Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 951

Chương 951 -
Chương 951 -

Lúc này nhìn bộ dạng này của cậu ta, Tô Dung định cười nói gì đó, nhưng đột nhiên vẻ mặt cô thay đổi: "Cẩn thận!"

Từ góc nhìn của cô, những điều tra viên nhắm mắt trên lưng Tạ Kha Kha vốn dĩ không thể động đậy được, đột nhiên giơ vũ khí lên, định tấn công Tạ Kha Kha.

Nhưng khi cô định cứu người, thì đột nhiên cảm thấy lạnh buốt trên đầu. Nhiều năm cảm nhận nguy hiểm khiến cô vội vàng thu [Vòng tay phỉ thúy siêu chính nghĩa], làm rơi những điều tra viên nhắm mắt trên đó xuống.

Bị ném xuống đất, nhất thời đám người này không kịp trở tay, luống cuống cố gắng bò dậy.

Nếu đám người này tỉnh lại là do tiếp xúc với mặt đất, thì lẽ ra phải mất một lúc mới phản ứng lại. Nhưng nhìn vẻ vội vã bò dậy của họ, rõ ràng là đám người này đã tỉnh khi còn ở trên lưng Tô Dung.

Cũng giống như những điều tra viên nhắm mắt trên lưng Tạ Kha Kha!

Chỉ trong chớp mắt, Tô Dung đã liên tưởng đến điểm chung của mình và Tạ Kha Kha - bọn họ đều từng cõng quản lý thư viện.

Tô Dung thực sự phục rồi, cô vừa mới nói quản lý đó sẵn sàng giúp đỡ người tốt, có lẽ bản thân cũng là người tốt. Bây giờ nhìn lại, thì ra là cố tình nhắm vào người tốt để hại!

Mà lúc Tô Dung hô lên, Tạ Kha Kha cũng kịp thời loại hất đám người kia xuống người mình. Mặc dù cậu ta không phải là người thông minh, nhưng sau khi tham gia nhiều quái đàm quy tắc, cũng đã tích lũy được rất nhiều kinh nghiệm, khả năng phản ứng của cậu ta không kém cạnh các điều tra viên khác, thậm chí còn vượt trội hơn.

Cậu ta rất tin tưởng Tô Dung, chỉ vừa nghe cô la lên, cậu ta đã phản xạ có điều kiện ném đám "gánh nặng" trên người xuống, thành công tránh được đòn tấn công bất ngờ của những người đó.

Khi nhìn thấy mười ba người cố gắng đứng dậy trên mặt đất, Tạ Kha Kha vẫn chưa phản ứng, nhưng những người khác đã hiểu ngay.

Số 32 nhăn mày mắng: "Người quản lý đó thật là lừa đảo, hai người cõng bà ta thì không thể cõng người khác nữa à? Hoàn toàn không thông báo điều này cho chúng ta, đây không phải là cố ý lừa đảo sap?"

"Vốn dĩ chúng ta đang ở trong quái đàm quy tắc." Nam đầu đinh đã quen với điều này từ lâu, một tay nhấc hai điều tra viên bị hai người Tô Dung quăng xuống, "May mà hai cậu phản ứng kịp thời, nếu không chết ở đây thì thực sự quá thiệt thòi."

Những người khác cũng nhanh chóng chia sẻ những người bị vứt xuống đất đang khôi phục năng lực hoạt động, tránh cho bọn họ lại gây thêm rắc rối.

Tô Dung thở dài: "Mấy bạn đợi ở đây trước đi, Tây Tây cậu đi cùng tôi xuống tìm người quản lý, tôi đoán chúng ta sẽ phải mang bà ấy lên lần nữa."

Cô nên sớm nghĩ đến điều này khi quản lý đi xuống từ tầng ba. Vì bà ta đã xuống rồi, thì cần có người khác đưa bà ấy lên. Nếu vậy, đương nhiên phải để lại hai người không cõng thứ gì

Thực ra, các điều tra viên cũng có thể cùng khiêng điều tra viên nhắm mắt xuống, nhưng như vậy rõ ràng sẽ rắc rối hơn. Xét cho cùng, cho dù mọi người đều có tuyệt chiêu, thì một người mang bảy tám người cũng không phải là một công trình nhỏ.

Tô Dung và Tạ Kha Kha xuống mời bà quản lý lên, vẫn như trước, mỗi người cõng một tầng, khi cõng, Tạ Kha Kha thuận miệng hỏi: "Nếu chúng tôi khiêng những người đó xuống để bà đánh thức thì có được không?"

Bà quản lý cười lắc đầu, vẻ mặt hiền từ nhưng nói lời vô tình: "Không được, đánh thức họ phải ở trong phòng tự học."

Thì ra là thế, Tô Dung bừng tỉnh hiểu ra. Từ đâu ngủ thì đánh thức ở đó, nếu nghĩ đến điều này, có thể thuận thế suy ra cần có hai người để đưa bà quản lý lên lại, từ đó suy ra hai người cõng bà quản lý cần phải rảnh tay, không rảnh tay thì có thể xảy ra vấn đề.

Mặc dù trước đó không nghĩ ra điều này, nhưng may mắn là không xảy ra vấn đề gì. Tô Dung không suy nghĩ nhiều nữa, đưa bà quản lý lên tầng ba, chỉ huy những điều tra viên khác cùng vào phòng tự học.

Lúc này quản lý cũng không gây ra sóng gió gì, dùng giọng nói già nua của mình nói: "Đã đến lúc dậy rồi, dậy rồi...."

Không lâu sau, mọi người dần mở mắt. Ban đầu họ hơi lúng túng, nhưng nhanh chóng tỉnh táo và cảnh giác quan sát xung quanh.

Quản lý rời đi, số 32 bắt đầu giải thích những gì vừa xảy ra. Các điều tra viên không phải người ngu, hầu hết đã nghi ngờ mình ở trong ảo ảnh trước khi cửa bị mở.

Sau đó, với lời giải thích của số 32 và kiểm tra bằng dụng cụ phát hiện nói dối, bọn họ cũng tin rằng những người này thực chất là đồng nghiệp tỉnh táo hơn mình. Bọn họ bị quái đàm quy tắc này khống chế chơi một màn tàn sát lẫn nhau.

"Cảm ơn các cậu rất nhiều." Một cô gái đứng dậy, cuối người thật sâu cảm ơn nhóm sáu người Tô Dung. Lúc này cô ấy hiểu hết mọi chuyện, vô cùng biết ơn bọn họ đã cố gắng cứu mình, dù là chuyện không bắt buộc.

Vì vậy, cảm ơn chính thức là cần thiết. Mặc dù nói lời cảm ơn không khó, nhưng có thể truyền tải lòng biết ơn. Noi gương cô ấy, các điều tra viên khác cũng lần lượt cảm ơn. Số 10 tóc đuôi sam cảm ơn: "Cám ơn các cậu rất nhiều, tôi không ngờ các cậu sẽ ở lại cứu chúng tôi.”

Cô ấy xấu hồ nhưng thành thật nói: "Nếu là tôi, có lẽ tôi sẽ bỏ đi ngay."

Nơi này rốt cuộc là quái đàm quy tắc, tốt nhất nên vứt bỏ lòng thương hại sớm đi, kẻo hại người hại mình.

"Nếu không cứu các người, sáng mai chúng ta có thể tuyên bố thông thông quan thất bại." Tô Dung cũng thành thật không kém.

Trước đó, khi khuyên nhủ những người khác cứu người, ngoài lợi ích cô không ngại dùng một số lời hoa mỹ để khơi dậy nhiệt huyết trong lòng các điều tra viên, khiến họ có động lực làm việc.

Nhưng bây giờ, khi hành động cứu người đã kết thúc, tự nhiên không cần phải nói những lời hoa mỹ đó nữa, cứ nói thật là được. Có những lời chỉ khi nói đúng lúc mới có tác dụng tích cực, những lúc khác có thể sẽ phản tác dụng.

Quả nhiên, nghe cô nói vậy, tóc đuôi sam số 10 đã thoải mái hơn nhiều: "Nói cũng đúng, lần này có quá nhiều người lật xe. May mà có các người ở đây, nếu không thì thật sự sẽ xảy ra chuyện lớn."

Cô ấy tự động kể lại tình hình lúc nãy: "Thật ra thì trong ảo cảnh đó, tôi đã tìm thấy lối thoát rồi. Kết quả là không ngờ lại đột nhiên nhìn thấy các cậu biến thành 'kẻ địch', lúc đó tôi còn tưởng đây là chướng ngại vật mà quái đàm quy tắc đặt ra để không cho tôi thoát ra ngoài."

Bình Luận (0)
Comment