Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Điều chỉnh trạng thái một lần nữa, đi ra khỏi bi thương khi mất đi Ti Đồ Mộng, bốn người Lăng Tu liền tiếp bước đi tới Huyễn Thành.
Sau khi tai nạn phát sinh, rất nhiều người đều nghĩ đến việc dùng radio dò kênh, xem có thể nghe đài chính phủ ban bố tin tức tương quan hay không, vì vậy liền biết đến tin tức ở Huyễn Thành.
Trên đường từ Bình Nhưỡng đi tới kinh thành, liền gặp rất nhiều người sống sót có mục đích đi tới Huyễn Thành.
"DCM , sao không gặp Ly Nguyệt mm vậy nè, lẽ nào duyên phận của chúng ta và nàng đã hết, không còn gặp lại được nhau hay sao?" tuy rằng ngoài miệng Trương Nhất bình thường không có nói cái gì, nhưng trong lòng vẫn chờ mong có thể gặp lại Sở Ly Nguyệt.
Thân thể của Lăng Tu hơi chấn động một chút, khi biết được tiểu cô nương đã từng đi theo phía sau bản thân rất có thể là Sở Ly Nguyệt thì, hắn liền lo lắng cho an nguy của nàng.
Từ khi từ biệt ở Tự ích Sơn đã gần một tháng, bọn họ gặp phải rất nhiều nguy cơ, khẳng định Sở Ly Nguyệt tao ngộ cũng không sai biệt lắm, tuy rằng nàng có thân thủ không tệ, nhưng dù như thế nào đi nữa cũng là một nữ tử, thế đơn lực bạc, đi lại ở trong Thời mạt thế này là phi thường nguy hiểm.
Hắn để cho mình không suy nghĩ nhiều, có nghĩ nhiều hơn nữa cũng không làm sao được, chỉ là tự tìm phiền não.
Quay đầu nói với Trương Nhất: "Nếu như có thể gặp lại được nàng, cũng đừng còn nghĩ lấy nguyên tắc đi lướt qua vạn bụi hoa mà không có một phiến lá dính thân, hảo hảo đối đãi với nàng." Hắn biết Trương Nhất đã động tình đối với Sở Ly Nguyệt, bằng không dùng tính tình Trương Nhất, kiên quyết sẽ không lẩm bẩm tên của Sở Ly Nguyệt.
"Đúng ah, biểu ca nếu có thể chuyên nhất một chút, thái độ lại thành khẩn một chút, Ly Nguyệt tỷ đã là bạn gái của ngươi, trước đây nàng cũng sẽ không rời khỏi chúng ta." Đường Tiểu Mạt kéo cánh tay Lăng Tu lên tiếng phụ họa nói.
Trên mặt Trương Nhất xuất hiện một tia hắc tuyến, nói: "Ngươi cái nha đầu chết tiệt kia lại nói xấu biểu ca ngươi có đúng hay không, lẽ nào trước đây ta thiếu chuyên nhất, thái độ thiếu thành khẩn?"
"Vốn chính là như vậy, bằng không ngươi làm sao lại cùng phát sinh quan hệ Nhất Mạc tỷ." Đường Tiểu Mạt thở phì phò nói.
Trương Nhất đỏ lên, giải thích: "Đó là nhu cầu sinh lý bình thường, ta cùng Triệu Nhất Mạc là làm theo nhu cầu, hỗ trợ nhau mà thôi. Còn có, ngươi cho là tất cả nam nhân đều có lực tự chủ mạnh mẽ như Lão Lăng sao, coi chừng ngươi một đại mỹ nhân tuyệt thế ngồi trong lòng mà vẫn không loạn sao."
Vừa nói đến Lăng Tu, Đường Tiểu Mạt liền kiêu ngạo giương đầu lên, quay đầu nhìn Lăng Tu thâm tình, nói: "Tình yêu cảu ta là độc nhất vô nhị."
Trương Nhất nhíu mày, vội ho một tiếng nói: "Biểu muội, kiến nghị của các ngươi ta tiếp nhận, nếu như có thể gặp lại được Ly Nguyệt mm, ca nhất định nỗ lực truy cầu nàng, hơn nữa đời này sẽ chỉ có mình nàng."
"Treo cổ cái đại đầu quỷ ngươi a, nói hay cho cố vào. Ly Nguyệt tỷ tốt như vậy, dáng dấp lại xinh đẹp như vậy, trước đây ta còn rất sợ hãi nàng đoạt Món ăn tình yêu với ta nè, nếu mà nàng có thể cùng biểu ca thúi thì không gì tốt hơn, đó chính là một đóa hoa tươi cắm trên bãi cứt trâu." Đường Tiểu Mạt nói.
Một đóa hoa tươi cắm trên bãi cứt trâu?
Phân Trâu? !
"Ta! @#%..."
Trương Nhất đảo cặp mắt trắng dã, "Ngươi cái nha đầu chết tiệt kia, có tin hay không ta gọi Lão Lăng cắn ngươi một cái, cho ngươi biết nên nói như thế nào cho đúng, ngươi đả kích lòng tự trọng của biểu ca ngươi rồi đó."
"Ta tỉ dụ nói Ly Nguyệt tỷ xứng đôi với ngươi, cũng không phải muốn tấn công ngươi." Đường Tiểu Mạt vô tội nói, hiển nhiên không có nghe ra hám ý trong chử ‘Cắn’ trong lời Trương Nhất nói, ý là gọi Lăng Tu hôn môi nàng.
Nếu không phải từ khi còn học đại học đã được Trương Nhất soi sáng, Lăng Tu cũng sẽ nghe không hiểu tầng hàm nghĩa bên trong lời nói của Trương Nhất, hắn đang có xung động tung một cước đạp bay Trương Nhất.
Tiết Nam thì không nói gì, cũng không chủ động hỏi Sở Ly Nguyệt là ai, chỉ ở một bên an tĩnh nghe.
Trong tiềm thức của nàng cảm giác mình phải dựa vào đám người Lăng Tu, mà không phải là đồng bạn có địa vị bình đẳng, nàng thầm nghĩ mau chóng chạy tới Huyễn Thành, kết thúc hết thảy, một lần nữa qua trở về sinh hoạt trước khi phát sinh tai nạn, nàng tin tưởng, bằng vào chính năng lực của bản thân, nhất định có thể tranh thủ phen thiên địa ở Huyễn Thành.
...
Một ngày bình an vô sự đi tới kinh thành.
Lăng Tu lớn lên ở kinh thành, chỉ là ở trong ký ức của hắn đều là ngói ngõ tường xám, nơi đó mới đúng là nơi bọn họ sinh hoạt. Khi còn bé, hắn thường ngồi ngưỡng cửa viện mồ côi nhìn dòng người đi qua lại.
Có cỡi xe đạp, có lái xe máy, có đi bộ... Mà bên tai vẫn còn nghe được thanh âm tiếng chuông xe đạp, tiếng rao bán kẹo đường hồ lô, còn có lão nhân cười tủm tỉm. Vô luận phố xá sầm uất phồn hoa dường nào, nhưng ở trong mắt hắn, ngõ hẻm nhỏ này mới thật sự là kinh thành.
"Di, nơi này cũng không có nhìn thấy quái vật ăn thịt người, lẽ nào cũng có sinh vật biến dị sao?" Đường Tiểu Mạt hơi có chút lo lắng nhìn Lăng Tu nói.
Quả thực, sau khi đi vào kinh thành, liền không có nhìn thấy một con tang thi, cả tòa thành thị trống rỗng, hết sức quạnh quẽ.
Lăng Tu liếc nàng, mang theo một tia phúng ý nói: "Bây giờ sự cảnh giới của ngươi lại tăng lên không ít."
"Hì hì... Cảm tạ Món ăn tình yêu khích lệ." Đường Tiểu Mạt khẽ cười nói.
Lăng Tu không nói gì, lắc đầu tức giận: Đúng là một con heo, lại còn cho rằng mình đang khen nàng.
Trương Nhất cau mày nói: "Lăng Tuyết nếu ở Huyễn Thành, nói rõ nơi này sớm đã bị tập đoàn evo dọn dẹp một lần, không có tang thi cũng là điều có thể hiểu được, đương nhiên, khẳng định còn có cá lọt lưới." Chỉ vào xa xa nói, "Biểu muội ngươi xem, nơi đó không phải có một con tang thi sao?"
Theo hắn chỉ phương hướng nhìn lại, quả thực thấy một con tang thi có quần áo lam lũ, thân thể hư thối lưu mủ, lắc lư lắc lư bước đi.
Trương Nhất đã chạy như điên qua, vung côn thép, đón này hung hăng nện xuống đầu tang thi.
"Choảng ~ "
Đầu trơ trọi, chỉ còn lại có mấy cộng tóc bị vỡ ra, con tang thi này ngã xuống, máu đen cùng dịch não bắn toé ra.
"Một vạn năm nghìn sáu trăm con."
Trương Nhất nhíu mày, "Mẹ nó, mới một vạn năm nghìn sáu trăm con, xem ra ca không được giết đủ mười vạn còn tang thi rồi."
Hắn đã rất nỗ lực, nhưng bây giờ mới phát hiện, mục tiêu trước kia là quá lớn, rất khó hoàn thành.
"Ai cho ngươi loạn định mục tiêu, mục tiêu của ngươi phải là theo đuổi Ly Nguyệt tỷ, sẽ giúp Món ăn tình yêu tìm được Tiểu Tuyết, sau đó chúng ta cùng đi ra biển tìm một tiểu đảo." Đường Tiểu Mạt bỉu môi nói.
Trương Nhất ngẩn người, cười hắc hắc nói: "Biểu muội, ngươi rốt cục nói câu tương đối thực tế, ca cũng không muốn đời này sẽ độc thân. Tốt, nếu như có thể gặp lại Ly Nguyệt mm, ca nhất định chân thành truy cầu nàng."
"Lúc này mới nghĩ tới, bất quá ngươi đừng nói thô tục, mỗi lần ngươi nói thô tục Ly Nguyệt tỷ đều nhíu mày, nàng nhất định là rất phản cảm , ngươi muốn truy cầu nàng, liền phải bỏ cái tật xấu này."
"Ta sát, đó là một thói quen, biểu ca ngươi không đổi được."
"Nhất thiết phải đổi, thô tục là không có gì tốt, sẽ chỉ làm người ta cảm thấy rất thô tục, ngươi xem món ăn tình yêu của không có như vậy, coi như có giận, cũng chỉ nói nặng và trừng mắt, mi sẽ không nói bậy thô tục." Đường Tiểu Mạt tận tình nói.
"..." Trương Nhất không có lời nào để chống đỡ.