cô gái đứng gần cầu thang đưa cho cô một tờ giấy, trên đó ghi lại một số quy tắc của thư viện bằng chữ viết tay.

[Một, cấm nói chuyện lớn tiếng trong thư viện.

Hai, cần đăng ký khi mang sách ra khỏi thư viện và phải trả đúng hạn.

Ba, những cuốn sách đã lấy ra khi không cần dùng đến nữa phải để lại đúng vị trí cũ.

Bốn, trong thư viện phải đi cùng nhau, giữ im lặng, tuân thủ theo chỉ dẫn của quản lý thư viện.

Năm, trong phòng tự học phải học tập nghiêm túc, không được đùa giỡn ồn ào.

Sáu, sẽ không có giáo viên nào vào phòng tự học, nếu có người không phải giáo viên tiến vào, hãy vờ như không nhìn thấy người đó.

Bảy, tình hình cung cấp điện của thư viện rất tốt, nếu phòng tự học đột nhiên mất điện, hãy tìm cách rời khỏi phòng tự học nhanh chóng, buổi tự học tối hôm đó sẽ dừng lại]

Cô gái nói rất nhỏ: "Đây là những quy tắc mà chúng tôi tìm thấy ở phòng tự học và ở góc thư viện, nếu cậu còn phát hiện thêm điều gì, có thể nói cho tôi biết, tôi sẽ ghi lại, để mọi người mới đến đều có thể xem."

Tô Dung lắc đầu, biểu thị mình không phát hiện ra điều gì. Cô vội vã đi lên, thực sự không phát hiện ra quy tắc mới nào.

Trong bảy quy tắc này, năm quy tắc đầu tiên là những gì cô đã biết, chỉ có hai quy tắc cuối cùng là chưa nghe qua. Quy tắc thứ sáu khá tốt, cũng đã viết ra cách ứng phó, nếu bản thân quy tắc này không sai, vậy thì chỉ cần giả vờ không nhìn thấy "giáo viên" bước vào phòng tự học là được.

Còn quy tắc thứ bảy thì khá phiền phức, nếu đột nhiên mất điện, chắc chắn sẽ xảy ra những tình huống nguy hiểm khác, đến lúc đó có lẽ cũng giống như tắt đèn sau khi vệ sinh lớp học, cửa biến mất, thậm chí biến thành một không gian khác. Muốn ra ngoài tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.

Bình Luận (0)
Comment