Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 384 - Chương 385: Nho Nhỏ Hiểu Lầm

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 385: Nho nhỏ hiểu lầm

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Nếu mà không phải là tối hôm qua thấy được sự kiện giao dịch ấu ~ nữ bẩn thỉu, tất nhiên Lăng Tu sẽ cảm thấy cái Huyễn Thành này chính là một nơi thiên đường cho loài người, nhưng bây giờ, hắn thầm nghĩ mau chóng tìm được Lăng Tuyết, sau đó mang theo Đường Tiểu Mạt, rời khỏi nơi này cùng với huynh đệ Trương Nhất, đi tìm nơi thiên đường của riêng mình.

Có Đường Tiểu Mạt làm bạn gái, khi nhìn thấy những thiếu nữ này, trong lòng Lăng Tu vén nổi lên nửa điểm gợn sóng.

Hắn cầm ảnh Triệu Lang Nhi, cẩn thận tìm kiếm ở trong đám người, ánh mắt rất nhanh liền tìm thấy, lập tức thu hồi ảnh chụp, đi tới bên góc phòng, dựa vào tường mà đứng.

Cử động của hắn khiên mọi người chú ý, đều dừng lại, nhìn hắn với ánh mắt đầy nghi hoặc, nghĩ thầm: Tên này là ai? Hắn cầm ảnh chụp tìm người nào?

Vị nữ đạo sư kia đi tới mở miệng hỏi: "Tiên sinh, xin hỏi ngươi tìm ai?"

"Không cần quản ta, các ngươi tiếp tục!" Lăng Tu nói.

"Không có ý tứ, nơi này là phòng luyện tập của nữ, không cho phép nam nhân tiến vào." Nữ đạo sư có chút bất mãn, nhưng vẫn duy trì nhu hòa cùng bình tĩnh như trước.

"Phải không?"

Lăng Tu nhún vai, sau đó xoay người đi hướng cạnh cửa, liền đứng ở bên ngoài cửa, nhưng ánh mắt lại vẫn có thể thấy tất cả trong phòng như cũ.

Nữ đạo sư cau mày, trực tiếp đi qua: "Vị tiên sinh này, xin ngươi rời khỏi nơi này!"

"Ta chưa đi vào phòng của các ngươi, không coi là phá hư quy củ các ngươi chứ?." Lăng Tu giải thích, không có bất luận ý tứ muốn rời khỏi.

"Ngươi..."

Nữ đạo sư vốn định tiếp tục xua đuổi, nhưng lại lo lắng Lăng Tu là lưu manh khu một, sợ chọc cho ra phiền toái, cho nên liền cố nén phản cảm không để ý tới hắn nữa, tiếp tục mở ra âm nhạc, chỉ đạo học viên khiêu vũ.

"Thiết, đùa giỡn lưu manh đùa giỡn tới nơi này, thật là một hỗn đản!"

Triệu Lang Nhi trừng Lăng Tu, hừ nhẹ một tiếng, "Chờ chút kêu hộ vệ của ta giáo huấn ngươi một chút."

Lăng Tu thấy nàng cắn răng nghiến lợi nói như vậy, nhưng cũng mặc kệ, yên tĩnh đứng ở nơi đó.

Mà Triệu Lang Nhi phát hiện ánh mắt của hắn một mực để ở trên người mình, nên thẹn quá thành giận, nếu không phải là đang nhảy, hiện tại nàng liền tiến lên cho Lăng Tu một trận, liền nói: "Ghê tởm, cũng dám liếc trộm bản cô nương, ta muốn đem hỗn đản này hai tròng mắt tử đào."

"Lang Nhi, đừng chấp nhặt với hắn, nhất định là lưu ~ manh rồi, đợi gọi bảo tiêu ngươi giáo huấn hắn là được. Bất quá, hỗn đản này... Dáng dấp thật là đẹp trai nha." Bên cạnh một cô bé bằn tuổi nàng nói.

"Xin nhờ, ngươi có thể đừng mê trai như vậy được không!" Triệu Lang Nhi liếc mắt.

"Được rồi được rồi, ta không như vậy, ngươi cũng đừng liếc mặt đưa tình cùng hắn."

"Ngươi ngày hôm nay quên uống thuốc có đúng hay không, cái gì mà liếc mắt đưa tình, bản cô nương rõ ràng là ở trừng hắn!" Triệu Lang Nhi bĩu môi tức giận nói.

Sở Mộng thè lưỡi, không cần phải nhiều lời nữa.

Lăng Tu đứng ở cửa vào, vẫn gắt gao theo dõi hắn, là hai vị bảo tiêu.

Hai bảo tiêu cũng đứng ở cửa vào, vừa rồi lúc hắn tiến vào thì đã chú ý tới hai người này, vóc dáng một thước chín, mặc tây trang màu đen, tuy rằng nhìn không thấy bắp thịt trên người bọn họ, nhưng cảm thụ khí tức trên người bọn họ tán thấu ra liền khiến người ta cảm giác áp bách không nhỏ, rất rõ ràng thân thủ bất phàm.

Lăng Tu rất rõ ràng cảm thụ được địch ý phát ra từ bọn họ, bọn họ rõ ràng coi hắn là một người uy hiếp an toàn của Triệu Lang Nhi.

Thời gian tập múa kết thúc rất nhanh, thay xong quần áo rời khỏi phòng luyện tập, thời điểm mỗi người rời đi đều liếc nhìn Lăng Tu.

"Này, hỗn đản, ngươi xem đủ chưa?"

Đi ra phòng thay quần áo Triệu Lang Nhi phát hiện Lăng Tu vẫn còn đứng đó, hơn nữa ánh mắt không chút kiêng kỵ nào nhìn chằm chằm nàng, nhất thời thở phì phò xông lên.

Bên cạnh nàng Sở Mộng lại lôi kéo nàng, trên mặt mang theo nụ cười mỉm xem náo nhiệt.

"Tiểu thư!"

Lúc này, hai gã bảo tiêu ngoài cửa đi đến, hướng Triệu Lang Nhi hơi khom mình hành lễ.

"Trần Hào, Lương Ưu, các ngươi vừa lúc, thay bản cô nương giáo huấn tên hỗn đản này một chút, tốt nhất là đánh thành mắt gấu mèo." hai tay Triệu Lang Nhi chống nạnh nói, có bảo tiêu ở đây, dáng vẻ nàng rất bệ vệ.

"VÂng, tiểu thư!"

Hai tên bảo tiêu sớm đã nhìn Lăng Tu không vừa mắt, nhìn chằm chằm vào Triệu Lang Nhi đối tượng bọn họ bảo vệ, tuyệt đối trong lòng đang đánh cái chủ ý bẩn thỉu gì đó, cho nên sau khi Triệu Lang Nhi ra lệnh, lập tức liền đi tới hướng Lăng Tu.

"Tên này đúng là anh đẹp trai, nếu như bị đánh thành gấu mèo, khẳng định sẽ quá uổng nha!" Ngoài miệng nói như vậy, nhưng Sở Mộng có biểu tình có chút hả hê cùng mong đợi, so với việc nhìn dễ nhìn, nàng vẫn càng thích xem náo nhiệt hơn.

Trần Hào đứng ở trước mặt Lăng Tu, nhìn xuống Lăng Tu từ trên cao, biểu tình lạnh lùng: "Tiểu tử, là muốn chúng ta tự mình động thủ, hay là chính ngươi đến?"

"Nếu như chúng ta động thủ, thì không phải là mắt biến thành mắt gấu mèo đơn giản như vậy."

Lương Ưu hắc hắc cười nhạt, bàn tay to đã khoác lên trên vai Lăng Tu, năm ngón tay chậm rãi tăng lực, cấp cho Lăng Tu một hạ mã uy, hắn tự tin xương bả vai Lăng Tu sẽ không chịu nổi tay hắn, tất nhiên sẽ đau đến la to lên.

Lăng Tu nhàn nhạt liếc mắt, khóe miệng lộ ra một nụ cười, một giây kế tiếp, tay phải xuất kích nhanh như tia chớp, bắt lấy cổ tay Lương Ưu khẽ đảo.

"Ca ca ~ "

Thanh âm xương tay gần gãy vang lên, Lương Ưu phát ra một tiếng kêu đau, thân thể từ đứng thẳng thoáng cái nghiêng đi, đau đến hít sâu một hơi.

Lăng Tu lại đá một cái vào bắp chân của hắn, lực lượng trầm trọng như núi vậy, thân thể Lương Ưu nhất thời mất đi cân đối, cả người ngửa mặt tè ngã xuống đất, ngay cả xương sống mũi cũng bị đụng lệch.

"Chết tiệt!"

Trần Hào đột nhiên biến sắc, hắn biết mình đã gặp khinh địch, cứ tưởng là gặp phải một tên lưu manh nhãi nhép, lại không nghĩ rằng là một đối thủ cường hãn như vậy.

"Hưu ~ "

Rút sung ra từ bên hông, giơ súng liếc về phía Lăng Tu, động tác tới cực điểm.

Hắn nhanh, Lăng Tu nhanh hơn hắn, hắn chỉ giơ súng lên giữa không trung, một cái nòng súng tản ra khí tức băng lãnh cũng đã chỉa vào mi tâm của hắn, hắn sợ đến giật mình một cái, từ từ giơ hai tay lên.

Triệu Lang Nhi và Sở Mộng đã kinh ngạc sững sờ ở tại chỗ, các nàng cũng không phải là người ngu ngốc ngu xuẩn, nhìn thấy một màn này nếu mà còn không biết gặp phải một tên đáng sợ thì đầu óc đã bị nước vào rồi, hơn nữa tên này rất có thể là gây bất lợi cho các nàng .

"Bằng hữu, ngươi... Ngươi là người nào?"

Trần Hào thấp thỏm trong lòng nói, "Chúng ta là người của bộ ARR, phụng mệnh bảo hộ Triệu Lang Nhi tiểu thư, nếu như ngươi đả thương nàng, chính là địch với bộ ARR chúng ta, ngươi cần phải hiểu rõ hậu quả."

Toàn thân hắn đã đổ mồ hôi lạnh, một cổ sát khí nồng nặc từ nòng súng xuyên thấu tới trên người hắn, hắn thập phần xác định, tên trước mắt này tuyệt đối đã giết qua rất nhiều người.

 

 

Bình Luận (0)
Comment