Viên Triết nhờ vào bài súp gà kia, liền có chút nổi tiếng, gã quyết định tự bỏ tiền túi để "quảng cáo" bản thân, lần này tìm được một tài khoản mạng xã hội khá nổi tiếng, nhưng gã còn muốn có tầm ảnh hưởng lớn hơn nữa.
Cách thức "quảng cáo" mà gã chọn là viết những bài chia sẻ dạng hỏi đáp.
Ban đầu, Viên Triết kể về quá trình học tập của mình, thật lòng chia sẻ về những nỗ lực và khát vọng, nhưng về sau, gã bắt đầu chuyển sang những chủ đề khác.
“Ví dụ như gần đây, cuộc thi lập trình trên mạng gây sốt, nhiều người cứ nghĩ rằng người thắng cuộc là một 'thiên tài' ghê gớm lắm. Thực ra thì không phải đâu.”, Viên Triết nói một cách thận trọng.
Ngay sau đó, gã bắt đầu đưa ra những thông tin "nóng hổi", chẳng hạn như việc "người hỗ trợ" thực ra là con nhà giàu dùng tiền để mua bằng cấp, ngồi chơi cũng giành chiến thắng. Gã chia sẻ rằng mình ở trong đội, cũng thường bị đối xử bất công chỉ vì xuất thân, dù có năng lực xuất sắc, cũng sẽ bị cô lập.
“Vì thế, khi thấy đại diện đội Thanh Phác nói rằng mình đã tự sửa chữa được con chip Pz101, tôi thực sự rất ngạc nhiên. Không phải tôi nghi ngờ khả năng của cậu ấy, mà là tôi thấy ở cái tuổi này mà đã có thành tựu như vậy thì quả là khó tin…”, Viên Triết nói tiếp, “Trước đây, tôi cũng từng chứng kiến cảnh một số bạn học lợi dụng quyền lực để cướp đoạt thành quả của người khác, bản thân tôi cũng từng bị 'mua chuộc', nhưng tôi đã từ chối. Bây giờ thấy một tân sinh giỏi như vậy, tôi sẽ tự hỏi liệu có phải là các anh chị khóa trên đã nhường cơ hội này cho cậu ấy không.”
Từ lúc bắt đầu cuộc phỏng vấn, Viên Triết đã nói những lời rất cay nghiệt.
Viên Triết sợ khán giả sẽ hiểu nhầm ý của gã như lần trước, nên đã nói rất rõ ràng, “Sau khi thi xong, tôi đã đặt câu hỏi với đội trưởng của mình, kết quả lại bị yêu cầu im lặng. Đội trưởng còn nói nếu tôi dám nói ra chuyện này, sẽ khiến tôi bị đuổi khỏi Hi Hoa.”
Lúc này, trên video, Viên Triết nở một nụ cười khổ.
Hỏi cũng không được hỏi, chỉ vì có nghi vấn mà thôi, lại bị đe dọa sẽ đuổi học – điều này nghe có vẻ quá đáng sợ, cùng là học sinh mà sao lại có quyền lực lớn đến vậy?
Người phỏng vấn tỏ ra nghi ngờ.
Hơn nữa, tại sao đội trưởng lại muốn giúp đỡ học sinh Thanh Phác?
Thay vì ngưỡng mộ tài năng của thiên tài, điều đầu tiên mọi người nghĩ đến là, liệu học sinh này của Thanh Phác có thể một tay che trời, đến nỗi cả đội trưởng của Hi Hoa cũng không dám đắc tội.
Viên Triết lúc này chưa dám nói thẳng ra chuyện gian lận, vì gã có thể sẽ phải chịu trách nhiệm pháp lý, chỉ có thể gợi ý để mọi người tự điều tra, tìm ra sự thật, đó mới là hướng đi đúng đắn.
Người phỏng vấn chỉnh sửa lại những chia sẻ của Viên Triết, viết thành một bài văn rồi đăng lên.
Nhờ có những thông tin ban đầu này, vụ việc càng trở nên nóng hơn.
Đặc biệt là khi mọi thứ được chỉ thẳng ra, tranh luận liền nổ ra.
“Các bạn có thấy tự thuật của học sinh Hi Hoa kia có gì đó lạ không? Tôi cứ cảm thấy như… kết quả cuộc thi lập trình kia có vấn đề vậy.”
“Lầu trên nói vậy mới thấy, tôi tin có thiên tài 12 tuổi, nhưng có thể ở độ tuổi này sửa chip sao? Hello, nghiêm túc à?”
“Các bạn có biết sửa chip khó như thế nào không, thẳng thắn mà nói, chỉ có những chuyên gia hàng đầu mới làm được.”
“Liệu có phải là cậu ta đã lấy cắp thành quả của người khác không…”
Những bình luận như vậy tuy không nhiều, nhưng đã gây ảnh hưởng không nhỏ, ngay cả những người tổ chức cuộc thi cũng phải lên tiếng phủ nhận tin đồn.
"Mọi người cứ yên tâm, quy trình thi đấu rất nghiêm ngặt, tuyệt đối sẽ không xảy ra tình trạng ai đó ăn cắp thành quả của người khác."
Đúng là xuất thân của Tiết Từ rất tốt, nhưng gia thế học sinh của Thanh Phác cũng không hề kém cạnh. Ai lại vì chút lợi ích nhỏ mà đánh đổi danh tiếng của một thiếu niên tài năng như vậy.
Hơn nữa, vòng thi thứ ba dù không được phát sóng trực tiếp, nhưng chỉ cần xem qua các đoạn phỏng vấn, thấy cậu ấy trả lời trôi chảy và tự tin, chắc chắn sẽ không ai nghi ngờ gì cả.
Một nhân viên làm việc ở đó đã bình luận: “Người chiến thắng đã được các giám khảo kiểm tra kỹ lưỡng, làm sao có thể có nhiều giáo sư giúp đỡ gian lận như vậy được?”
Các giáo sư cũng không phải người mù, họ biết ai mới là người thực sự có tài năng. Nhiều người cùng giành một học sinh như vậy, cũng đâu thể do tâm trạng tốt nên đi làm từ thiện.
Chuyện này tưởng chừng như đã lắng xuống, nhưng những tin đồn nhỏ nhặt này lại bị một thế lực nào đó lợi dụng.
Tất nhiên là cộng đồng mạng không quan tâm đến việc sỉ vả một học sinh, dù đó có là thiên tài đi nữa.
Mục tiêu thật sự của họ là các giáo sư làm ban giám khảo, đặc biệt là giáo sư Phương Nghiêm Nông, người có đóng góp lớn trong việc phát triển chip chữa bệnh.
Mục đích của họ là bôi nhọ công sức của các giáo sư, hạ thấp uy tín của họ, đây mới là mục tiêu ẩn giấu của họ khi ở Trung Quốc.
Và cuộc thi này chính là cơ hội tốt để họ thực hiện âm mưu của mình.
Thậm chí có thể nói đây không chỉ là một thủ đoạn - mà còn là một điểm yếu mà họ đã khai thác được.
Họ cho rằng Trung Quốc không thể có một thiếu niên trẻ tuổi nào sửa chữa được chip, bọn họ bụng ta suy bụng người, cảm thấy nhất định có chuyện ẩn sau đó. Và đây chính là cơ hội để lợi dụng điều này tấn công các giáo sư.
Một đêm, những tin đồn thất thiệt lan truyền như cháy rừng, nhắm thẳng vào Tiết Từ. Nội dung chính xoay quanh các giáo sư, giám khảo trong cuộc thi, cáo buộc họ gian lận, giúp đỡ thí sinh gian lận để đạt giải.
Các tiêu đề giật gân như "Giáo sư tái tiến sĩ giúp phú nhị đại gian lận đoạt giải", "Hậu trường đen tối của cuộc thi",... khiến dư luận sôi sục.
Tất cả mọi mũi nhọn đều đổ dồn vào các giáo sư bị cáo buộc gian lận, đặc biệt là việc họ bị cho là đã cung cấp trước đề thi và thậm chí còn giúp thí sinh cài đặt thiết bị gian lận.
Thậm chí, những câu trả lời của các nhân viên liên quan trong quá trình điều tra cũng rất đáng ngờ, khiến người ta nghi ngờ có sự bao che.
Nếu có giáo sư giúp đỡ gian lận, thì việc thí sinh đó trả lời trôi chảy các câu hỏi là điều dễ hiểu.
Dù có ai đó phủ nhận những tin đồn này hoặc tiến hành điều tra nghiêm túc, thì việc có những bằng chứng ngoại vi như vậy vẫn khiến người ta nghi ngờ và đưa ra nhiều giả thuyết âm mưu.
Bất cứ hành động làm sáng tỏ nào cũng bị nghi ngờ là cố gắng che giấu sự thật. Luôn có những người tự cho mình là thông minh, có thể nhìn thấu mọi âm mưu.
Vụ việc này đã gây ra một làn sóng phẫn nộ lớn, liên quan đến nhiều vấn đề nhạy cảm trong lĩnh vực học thuật, đặc biệt là trong bối cảnh hiện nay đang có những cuộc điều tra nghiêm ngặt về các hành vi gian lận trong nghiên cứu.
Vì vậy, cấp trên đã thành lập một ủy ban điều tra đặc biệt để làm rõ tính công bằng của kết quả cuộc thi này.
Việc điều tra này vừa nhằm mục đích làm rõ sự thật, vừa nhằm bảo vệ danh tiếng của các giáo sư.
Khi nghe toàn bộ câu chuyện, các giám khảo cấp cao cảm thấy rất tức giận. Mặc dù họ biết rằng cấp trên sẽ bảo vệ họ, nhưng họ vẫn không thể hiểu nổi tại sao lại có người ác ý tung ra những tin đồn độc ác như vậy.
Việc điều tra không quá khó khăn, nhanh chóng dẫn đến Viên Triết. Tuy nhiên, gã chỉ là người khởi xướng, còn có nhiều thế lực khác đứng đằng sau, lợi dụng tình hình để kiếm lợi.
Khi thấy sự việc trở nên nghiêm trọng, Viên Triết vừa cảm thấy sợ hãi, vừa vô cùng đắc ý.
Gã thành công rồi.
Gã cảm thấy mình đã phơi bày sự thật đen tối, lật đổ những kẻ có quyền lực, và sớm muộn gì Tiết Từ cùng những giám khảo đã giúp đỡ cậu gian lận cũng sẽ bị trừng phạt.
Dù nghĩ vậy, nhưng khi thấy những người đồng đội nhìn mình với ánh mắt nghi ngờ, Viên Triết vẫn cảm thấy chột dạ mà trốn vào phòng.
Gã tự an ủi mình rằng đây là những hy sinh cần thiết để bảo vệ công lý.
“Từ khi thấy mọi người tung hô cậu bé thiên tài trên mạng, tôi đã cảm thấy không ổn. Có thể mọi người không hiểu rõ, nhưng chúng tôi là người trong nghề thì biết, một học sinh trung học không thể tự mình sửa chữa được loại chip phức tạp như vậy. Cho dù có là thiên tài đi nữa, cũng không thể tự mình quảng bá bản thân như vậy được đâu…”
Chiến dịch quảng cáo thất bại thảm hại, bị lật tẩy là giả tạo, hài hước thật đấy.
Một blogger nổi tiếng đã đăng một bài viết trên Weibo khiến người ta tức điên lên. Thẩm Giai Di nhìn chằm chằm vào bài viết đó, đọc những bình luận chế giễu, không nhịn được mà chửi thề.
Nhóm người này thật quá đáng, không có não à?
Những người khác đều im lặng, rõ ràng họ hiểu rõ vì sao đội trưởng tức giận như vậy.
Tin tức về vụ "gian lận trong cuộc thi" đã lan truyền rộng rãi, và Tiết Từ, người đứng ở trung tâm của vụ việc, đang phải hứng chịu những chỉ trích nặng nề từ dư luận.
Thứ phế vật vô dụng, cái gì cũng có thể nói được.
Các anh chị khóa trên đều cảm thấy rất khó chịu khi thấy cậu em út bị vu oan như vậy. Họ tức giận, đau lòng nhưng lại không dám thể hiện ra trước mặt Tiết Từ vì sợ làm cậu buồn.
Tiết Từ vẫn hoàn toàn không hay biết về chuyện đang xảy ra.
Cậu vừa mới ăn sáng xong, trên môi còn vương nụ cười, đang cùng mọi người bàn bạc về việc chuẩn bị cho cuộc thi sắp tới.
Với vẻ mặt tươi tắn và chân thành ấy, ai nỡ lòng nào làm cậu buồn. Vì vậy, không ai dám nhắc đến những tin đồn thất thiệt trên mạng với Tiết Từ.
Dù gì vẫn còn là một đứa nhỏ, nếu biết mình bị người ta hãm hại, không biết sẽ buồn đến mức nào.
Tạ Vấn Hàn là người trẻ nhất trong nhóm, cũng ít cập nhật tin tức mạng xã hội nhất, nên cậu ta cũng không biết rõ chuyện gì đã xảy ra vào tối hôm qua.
Tuy nhiên, từ sáng sớm, Tạ Vấn Hàn đã cảm thấy bầu không khí trong nhóm có gì đó là lạ, đặc biệt là khi thấy mọi người xem điện thoại xong đều có vẻ mặt không vui.
Tạ Vấn Hàn cũng mở điện thoại của mình ra xem.
Không cần tìm kiếm quá nhiều, Tạ Vấn Hàn đã tìm thấy những tin đồn thất thiệt về Tiết Từ. Cậu ta đọc những tin đó, sắc mặt càng trở nên trắng bệch, khó coi.
Ngón tay mảnh khảnh, thon dài siết chặt chiếc điện thoại. Cuối cùng vì dùng lực quá nhiều, màn hình liền nứt ra.
Tiếng vỡ vụn của màn hình điện thoại vang lên khá lớn.
Những người khác đều nhìn sang.
Tạ Vấn Hàn cố giữ bình tĩnh, cúi người nhặt điện thoại, vô cảm nói: “Không sao.”
Bộ dáng nhìn vô là thấy có sao liền.
Mặc dù họ biết rõ sự thật nhưng không dám nói ra.
Họ cố tình để lộ thông tin để có thể thành lập một tổ điều tra. Khi bắt đầu điều tra, sự thật sẽ sớm được phơi bày.
Nếu Tiết Từ biết chuyện, cậu chắc chắn sẽ rất đau lòng. Họ hình dung ra cảnh cậu bé ngây thơ với đôi mắt sáng ngời sẽ trở nên buồn bã, khóe mắt ầng ậc nước. Họ cảm thấy như đang đâm dao vào tim mình.
Thẩm Giai Di thở dài, cảm thấy mình phải là người nói cho Tiết Từ biết sự thật dù điều đó có đau lòng đến đâu. Cô muốn Tiết Từ có thời gian để chấp nhận sự thật này.
“Tiết Từ.” Thẩm Giai Di gọi cậu lại.
Những người khác như chột dạ, tìm chỗ né tránh.
“Dạ?” Tiết Từ nhìn đàn chị đang nặng nề tâm sự, thấy khuôn mặt cô đầy vẻ nghiêm trọng.
Thẩm Giai Di lựa lời, tóm tắt ít chuyện trên mạng, an ủi Tiết Từ không cần phải buồn, tổ điều tra sẽ làm rõ sự việc.
Tiết Từ hơi trầm mặc.
Cậu nhìn về phía Thẩm Giai Di, chần chừ nói: “Vậy nên cả ngày hôm nay chị không vui, là vì chuyện này sao?”
Thẩm Giai Di có chút ngạc nhiên.
“Ừ, ừm… đúng vậy.”
Tiết Từ không phải người chỉ biết chúi đầu vào học không lên mạng bao giờ như Tạ Vấn Hàn, cậu nói: “Sáng nay em đã lướt thấy chuyện này rồi.”
“Sáng nay đã….” Thẩm Giai Di hoảng loạn, lắp bắp: “Thấy, coi rồi á?”
Chủ yếu là do Tiết Từ nhìn có vẻ nhàn nhã, hoàn toàn không giống như người bị những lời đồn đại ác ý làm buồn bực.
Cậu hơi nghiêng đầu hỏi: “Chị để ý đến vậy sao?”
Thẩm Giai Di đương nhiên là để ý rồi.
Dù người bị đồn đại không phải là cô, nhưng cũng sẽ vì nghe quá nhiều lời chỉ trích vô cớ lên cậu mà phẫn nộ.
Nhưng với Tiết Từ mà nói, cậu không cảm thấy như vậy.
Cậu đã từng trải qua quá nhiều lời nói ác ý từ người thân, bạn bè, những người xung quanh. Cậu không quan tâm đến những lời bình luận của người lạ, vì chúng chẳng ảnh hưởng gì đến mình, Tiết Từ cảm thấy mệt mỏi khi phải giải thích và biện minh cho bản thân.
Cậu ngẩng đầu nhìn Thẩm Giai Di với vẻ mặt đau khổ nói: "Việc thầy cô bị liên lụy và chỉ trích vì em, đúng thật là không hay."
Thẩm Giai Di hơi ngẩn người. Cô tâm tình phức tạp mà nghĩ – không phải như vậy, là em, Tiết Từ.
Em mới là người chịu nhiều tổn thương nhất.
Cô mấp máy môi, nhưng lại không phát ra âm thanh nào. Cô không biết tại sao Tiết Từ lại tự đổ mọi lỗi lầm lên người mình như vậy.
Đứa trẻ với làn da tái nhợt ngẩng đầu nhìn cô, đôi mắt kia cũng không hề mờ mịt. Cậu nhẹ nói: “Em có thể tự mình đối mặt với cuộc thi lần này không? Em sẽ giải quyết mọi chuyện."
Mặc dù phần thi lý thuyết sau phần thi thực hành đã được lên lịch từ trước, nhưng nhiều thí sinh không còn hứng thú tham gia nữa. Họ tỏ ra chán nản và tức giận.
Phần thi thực hành chỉ là một bài tập đơn giản và các thí sinh có thể dễ dàng hoàn thành.
Một nhóm người lạ mặt xuất hiện bên cạnh ban giám khảo.
Bọn họ mặc tây trang nghiêm chỉnh, đeo khẩu trang, khuôn mặt không tự mà nghiêm, bên cạnh là nhân viên an ninh.
Rõ ràng họ là những người được cử đến để điều tra vụ việc.
Trước mặt các giám khảo, những người có uy quyền, khuôn mặt của họ đều tối sầm lại, thể hiện rõ sự tức giận vì những sự việc đã xảy ra gần đây. Cả khán đài im phăng phắc, nhân viên làm việc cũng vội vã.
Đội biểu diễn của trường Thanh Phác đã lên sân khấu, nhưng không thấy bóng dáng của Tiết Từ.
Điều này là dễ hiểu, bởi vì ai cũng có thể hiểu rằng sau những chuyện đã xảy ra, Tiết Từ có thể không muốn xuất hiện.
Nhưng ngay sau đó, ánh đèn sân khấu sáng lên. Một chàng trai trẻ mặc đồ đen xuất hiện. Trên tay áo của cậu có gắn huy hiệu của trường Thanh Phác.
Cậu thong thả bước lên sân khấu.
Một thân mặc đồ đen, lại mang khẩu trang cũng màu đen nốt, Tiết Từ chỉ để lộ ra mỗi vầng trán, màu da trắng bóc nơi đó dường như nổi bật hơn hẳn.
Vì đây là một hạng mục công khai nên có rất nhiều phóng viên và truyền thông, lại không thể yêu cầu bọn họ phát sóng phải tự giác che mặt từng người có gia thế được. Để tránh tạo ra tin tức bôi xấu nào đó, học sinh Thanh Phác cùng Hoài Ân đều tự giác mang khẩu trang, mặc đồ giản dị. Tiết Từ cũng vậy, thậm chí còn che kín mặt hơn cả những người khác.
Nhưng ánh đèn rọi xuống, vẫn có thể nhìn ra đó là một thiếu niên vô cùng đẹp, đặc biệt là đôi mắt, sáng như sao trên trời đêm.
Đối mặt với đôi mắt như vậy, những kẻ nóng lòng muốn quay cận mặt cậu bỗng thu liễm lại, trở nên nhẹ nhàng hơn nhiều.
Khi Tiết Từ xuất hiện, các nhân viên đã mang lên sân khấu rất nhiều thiết bị và linh kiện phức tạp, khiến mọi người cảm thấy choáng ngợp.
Mọi người còn đang ngạc nhiên về sự xuất hiện của Tiết Từ, tự hỏi cậu sẽ làm gì, rồi họ nghe cậu bắt đầu nói.
"Gần đây có rất nhiều tin đồn thất thiệt về tôi trên mạng, ví dụ như tôi biết trước đề thi, có giáo viên gian lận giúp đỡ, hoặc là tôi ăn cắp ý tưởng của người khác."
Tiết Từ nói những lời này một cách bình tĩnh, ngay lập tức, các máy quay dồn dập hướng về phía cậu.
Mọi người xung quanh cũng rất kinh ngạc, không ngờ thiếu niên lại có thể nói thẳng ra tin tức xấu về mình như thế, đã vậy còn bình tĩnh đến vậy.
Những nhân viên điều tra bên dưới có người hơi nhướng mày, tò mò lẫn ngạc nhiên nhìn cậu.
Muốn giải thích, hay tố cáo đây?
Mặc dù họ không muốn thừa nhận, nhưng nếu một cậu bé xinh đẹp như vậy khóc lóc xin lỗi, nhiều người sẽ cảm thấy thương hại và tha thứ cho cậu.
Con người thường có lòng thương hại. Huống chi Tiết Từ còn quá trẻ, mọi người thường có thái độ khoan dung với những người vị thành niên, đặc biệt là trẻ con, điều này dễ dàng khơi gợi lòng thương cảm của người khác, khiến họ không nỡ trách mắng một cậu bé như vậy.
Vô số ánh mắt tập trung trên người cậu học sinh tóc đen, mọi người đều thấy cậu hơi rũ mắt, mang bao tay chuyên dụng cầm các linh kiện trên bàn.
Tiết Từ nói: “Đề thi có thể bị tiết lộ.”
“Các điều kiện thí nghiệm có thể được sắp xếp trước.”
“Các phương pháp giải quyết vấn đề có thể được người khác dạy cho.”
“Nhưng nguyên lý và ý tưởng cốt lõi thì không thể bị đánh cắp."
Cậu thiếu niên cúi đầu, đôi bàn tay trắng nõn khéo léo lắp ráp một khối linh kiện phức tạp một cách nhanh chóng đến nỗi chỉ nhìn thấy những bóng mờ lướt qua. Đồng thời, cậu vẫn bình tĩnh giải thích, đôi tay lại càng linh hoạt hơn.
Các thí sinh khác nhìn Tiết Từ làm việc với vẻ ngơ ngác.
Họ thấy rõ sự chính xác và nhanh nhẹn trong từng động tác của cậu, nhưng không hiểu cậu đang làm gì.
Chỉ có Tạ Vấn Hàn, người đã hợp tác với Tiết Từ, hiểu rõ những gì cậu đang làm. Ánh mắt của Tạ Vấn Hàn sáng lên một cách kỳ lạ, cậu ta chăm chú quan sát từng động tác của Tiết Từ, hàm răng nghiến chặt, phát ra ít âm thanh.
Cậu ta biết Tiết Từ đang làm gì.
Cậu ta thấy được.
Khi thời gian thi đấu sắp hết, nhân viên phụ trách muốn nhắc nhở Tiết Từ nhưng bị giám khảo ngăn lại.
"Để cậu ấy tiếp tục!" Giám khảo Phương nói với giọng điệu hào hứng và phấn khích. Ông hứng thú vô cùng nói: "Nếu đúng như tôi nghĩ thì quả là… ông trời có mắt."
Giáo sư Phương, một người theo chủ nghĩa duy vật, lại nói như vậy.
Các giám khảo khác cũng rất tò mò và mong chờ kết quả.
Ngay cả những người phụ trách duy trì trật tự cũng không thể ngồi yên mà đứng dậy quan sát.
Bọn họ muốn xem Tiết Từ đang làm gì.
Bởi vì linh kiện trong tay cậu đang dần thành hình, ngay trước mắt tất cả mọi người, vô cùng rõ ràng, hơn nữa còn là sản phẩm mới đây được nhìn thấy thôi.
-- chip chữa bệnh Pz101.
Chỉ trong một giờ, cậu đã hoàn thành sản phẩm.
Dưới ánh đèn sân khấu sáng chói, trước ống kính của vô số máy quay, mọi người theo dõi từng động tác của cậu, thế mà lại im lặng đến lạ thường.
Sự im lặng này là sự tôn trọng dành cho một thiên tài thực thụ.
Cậu đã nói đúng, kiến thức thực sự không thể bị đánh cắp. Khi mọi người còn nghi ngờ về việc cậu có tự mình làm được con chip này hay không, cậu đã chứng minh điều đó bằng cách lắp ráp lại một lần nữa trước mặt mọi người và còn dư sức để nói…
Con chip chữa bệnh này chẳng là gì cả.
Chỉ là một kỹ năng nhỏ thôi.
Phần thi này quả thực có thể ghi vào kỷ lục. Các thí sinh khác há hốc mồm kinh ngạc, bắt đầu hồi tưởng lại màn trình diễn của mình, lo sợ rằng nó sẽ trở nên quá tầm thường so với Tiết Từ.
Không ai nói cho họ biết rằng phần thi biểu diễn này còn khó hơn cả thi đấu chính thức nữa.
Dưới sân khấu, Viên Triết đang âm thầm chờ mong nhìn thấy khuôn mặt thật của Tiết Từ khi bị bại lộ trước mặt mọi người… Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của gã thôi còn thực tế thì hoàn toàn khác.
Gã nhìn thiếu niên dần hoàn thiện con chip, đang dùng dụng cụ để hoàn thành nốt. Mà con chip này nhìn qua vô cùng hoàn hảo, lỗi sai gần như bằng không, số liệu giải toán của Pz101 chạy với khả năng vô hạn.
Con chip này hoàn toàn có thể được sử dụng ngay lập tức.
Trên khuôn mặt của Viên Triết, sự mừng thầm và ghen tị đan xen nhau.
Tiết Từ đứng trên sân khấu, sau khi hoàn thành thí nghiệm chip, cậu khẽ khom lưng, điềm tĩnh lùi về phía sau, đi đến chỗ ngồi của các thí sinh dự thi.
Chỉ là khi đến chỗ Viên Triết đang ngồi dưới ánh đèn mờ ảo, ánh mắt cậu dừng lại.
Đôi mắt đen sâu thẳm ấy.
-- như chứa đựng một nụ cười.
Cả người Viên Triết không tự chủ được mà run rẩy.
Gã cảm thấy người trước mặt không phải thiên tài gì cả, mà là một con quỷ.
Một bóng ma khổng lồ từ địa ngục, phá vỡ mọi nhận thức của gã, khiến gã đau khổ muốn trốn chạy. Nhưng gã cảm giác như bị nhốt trong một căn phòng nhỏ, khắp nơi đều phủ đầy bóng ma tên "Tiết Từ".
Người này thật đáng sợ!
Bên dưới, khi thấy Tiết Từ lắp ráp xong Pz101, ông Phương cũng thở phào nhẹ nhõm, như vừa giải quyết xong một vấn đề nan giải. Ông vội vàng hỏi trợ lý: "Đoạn vừa rồi có quay lại không?"
Nhận được câu trả lời khẳng định, ông càng thêm đắc ý: "Những phóng viên này chắc chắn đã quay lại toàn bộ quá trình rồi đấy! Há, cứ việc tung lên mạng, cho chúng xem cái gọi là thiên tài gian lận của chúng nó ra sao."
Ông lại quay sang đội điều tra: "Đúng rồi, không phải muốn điều tra sao? Hôm nay là cơ hội tốt đấy, các người cứ việc đi hỏi kỹ đứa bé kia. Chúng ta không thể dung túng những hành vi gian lận như vậy."
Đội điều tra: "..."
Đội điều tra: "…… Không cần đâu."
Đi điều tra một thiên tài có thể lắp ráp chip chữa bệnh trong vòng một giờ để xem cậu có thật sự tự sửa chữa chip được hay không ư? Đây là chuyện đùa gì vậy?
Đã bảo rồi, sai người đi điều tra Tiết Từ là thừa thãi!
Những tên phóng viên đó đến chỉ để quay phim bình thường thôi, vậy mà cứ cố tình quay cận cảnh những kỹ thuật ảo diệu của thiên tài, đều đang ấp ủ một tin tức lớn để tung ra.
Không cần kỹ xảo cầu kỳ, chỉ cần chiếu thẳng đoạn video lên là đủ thu hút mọi ánh nhìn rồi.
Các phóng viên này đưa tin rất ngắn gọn nhưng lại vô cùng xác thực.
Những từ ngữ như "rường cột nước nhà", "châu báu", "mỹ ngọc" xuất hiện rất nhiều, nghe có vẻ bình thường, nhưng khi xem video, người ta không khỏi thốt lên kinh ngạc.
"Trời đất ơi..."
Viên Triết vẫn còn đang ngơ ngác.
Gã đang hồn lìa khỏi xác thì bất ngờ bị một bóng đen che phủ.
Một người đàn ông đeo khẩu trang, mặc vest đứng trước mặt gã.
"Viên Triết?" Người đó lấy điện thoại ra đối chiếu hình ảnh.
Viên Triết bị gọi tên một cách lạnh lùng như vậy, cảm thấy hơi ngớ ngẩn, gã cảm thấy thái độ của người này rất kỳ lạ, giống như đang đối mặt với một tội phạm vậy. Là một học sinh, gã chưa bao giờ trải qua tình huống này - rồi gã nghe thấy người đàn ông đó lạnh lùng nói: "Cậu bị tình nghi gây nguy hại đến an ninh quốc gia, chúng tôi cần đưa cậu đi điều tra."
...
Những tin tức trên truyền hình quá nghiêm túc, chỉ thu hút người trung niên trở lên. Còn những người trẻ tuổi hay lên mạng thì không mấy quan tâm.
Chủ yếu là do tiêu đề không đủ hấp dẫn.
Cho đến khi một tài khoản nổi tiếng trong lĩnh vực chip, thường xuyên chia sẻ những tin tức nóng hổi, đăng lại bài viết liên quan.
Anh ta thêm vào một dòng tweet trước bài đăng mỉa mai "Marketing nhân vật thiên tài thất bại thảm hại cuối cùng bị bắt vì gian lận", rồi ghim lên để xin lỗi:
"Xin lỗi vì sự thiếu hiểu biết của bản thân, tôi xin lỗi vì đã xúc phạm đến một thiên tài thực sự."