Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Trần vụ quay cuồng, tường kiên cố xuất hiện một cái lỗ thủng to lớn, phía sau tường là một tỏ phòng thí nghiệm đèn sáng trưng, quái vật tang thi Phùng Thủy nằm ở trên sàn nhà, vụn gách và đá rơi đầy trên người rơi , lớn nhỏ không ít. Thi thể Huyết Vụ rơi trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích không hề có bất cứ động tĩnh gì.
Vừa mới rồi... Chuyện gì xảy ra?
Hàn Phong, Triệu Nhất Mạc cùng Lưu Đại Tráng đều khiếp sợ nhìn hình ảnh trước mắt, cái lỗ thủng to lớn trên vách tường này tuyệt đối là do Phùng Thủy đụng ra, nhưng rốt cuộc là cái lực lượng gì để cho Phùng Thủy bay ra ngoài? lẽ nào Lăng Tu có năng lực kỳ lạ hay sao?
So với bọn họ mà nói, Sở Ly Nguyệt ngược lại lộ ra vẻ tương đối trấn tĩnh chút, dù sao nàng đã sớm biết trong thân thể Lăng Tu ẩn giấu lực lượng kinh khủng nào đó.
Phóng ra một lần lực lượng tinh thần làm Lăng Tu cảm thấy thân thể có chút suy yếu, cái trán tuôn ra mồ hôi chảy ròng ròng, ngay cả tầm nhìn cũng thay trở nên mơ hồ có chút không rõ.
"Kiệt kiệt..."
Phùng Thủy nhe răng cười một tiếng, bò dậy từ dưới đất, chợt mở há cái miệng to như chậu máu ra, khuôn mặt đáng ghét bôn tập hướng Lăng Tu. Sáu chân di động với tốc độ cực nhanh, chớp mắt liền tới đến trước mặt Lăng Tu, năm cái xúc tua, tựa như lưỡi dao dường như muốn xỏ xuyên qua cái bụng Lăng Tu.
"Cẩn thận!"
Nhưng lúc này, Sở Ly Nguyệt lấy chiến liêm từ trên lưng xuống, đôi mắt ngưng lại, như lưỡi hái của tử thần dựng thẳng phách xuống, lưỡi liêm sắc bén chặt đứt năm xúc tua của Phùng Thủy, đồng thời thuận thế đẩy Lăng Tu ra ba bốn Mét.
Phùng Thủy này bị chém đứt xúc tua chảy ra rất nhiều màu đen như mực, nó gào thét một tiếng đau nhức bén nhọn thu hồi xúc tua, năng lực tái sinh cường đại, để cho xúc tua nó dài ra rất nhanh.
Nhìn thấy một màn này, đám người Hàn Phong dâng lên một cổ cảm giác vô lực, Phùng Thủy biến thành Tang Thi thật sự là quá cường đại, có thể tái sinh rất nhanh, bọn họ vô luận làm như thế nào cũng không thể nào chiến thắng nó.
Cặp mắt Phùng Thủy nặng trĩu rồi lại lộ ra ánh mắt lợi hại quét về phía Sở Ly Nguyệt, hiển nhiên là tức giận với việc Sở Ly Nguyệt chặt đứt xúc tua của nó, cánh tay duỗi một cái, năm xúc tua liền hướng về phía Sở Ly Nguyệt.
Lúc này, Lưu Đại Tráng gào thét lớn giơ nhắm vào Phùng Thủy điên cuồng bắn phá.
"Bang bang phanh ~ "
Đạn dày đặc giống như nước mưa trùng kích qua, thân thể Phùng Thủy bị đánh không ngừng lui về phía sau, vô số vết máu màu đen xuất hiện trong không trung, trong cổ họng nó càng thét lên chói tai bén nhọn, giống ác quỷ chịu hình vậy.
Hàn Phong lúc này rất quyết đóan, thay phiên tiến hành xạ kích Phùng Thủy, bảo đảm có thể liên tục không ngừng, bọn họ vừa xạ kích vừa lui ra bên ngoài. Hiện tại đã rõ ràng Phùng Thủy quá cường đại, yêu cầu an toàn lui ra ngoài để chế định ra phương án đối phó mới được.
Lăng Tu hiện tại có một cảm giác vô lực, bị Sở Ly Nguyệt nâng đi ra ngoài.
Toàn thân quái vật tang thi Phùng Thủy bị đánh thành cái sang khổng lồ, những vết thương kia lại khép lại với tốc độ cực nhanh, nó không ngừng phát sinh tiếng gầm gừ truy kích hướng mọi người.
Không ngừng bắn phá, trên người năm người rất nhanh liền hết sạch đạn.
Lưu Đại Tráng đánh hết bang đạn cuối cùng, xoay người vừa mới chuẩn bị lui lại thì, năm xúc tua Phùng Thủy "Sưu sưu sưu" kéo dài lại đây, từ phía sau đâm xuyên qua bụng chui ra phía trước, Lưu Đại Tráng biểu hiện vẻ mặt cứng đờ, trong miệng đầy máu.
"Đại Tráng!"
Tâm thần Hàn Phong run rẩy dữ dội, quay người lại, muốn nắm tay Lưu Đại Tráng.
Nhưng năm con xúc tua lúc này cấp tốc rút về phía sau, Lưu Đại Tráng bị lôi kéo bay ngược lại, thân thể chồng chất nện ở trước mặt Phùng Thủy. Phùng Thủy rút xúc tua khỏi thân thể, lại động sáu cái chân nhện, một chân chậm rãi nâng lên, sau đó tựa như cương thứ đâm vào gót chân Lưu Đại Tráng.
"A ~" Lưu Đại Tráng kêu thảm thiết thê lương.
"Kiệt kiệt..."
Phùng Thủy quỷ dị cười nhìn chằm chằm mọi người, cho dù không nói được, cũng có thể để cho người ta hiểu rõ nó muốn biểu đạt ý tứ gọi mọi người ngoan ngoãn trở về, bằng không nó liền giết chết Lưu Đại Tráng.
"Phùng Thủy, ngươi hỗn đản!" Hàn Phong cắn răng tức giận nói.
"Thiếu tá, các ngươi... Chạy mau, không... Không cần lo cho ta!" Lưu Đại Tráng sử xuất cả người khí lực chật vật hô.
"PHỐC ~ "
Lại một con chân nhện đen kịt xuyên qua một cái gót chân khác của hắn, sinh ra đau nhức làm tiếng kêu hắn càng thảm thiết thê lương hơn, trong miệng phun ra hàng loạt máu tươi, nhưng hắn vẫn khàn giọng hô lên: "Chạy... Chạy mau... A..."
Nói xong, hoàn toàn ngất đi.
Hàn Phong cùng Triệu Nhất Mạc mắt đỏ một vòng, Lăng Tu cũng kinh ngạc sửng sốt, Lưu Đại Tráng cho hắn ấn tượng đầu tiên phi thường không tốt, ở thời điểm hắn lấy cơm cho Trương Nhất thì nhổ nước miếng vào cơm, hắn thiếu chút nữa nhịn không được mà giết chết Lưu Đại Tráng.
Thế nhưng khi tiếp xúc lâu hơn, hắn phát hiện Lưu Đại Tráng cũng không đáng ghét, thậm chí còn có chút rất đáng kết giao, hai người bọn họ có thể nói là không hòa thuận. Thời điểm khi thấy Lưu Đại Tráng bị Phùng Thủy dằn vặt như vậy, nội tâm của hắn liền hiện ra một cổ lửa giận tột đỉnh, nắm tay nắm lại vang lên.
"Ách a ~ "
Gầm lên giận dữ, Lăng Tu đoạt lấy dao găm của Triệu Nhất Mạc ở bên hông, giống một sói đói lao tới hướng Phùng Thủy.
Hàn Phong, Triệu Nhất Mạc cùng Sở Ly Nguyệt đều hoảng sợ thất sắc, muốn ngăn cản rồi lại căn bản là không kịp rồi, chỉ giống hóa đá ngơ ngẩn tại chỗ.
Tức giận lửa cháy bừng bừng thiêu đốt huyết dịch, huyết dịch sôi trào mang đến lực lượng, trong sát na Lăng Tu xẹt qua khoảng cách năm sáu thước, trên mặt đất lưu lại từng đạo tàn ảnh, hung hăng đánh xuống một nhát.
"PHỐC ~ "
Máu đen vẩy ra, một cái vết thương dữ tợn tự vai trái Phùng Thủy lan tràn tới bụng, sâu có thể thấy được nội tạng gần như rửa nát bên trong.
Phùng Thủy thét một tiếng kêu chói tai lui về phía sau vài bước, lấy lại bình tĩnh, mười xúc tua không ngừng càn quét, đâm tới, thậm chí còn dùng miệng như chậu máu của nó công kích Lăng Tu.
Lăng Tu Tức giận không quan tâm, cầm dao điên cuồng chém, đều chặt đứt xúc tua. Từng cây xúc tua một rơi xuống đất chảy máu tươi màu đen, thế nhưng mỗi một cây bị chém đứt, Phùng Thủy có thể nhanh chóng sinh trưởng bước phát triển xúc tua mới, ngay cả vết đao lúc trước, vào thời khắc này cũng đã khép lại.
Lăng Tu khí thế như lang, dũng mãnh như hổ, lâm vào điên cuồng, đem chèn ép Phùng Thủy phải bại lui.
Hàn Phong, Triệu Nhất Mạc từ từ mở to hai mắt ra nhìn, há to mồm, ngơ ngẩn nhìn quái vật tang thi Phùng Thủy đang kịch đấu cùng Lăng Tu, hết hồn một trận, nhìn thấy mà giật mình, cảm giác sau sống lưng đều lạnh cả người.
Xúc tua của Phùng Thủy có thể dễ dàng làm bức tường có từng cái vết sâu hoắm thì còn có thể lý giải được, nhưng vì sao Lăng Tu, bổ một đao vào trên vách tường kiên cố lại cũng có thể để cho tường vỡ ra một cái rãnh thật dài, thậm chí nửa cây dao găm đao còn cắm vào trong tường, tường kia la do thép và be tong tạo thành a!
Rống ~
Phùng Thủy phun ra một ngụm trọc khí, sát khí tăng vọt, tinh chuẩn dự đoán quỹ tích hành động của Lăng Tu, năm con xúc tua tựa như dây thừng chăm chú quấn cổ Lăng Tu, nhấn cả người hắn lên trên vách tường, mặt khác năm xúc tua khác, nhét vào trên mặt đất.
"Kiệt kiệt..."
Phùng Thủy lộ vẻ thống khổ khoái ý nhe răng cười nhìn Lăng Tu, hàng loạt nước dãi chảy ra.
Xong, Lăng Tu sẽ bị ăn thịt!
Sắc mặt Hàn Phong cùng Triệu Nhất Mạc chợt biến, ánh mắt đang kịch liệt run rẩy.
Ầm!
Đúng lúc này, một cổ khí tức cường đại tự trong thân thể Lăng Tu bộc phát ra, giống như là một viên đạn pháo nặng ký nổ lên, cảm giác áp bách kinh khủng bao trùm tất cả.
Trong nháy mắt tóc màu đen biến thành màu tím, nhẹ nhàng phiêu đãng; con ngươi đột nhiên co rút, giống hai ánh trăng non màu đỏ; ám ban từ nơi cổ lan tràn lên trên mặt như phù chú nào đó, giờ khắc này, trong cơ thể Lăng Tu tràn ngập ra một khí tức tà ác, bừa phảng phất như cửa địa ngục đã mở ra.
Quái vật tang thi Phùng Thủy hoảng sợ thất sắc, dưới uy áp đáng sợ này, bản năng nó sinh ra một tia sợ hãi.