Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Lăng Tu đánh chết sáu người này, như vậy quyết đoán thủ đoạn để cho Hàn Phong, Lưu Đại Tráng, Triệu Nhất Mạc đám người một trận ngạc nhiên.
"Lăng Tu, ngươi là..." Hàn Phong cau mày hỏi.
"Sáu người này tâm lý đã tan vỡ, bọn họ chẳng những không thể giúp được việc gì, tương phản còn có thể liên lụy cho lần hành động này, giữ lại bọn họ làm cái gì!" Lăng Tu nhìn trên sáu cổ thi thể thản nhiên nói.
Giữ lại bọn họ làm cái gì?
Giọng nói thong dong bình tĩnh này, lại là để cho đoàn người Hàn Phong ngây ngẩn cả người, đây chính là sáu mạng người a, nói giết liền giết, còn dễ dàng như vậy, tên này là một sát nhân ma vương sao?
Thoáng dừng lại chỉ chốc lát, bảy người tiếp tục đi vào trung tâm nghiên cứu.
Bên trong càng ngày càng mờ tối, thế cho nên cuối cùng phải mở ra đèn pin, mượn ánh sáng đèn pin cầm tay để đi tới. Không khí âm lãnh, như là đi tới nhà xác, làm người ta nổi da gà.
"Chờ một chút, tại sao có... Tám người?" Sở Ly Nguyệt đột nhiên run rẩy nói.
Vừa rồi rõ ràng chỉ có bảy người, theo thứ tự là nàng, Lăng Tu, Hàn Phong, Triệu Nhất Mạc, Lưu Đại Tráng, còn có hai gã thành viên đột kích.
Giờ này khắc này, tại sao lại có tám người?
Trong khung cảnh mờ tối của trung tâm nghiên cứu, trong nháy mắt, tất cả mọi người cảm giác rợn cả tóc gáy, sống lưng toát ra hàn khí nhè nhẹ.
Mọi người bắt đầu kinh hoàng quan sát người bên cạnh, chỉ một cái khuôn mặt hư thối xa lạ ở trước mắt. Nơm nớp lo sợ, áp sát ở tại cùng nhau, cuối cùng xác định, người thứ tám đứng ở cách đó không xa.
Bảy người, toàn bộ đi qua!
"Ngươi là ai?" Hàn Phong bất an hỏi.
"Nói chuyện, nếu không liền giết chết ngươi!"
Lưu Đại Tráng phun ra mồ hôi lạnh, chuẩn bị bóp cò, lúc này xuất hiện ở trung tâm nghiên cứu, chi có thể là tang thi ăn thịt người.
Bóng đen kia cô quạnh không tiếng động, hồi lâu sau mới phát sinh tiếng ho khan, thân thể giật giật, sau đó trầm thấp, khàn giọng nói: "Là... Ta..."
Huyết Vụ? !
Thanh âm vô cùng quen thuộc, Sở Ly Nguyệt cùng Hàn Phong nhất thời ngẩn ra.
Khi bóng đen ngẩng đầu lên thì, chỉ thấy được một cái khuôn mặt ảm đạm, thất khiếu chảy máu, hai chân như u linh rời khỏi mặt đất.
Tê...
Mọi người cũng hít một hơi khí lạnh, cảm giác lạnh từ đầu đến chân, một cổ hàn ý tràn ngập ra. Này đúng là Huyết Vụ, thế nhưng, đây tuyệt đối là Huyết Vụ đã chết.
"Bắn!" Hàn Phong hét lớn một tiếng, bóp cò.
Những người còn lại cũng rất nhanh phục hồi lại tinh thần mà xạ kích.
Lúc này, hai con xúc tua bén nhọn từ trong bóng tối kéo dài lại đây với tốc độ cực nhanh, đi qua mưa đạn chồng chất, giống hai cây thiết côn xuyên qua yết hầu hai người.
"PHỐC" "PHỐC "
Hai gã thành viên đội đột kích đứng ở trước mặt nhất không kịp lên tiếng ngã xuống đất, hai mắt và miệng mở lớn, trên mặt là vẻ thống khổ, máu tươi chảy ra từ trên cổ, rất nhanh thì chảy đầy mặt đất chung quanh.
Bắn hết một bang đạn, tiếng súng dừng lại, tất cả mọi người ngừng thở, không nháy mắt nhìn phía trước.
"Ca ca ca ~ "
Từng đợt thanh âm như tiếng khớp xương thoát vị vang lên từ trong không gian u ám, làm người ta nghe được tê dại cả da đầu. Ngay sau đó, Phùng Thủy chỉ có nửa người trên, nửa người dưới thì bị sáu chân nhện màu đen thay thế từ từ đi ra từ trong bóng tối.
Trên người nó còn khoác áo dài màu trắng, nhưng đã rách mướp, bị máu nhuộm hồng. Cánh tay hai bên đều như bị trói trói cùng một chỗ, như xúc tua của con bạch tuộc vậy. Thi thể Huyết Vụ bị xúc tua cánh tay trái nó khống chế nâng lên cách mặt đất, một xúc tua đâm vào từ sau não, khống chế thi thể Huyết Vụ nói chuyện.
Hàn Phong, Lưu Đại Tráng cùng Triệu Nhất Mạc hoảng sợ thất sắc, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy quái vật tang thi đáng sợ như thế, ngay cả Lăng Tu mà cũng phải hơi thay đổi sắc, đôi mắt Sở Ly Nguyệt rung động, nhìn thi thể Huyết Vụ mà tâm tình vô cùng trầm thống.
"Kiệt kiệt... Các ngươi tới giết ta sao?" thanh âm khàn khàn mà Trầm thấp tự trong miệng Huyết Vụ bay ra.
Ai cũng biết, đây thật ra là quái vật tang thi do Phùng Thủy biến thành đang mượn thi thể Huyết Vụ nói chuyện.
"Ngươi... Ngươi còn có ý thức?" Hàn Phong kinh ngạc thất sắc.
"Kiệt kiệt... Ta đương nhiên là có ý thức!"
Phùng Thủy há cái miệng to như chậu máu rộng tới mang tai quỷ dị cười, mà thi thể Huyết Vụ cũng quỷ dị cười theo, hình ảnh như vậy, để cho tâm thần người ta thấy được phải run rẩy dữ dội.
"Khủng long bị diệt sạch thì nhân loại xưng bá thế giới, mà bây giờ thời đại mới đã tới, nhân loại sắp rời khỏi sân khấu lịch sử, thế giới sẽ là thiên hạ của tang thi, hết thảy người may mắn còn sống sót chỉ có thể yên lặng tiếp nhận, buông tay chuyển biến mới là con đường ra đúng nhất!"
Phùng Thủy say sưa nói, "Ta vẫn luôn sai, virut không có thuốc nào chửa được, nó là một thứ để loài người tiến hóa, mà tang thi mới đúng là hình thái cuối cùng của nhân loại. Lấy được lực lượng cuồn cuộn, sinh mệnh vĩnh hằng, năng lực cường đại, đây là một thân thể tiến hóa đến hoàn mỹ."
Hàn Phong ngẩn người, lập tức giễu cợt nở nụ cười: "Lời này quá sai trái, ngươi bây giờ chính là một đầu quái vật để cho người ta kinh tởm!"
Vừa dứt lời, liền công kích vào vai Phùng Thủy.
Lực đánh để cho quái vật tang thi Phùng Thủy lui về phía sau vài bước, nơi bả vai xuất hiện một cái lỗ máu to lớn, thế nhưng rất nhanh, huyết nhục trên vết thương này nhúc nhích tựa như sống lại vậy, đẩy cái đầu đạn ra, ngay sau đó vết thương khép lại với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.
"Kiệt kiệt... Ta nói rồi, ta có sinh mệnh vĩnh hằng, cũng có năng lực phục hời cường đại, tấn công ta là không có tác dụng gì." khóe miệng Phùng Thủy lộ ra một cái nụ cười đắc ý nói.
Hàn Phong, Triệu Nhất Mạc, Lưu Đại Tráng hoảng sợ trợn to hai mắt, đại não đã tạm thời mất đi năng lực suy tư.
Lăng Tu hiện tại phi thường xác định, Phùng Thủy biến thành quái vật tang thi như vậy là có liên quan cùng huyết dịch của hắn, kể từ đó, vậy chẳng phải là hắn hại Hách Tĩnh sao?
Vừa nghĩ, hắn bước về phía trước một bước, lạnh lùng hỏi: "Hách Tĩnh ở đâu?"
Phùng Thủy nhìn về phía Lăng Tu ánh mắt đặc biệt nóng cháy cùng tham lam: "Ngươi để cho ta ăn, ta sẽ nói cho ngươi biết. Ta có trực giác mãnh liệt, chỉ cần ăn ngươi, ta sẽ chỉ trở nên càng cường đại hơn, cũng càng thêm hoàn mỹ, kiệt kiệt..."
Hai mắt phát lạnh, bắn ra ra hai bôi là máu quang mang.
"Sưu ~ "
Năm cây xúc tua bén nhọn kéo dài lại đây, thời điểm sắp sửa đụng chạm đến gương mặt Lăng Tu, toàn bộ xúc tua mềm nhũn giống hàn thiết xỏ xuyên qua.
"Cẩn thận!" Sở Ly Nguyệt quá sợ hãi.
Hàn Phong, Triệu Nhất Mạc cùng Lưu Đại Tráng đồng dạng "Bá" một tiếng sắc mặt trở nên ảm đạm, xúc tua lợi hại như thế nào thì mới vừa rồi bọn họ đã chính mắt nhìn thấy, có thể dễ dàng xuyên thủng yết hầu.
Lăng Tu trợn to hai mắt, năm con xúc tua càng phóng càng lớn, hắn cảm thụ được một cảm giác nguy cơ Cường liệt, điều này làm cho tất cả lỗ chân lông hắn đều khuếch trương ra.
Ở thời điểm năm cái xúc tua đến gần thì, phảng phất như một cái chìa khóa, kích hoạt lực lượng tinh thần của hắn, hắn phát hiện lúc này dù không có đổi sang trạng thái giận dữ, đều có thể chi phối lực lượng kia.
"Ông ~ "
Lực lượng tinh thần tuôn ra, tựa như một tường chận vô hình, cường thế ngăn trở xúc tua dùng tốc độ cực nhanh đi tới.
Phùng Thủy bất ngờ, nhưng ở lúc này, mắt Lăng Tu đang nhắm bỗng nhiên mở ra, lực lượng tinh thần cường đại giống như là kinh đào hãi lãng hướng về phía Phùng Thủy.
Ầm!
Hàn Phong, Triệu Nhất Mạc, Lưu Đại Tráng cùng Sở Ly Nguyệt chỉ cảm thấy lỗ tai kịch liệt rung động ông minh, đầu đau như muốn nứt ra, theo bản năng bưng kín hai lỗ tai. Đợi dư ba lực lượng tinh thần qua đi thì, bốn người mới chậm rãi đứng thẳng người, ngẩng đầu nhìn lên, tất cả đều há hốc mồm.