Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Đêm mưa không tiếng động, cho dù là ở khu một, vẫn rất im ắng, trên đường hầu như không có người đi đường. Một xe cảnh sát gào thét xẹt qua, nước trên mặt đất bị hất cao ba bốn thước.
Trong xe, mắt Lăng Tu nhìn phía trước, tỉnh táo giống như một con Cô Lang, lái xe đi biệt uyển Cảnh Thiên.
Hà Linh ngồi kế bên tài xế bởi vì mất máu quá nhiều, sắc mặt có chút tái nhợt, nàng hận Lăng Tu đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng đồng thời cũng kiêng kỵ lấy người đàn ông này rất sâu. Phần ngạo khí trong lòng này, làm cho nàng nhìn Lăng Tu chằm chằm hung tợn nói: "Ta nhất định sẽ bắt ngươi về quy án, ta phát thệ!"
Lăng Tu hừ lạnh một tiếng: "Ngươi ngay cả một giây kế tiếp sẽ như thế nào mà cũng không biết, nói những thứ này có ý định nghĩa gì?"
Hà Linh ngẩn ra, có ý tứ gì? Lẽ nào hỗn đản này còn dự định giết mình hay sao?
"Ngươi... Ngươi tới cùng muốn làm gì?"
"Không muốn làm cái gì, chỉ là thay các ngươi xử lý một số người, lại nói tiếp, các ngươi còn phải cảm tạ ta."
Lăng Tu thản nhiên nói, "Được rồi, ngươi hay im lặng chớ nói nữa, bởi vì ta sợ ta sẽ nhịn không được mà bắn chết ngươi."
Từ Thành Hải Dương đi tới Huyễn Thành, hắn đã trải qua rất nhiều chuyện, giết người với hắn mà nói nó như một việc vô cùng đơn giản cùng bình thường, hắn rất ghét Hà Linh người nữ nhân này, nếu đã đến loại tình trạng hiện tại, hắn cũng không chú ý nữa.
Hà Linh không dám nhiều lời nữa, nàng rõ ràng cảm nhận được sát khí trên người Lăng Tu, biết hắn cũng không phải nói chơi, mà là thực sự sẽ nổ súng bắn chết nàng.
"Ong ong ông ~ "
Một trận phi cơ trực thăng cảnh dụng xuất hiện trên không trung, đèn pha chói mắt mãnh liệt phong tỏa thật chặt xe của Lăng Tu. Phía sau, cũng có hai ba chiếc xe truy kích đến.
Hà Linh rốt cục an định một chút, khóe miệng lộ ra lướt qua một cái nụ cười đắc ý, hơi đồng tình nhìn Lăng Tu.
Sắc mặt Lăng Tu trầm tĩnh như nước, phảng phất như không thấy được tình huống bây giờ, không nhanh không chậm lái xe cảnh sát.
"Lăng Tu, bỏ vũ khí xuống, đỗ xe đầu hàng, bằng không ai cũng cứu không được ngươi!" Bộ đàm trong xe cảnh sát vang lên thanh âm bộ hạ của Hà Linh.
"Phanh ~ "
Lăng Tu đánh bộ đàm thành một đống chất thải công nghiệp, mắt nhắm lại, khi tức giận thúc giục, hắn có thể cảm giác được rõ ràng lực lượng tinh thần của mình.
Một giây kế tiếp, hai mắt mở, bắn ra hai đạo ánh sáng sáng chói, một cổ lực lượng tinh thần vô hình điên cuồng đánh tới hướng xe sau lưng cùng phi cơ trực thăng trên bầu trời, nhãn thần lái xe đặc công cùng với phi công lái phi cơ trực thăng nhất thời trở nên trống rỗng, giống như bị quỷ phụ thân lâm vào mê man.
Bốn năm hơi thở sau đó, xe chạy nhanh va chạm vào nhau, mất đi cân đối, toàn bộ thân xe lăn lộn đi tới, thẳng đến khi đánh lên đại thụ ven đường hoặc là lan can mới dừng lại. Mà phi cơ trực thăng rung rơi xuống, chồng chất vỡ nát, "Ầm" một tiếng nổ tung, một đóa mây hình nấm liền bay lên trời.
Sao... Chuyện gì xảy ra? !
Hà Linh trợn to hai mắt quay đầu nhìn phía hậu phương loạn thành một đống hỗn tạp, trong lòng vô cùng hoảng sợ, nguyên bản nàng cho rằng như vậy đã đủ để uy hiếp Lăng Tu, thế nhưng đội đặc công còn chưa có bất kỳ động tác gì đã liền xảy ra tai nạn giao thông, phi cơ trực thăng rơi xuống đất nổ tung, tới cùng... Chuyện gì đã xảy ra?
Lăng Tu bất động thanh sắc, nhìn qua kính, rồi bình tĩnh lái xe.
Năm phút đồng hồ sau đó, đi tới biệt uyển Cảnh Thiên.
Biệt thự xa hoa, khí phái, ngọn huy hoàng...
Lăng Tu cầm súng chỉ vào Hà Linh: "Xuống xe, ngươi đi lên trước!"
Hà Linh đã đoán được đại khái, Lăng Tu này là muốn giết Hoàng Quang, cái người điên này, chẳng lẽ không biết Hoàng Quang nuôi năm sáu chục bảo tiêu sao? Hơn nữa mỗi người đều có súng, vọt vào như vậy không đợi nhìn thấy Hoàng Quang thì đã bị đánh thành cái sàng thịt!
Chỉ là làm cho nàng trợn mắt hốc mồm là, dọc theo đường đi bảo tiêu nhìn thấy, tất cả đều như bị điểm huyệt đứng tại chỗ vẫn không nhúc nhích, sau đó bị Lăng Tu giết chết dễ dàng, dù cho đầu óc có chậm chạp đi nữa nàng cũng hiểu, đây tuyệt đối là có liên quan với Lăng Tu.
Lẽ nào tên giống như bộ trưởng, đều là người sinh hóa sao?
Trong lòng Hà Linh lúc này chỉ có khiếp sợ không thể hình dung được.
Mà Lăng Tu cũng hơi có chút kinh ngạc, trong lúc bất chợt liền có thể linh hoạt tự chủ vận dụng lực lượng tinh thần, dùng lực lượng tinh thần công kích người, thật giống như giơ súng xạ kích vậy.
Bên trong một cái gian phòng trênlầu hai của biệt thự...
Một người béo, da dẻ gập ghềnh đang bắt hai bắp đùi trắng, làm động tác chạy nước rút sau cùng, nữ nhân dưới than khẽ rên tiêu hồn, hai cái tay bởi vì phấn khởi mà nắm khăn trải giường thật chặt.
Tần suất thân thể va chạm càng lúc càng nhanh, giường lớn bọn hắn kịch liệt hoạt động làm lay động kịch liệt, phát sinh âm hưởng"Kẽo kẹt kẽo kẹt". Ở một thời khắc, tên kia phát ra một tiếng ngâm khẽ vui sướng lâm ly, hết thảy động tác đều dừng lại, hai cỗ thân thể há miệng thở hổn hển.
"Thao ca, ngươi thực sự là thật lợi hại, khiến cho người ta thật thoải mái nè!" Nữ tử mặt hồng quang, đầu ngón tay xẹt qua ngực tên kia.
"Phải không? Vậy còn có thoải mái hơn!"
Hoàng Quang cười hắc hắc, đôi mắt bỗng nhiên biến thành lục sắc, khóe mắt nhô ra, da dẻ như có năm sáu con sâu đang bò bên dưới.
Liền trong chớp nhoáng này, khuôn mặt Hoàng Quang liền trỡ lên dữ tợn đáng sợ, hắn đè hai tay cô gái xuống giường, hé miệng, cắn cổ nữ nhân này.
"A ~" nữ tử kêu thảm thiết thê lương.
Một ngụm lớn huyết nhục bị Hoàng Quang cắn xé xuống, máu loãng như mũi tên nhọn phun ra ngoài. Nữ tử không phát ra được bất kỳ thanh âm nào nữa, chỉ trợn tròn hai mắt, kinh khủng, thống khổ giùng giằng, như vô luận như thế nào cũng không tránh thoát được.
"Ngươi bây giờ mới đúng là cực phẩm nhân gian, kẹp lão tử thật là chặt, thoải mái đến hốn ta cũng mau bay, hắc hắc hắc..."
Hoàng Quang vừa nhấm nuốt huyết nhục trong miệng, vừa cười gằn, hỗn tạp giữa nước bọt và máu tươi chẩy xuống theo khóe miệng của hắn, rơi vào ngực nữ tử này.
Mới vừa nói xong, nuốt huyết nhục trong miệng xuống bụng, lại mở miệng to như chậu máu ra, tiếp tục cắn xé huyết nhục từ trên người cô gái.
Nữ tử cuối cùng cũng đi đời nhà ma, chết không nhắm mắt, thế nào cũng không nghĩ tới hôm nay sẽ chết trên tay người tình, còn bị tươi sống gặm chết.
"Oành ~" cửa phòng bị một cổ lực cực mạnh đánh bay ra.
"Người nào?"
Hoàng Quang đang ở hưởng thụ, cài tiếng động này đột nhiên quấy rầy nhã hứng của hắn, nhất thời giận tím mặt nghiêng đầu lại.
"Biến chủng? !" Lăng Tu và Hà Linh miệng đồng thanh phát ra một tiếng kinh ngạc.
"Nếu thấy được rồi, vậy các ngươi đều phải chết!"
Hoàng Quang nhảy xuống từ trên giường, bò như dã thú, hung mãnh nhào về hướng Lăng Tu và Hà Linh.
"Phanh ~ "
Một viên đạn bắn ra, hướng về phía Hoàng Quang.
Nhưng Hoàng Quang phản ứng cùng nhanh dị thường, đúng là tránh né được, sau đó nhảy lên thật cao, tay phải bén nhọn lao tới hướng Lăng Tu.
"Đi tìm chết!" Móng sắc bén như đao nhọn, mang theo kình phong gào thét.