Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Lăng Tu cầm súng chỉa vào đầu Trần Hào, nhìn Triệu Lang Nhi khẽ cười nói: "Tự giới thiệu mình một chút, ta tên Lăng Tu, phụng mệnh lệnh Lâm bộ trường bảo vệ an toàn cho ngươi!"
"Ngươi... Ngươi là do Lý Lâm tỷ tỷ phái tới bảo hộ ta?" Triệu Lang Nhi có chút không dám tin tưởng lỗ tai mình, từ sắc lang đến bảo tiêu, chênh lệch thật sự là hơi lớn.
Lăng Tu thu hồi súng lục, khóe miệng xuất hiện một nụ cười, nhãn thần ngoạn vị nhìn Trần Hào cùng với Lương Ưu: "Nếu mà không tin, có thể gọi điện thoại cho Lâm bộ trường xác nhận."
Trần Hào lúc này lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Lý Lâm, bọn họ là do Lý Lâm điều đi bảo hộ Triệu Lang Nhi, tự nhiên có những thứ đặc quyền này.
Chỉ thấy hắn cầm điện thoại di động đứng thẳng người yên lặng một lúc, không ngừng gật đầu nói "Vâng", cúp điện thoại di động sau đó, ánh mắt nhìn về phía Lăng Tu liền tràn đầy cung kính cùng nhiệt tình.
"Lăng tiên sinh, mới vừa rồi là chúng ta vô lễ, xin ngươi tha thứ cho chúng ta!"
Lương Ưu không rõ nhưng cũng khom mình hành lễ.
"Các ngươi làm chức trách của mình." Lăng Tu không tính toán cùng bọn họ, rồi lại nói, hắn cũng không bị tổn hại gì.
Mà lúc này Triệu Lang Nhi hơi ngây người, chỉ vào Lăng Tu hỏi Trần Hào: "Hắn thật là được Lý Lâm tỷ tỷ an bài tới làm bảo tiêu?"
"Đúng vậy tiểu thư, đã xác nhận qua, vị Lăng tiên sinh này và chúng ta, đều là người bảo đảm an toàn cho tiểu thư." Trần Hào gật gật đầu nói.
Lúc này Sở Mộng hưng phấn chen vào một câu: "Là thiếp thân sao?"
"Thời gian công tác của ta là từ bảy giờ sáng đến mười giờ tối, cho nên sau mười giờ tối, mời Triệu tiểu thư đừng ra khỏi cánh cửa, nếu phát sinh nguy hiểm, ta không phụ trách." Lăng Tu nói.
"Hừ, nếu như bản cô nương phát sinh nguy hiểm vào buổi tối thì làm sao bây giờ?" hai tay Triệu Lang Nhi chống nạnh nói.
Không đợi Lăng Tu trả lời, Trần Hào thề son sắt bảo đảm: "Tiểu thư xin yên tâm, buổi tối có chúng ta coi chừng, tuyệt đối sẽ không để người bị thương tổn."
Triệu Lang Nhi nói: "Bản cô nương đang hỏi hắn, không phải hỏi ngươi."
"Ta nói rồi, sau mười giờ tối, ta không phụ trách an toàn của ngươi." Lăng Tu nói.
"Ngươi ngươi ngươi..."
Triệu Lang Nhi tức giận ngực phập phồng bất định, nghĩ thầm: Đây là cái gì vậy, lại giám dung loại giọng điệu này nói chuyện với mình.
"Lang Nhi xin bớt giận, xin bớt giận."
Sở Mộng an ủi ngực của nàng, "Tên này thực sự rất đẹp trai a, để cho hắn làm bảo tiêu cho ngươi, không thua thiệt!"
Triệu Lang Nhi lúc này đầu gõ nàng một cái: "Mê trai, như vậy mà đẹp trai, ngươi xem hắn, một điểm thưởng thức cũng không có, toàn bộ nhìn như một tên nhà quê, không được, ta muốn đích thân gọi điện thoại cho Lý Lâm tỷ tỷ, gọi nàng đưa cái tên nhà quê này đi, bản cô nương thấy hắn thì trong lòng liền phiền."
Nói xong, lấy điện thoại di động ra liền gọi cho Lý Lâm.
"Lang Nhi, có chuyện gì sao?" thanh âm Lý Lâm truyền ra từ bên đầu kia điện thoại.
"Lý Lâm tỷ tỷ, ngươi có thể đưa cái tên gọi là Lăng Tu đi không, ta đã có Trần Hào cùng Lương Ưu bảo hộ, ta không cần hắn bảo hộ. Hơn nữa vừa rồi hắn còn nhìn ta rất dâm tà, vừa nhìn là biết không phải là người tốt lành gì, còn có, hỗn đản này có điểm nào giống hộ vệ đâu, người thì gầy nhom, chờ phát sinh nguy hiểm, nói không chừng ta còn phải bảo vệ hắn."
Triệu Lang Nhi lập tức cáo trạng, bỡn cợt Lăng Tu không đáng một đồng, vừa rồi Lăng Tu quần áo Trần Hào cùng Lương Ưu trong nháy mắt cũng bị nàng quên đi, cho rằng đây chẳng qua là trùng hợp và vận khí, hoặc là bọn Trần Hào khinh thường.
Bên đầu kia điện thoại Lý Lâm cười khanh khách cười: "Được rồi Lang Nhi, Lăng Tu là tinh anh ta riêng phái đi bảo vệ ngươi, ta đáp ứng tỷ tỷ ngươi phải bảo đảm an toàn của ngươi, cho nên đừng đùa giỡn tính khí Đại tiểu thư, hảo hảo ở chung cùng Lăng Tu, hơn nữa ngươi rất nhanh thì sẽ phát hiện, hắn là một vị bảo tiêu phi thường xuất sắc."
"Ta..."
Triệu Lang Nhi còn muốn nói cái gì, nhưng Lý Lâm đã cúp điện thoại.
Chỉ đành phải dậm chân ở tại chỗ, tiếp nhận hiện thực này, hung hăng trợn mắt nhìn Lăng Tu nói: "Tốt, khi ngươi làm bảo tiêu, thì đừng để cho ta nhìn thấy ngươi."
Nói xong, đẩy Trần Hào cùng Lương Ưu ra chạy ra ngoài.
Sở Mộng nhìn Lăng Tu vài lần, trên mặt tràn đầy huyễn tưởng, sau đó rời khỏi phòng tập luyện.
Trần Hào và Lương Ưu thì hướng Lăng Tu lên tiếng chào hỏi, sau đó đi theo ra ngoài, bọn họ cũng không dám để cho Triệu Lang Nhi rời khỏi tầm mắt của mình, nếu như xảy ra ngoài ý muốn, tuyệt đối Lâm bộ trường sẽ đốt bọn họ thành tro.
"Quả nhiên là tính khí Đại tiểu thư!"
Lăng Tu ở tại chỗ nỉ non một tiếng, trong lòng lại cầm Triệu Lang Nhi so sánh với Đường Tiểu Mạt, cảm thấy Triệu Lang Nhi và Đường Tiểu Mạt căn bản không có gì khác biệt, đều được sinh ra trong gia đình giàu sang, mặc dù có thời điểm Đường Tiểu Mạt không nói lý, nhưng ít ra khi gặp phải người xa lạ thì vẫn không dung hai chữ "Hỗn đản" để xưng hô.
Bộ ARR...
Lý Lâm đắn đo lấy một chén rượu đỏ, đứng ở trong phòng làm việc.
Lúc này đã là sáu giờ chiều, khu một từ từ đi vào cảnh hoàng hôn, nàng đứng lẳng lặng, trong mắt không có gì, chuẩn xác mà nói, ánh mắt của nàng đã xuyên thấu thời gian cùng không gian, lần thứ hai trở lại buổi sáng gặp biến chủng tập kích, trong nháy mắt bị Lăng Tu đẩy ngã nhào xuống đất.
Đó là một loại cảm giác mỹ diệu, kỳ lạ, không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung, nó để cho người ta hướng tới, tim đập thình thịch!
Cả ngày hôm nay, trong đầu của nàng đều là thân ảnh Lăng Tu, lái đi không được.
"Thùng thùng đông ~ "
Cửa ban công bị gõ.
"Tiến vào!" Lý Lâm lấy lại bình tĩnh, khôi phục lại từ trong ảo tưởng mỹ diệu này.
Cửa mở, Hắc Bạch vô thường đi đến da dẻ ảm đạm không gì sánh được, nhãn thần lại đặc biệt sắc bén, trên người tán lộ ra khí tức âm lãnh.
Khom mình hành lễ: "Bộ trưởng!"
"Cái biến chủng kia khai chưa?" Lý Lâm nhàn nhạt hỏi.
"Đã khai, là thành viên phái Kiêu, từ trong miệng hắn hỏi ra được ba thân phận biến chủng, những thân phận biến chủng khác hắn không biết rõ, bởi vì mỗi lần hội nghị, bọn họ đều mang mặt nạ, dựa theo chữ trên mặt nạ để nhận rõ ai là ai." Hắc vô thường nói.
"Tốt, nếu đã hỏi ra thân phận ba biến chủng, hiện tại liền xuất binh bắt toàn bộ bọn họ trở về!" ánh mắt Lý Lâm băng lạnh.
"Vâng "
Hắc vô thường lĩnh mệnh, tông cửa xông ra.
Ở trong yên lặng một lát, Bạch vô thường cau mày hỏi: "Bộ trưởng, cái Lăng Tu kia giết một người thành viên của kiêu phái, kiêu phái sẽ cho biến chủng tìm hắn báo thù, ngươi để cho hắn làm bảo tiêu cho Triệu Lang Nhi tiểu thư, đây không phải là để cho Triệu Lang Nhi tiểu thư rơi vào tình cảnh nguy hiểm sao?"
Lý Lâm bình thản nhìn hắn một cái, khẽ nhấp một miếng rượu đỏ, hừ nhẹ nói: "Ngươi thật cho là ta rất lưu ý an nguy của Triệu Lang Nhi?"
Vẻ mặt Bạch vô thường ngạc nhiên giật mình ở tại tại chỗ.
Khóe miệng Lý Lâm lộ ra một cái nụ cười giảo hoạt: "Bây giờ là Thời mạt thế, ngay cả Huyễn Thành có bề ngoài giống như đô thị phồn hoa trước khi tai nạn phát sinh thì, thủy chung vẫn không sửa đổi được sự thực đây là Thời mạt thế. Mỗi người đều phải cố gắng sống, mỗi người đều có tùy thời mất đi tính mệnh, nhưng Triệu Lang Nhi không có, thậm chí còn cho là mình còn là Đại tiểu thư trước khi tai nạn phát sinh, cho dù phát sinh bất cứ chuyện gì thì đều có người bảo hộ nàng. Một khi tương lai nhân loại bạo phát đại chiến cùng tang thi, loại người như nàng sẽ không có một chút tác dụng nào, nếu không phải vì tỷ tỷ nàng ở tổng bộ có một chút phân lượng, sinh tử của nàng, thì có quan hệ gì cùng ta đâu!"