Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Lý Lâm từ trước đến nay đều cảm thấy Huyễn Thành nuôi nhiều người không có bất kỳ giá trị gì, không chỉ có lãng phí tư nguyên, hơn nữa một khi bạo phát đại chiến giữa nhân loại và tang thi, những người đó sẽ là cản trở.
Nàng luôn có quan điểm này, người trong Huyễn Thành phải tinh giản hóa, lấy tinh không lấy số nhiều.
Cho nên Đại tiểu thư Triệu Lang Nhi, ở trong mắt nàng đúng là không có chút trọng yếu gì, nếu phát sinh ngoài ý muốn bỏ mình, nhiều lắm thì chỉ có nhất đao lưỡng đoạn với Triệu Lâm Di tình nghĩa mà thôi. Sở dĩ phái Lăng Tu đi qua, mục đích chỉ là muốn nhân tình của Lăng Tu.
"Lập tức sắp tối rồi, kiêu phái sẽ phải có hành động, ngươi dẫn người bí mật nằm vùng ở gần Lăng Tu, một khi phát hiện khả nghi, lập tức bắt trở về thẩm vấn, thà rằng bắt sai, tuyệt không buông tha một ai."
"Vâng "
Bạch vô thường trọng trọng gật đầu trả lời, đang chuẩn bị đi ra ngoài, lại đột nhiên nhớ tới một việc, suy nghĩ một chút, cuối cùng là nói ra miệng, "Bộ trưởng, thân phận của Lăng Tu ta cảm thấy rất khả nghi."
"Nga?"
Lý Lâm hai mắt híp lại, trên mặt lộ ra lướt qua một cái vẻ nghi hoặc.
Bạch vô thường giải thích: "Hắn có thực lực vô cùng cường đại, lần trước ở cửa thành thấy hắn so chiêu cùng bộ trưởng, ta liền phát hiện công kích của hắn không có chiêu pháp gì đáng nói, nói cách khác, hắn căn bản là không có tập qua võ thuật, thế nhưng, lại có thể đối chiến cùng bộ trưởng hơn mười chiêu, cái này rất khó tưởng tượng nổi."
"Ngươi hoài nghi hắn là... Biến chủng?" thần sắc Lý Lâm ngưng trọng.
Bạch vô thường chẳng nói đúng sai gật đầu: "Đúng vậy."
Lý Lâm ngửa đầu uống cạn rượu đỏ trong ly, hừ cười nói: "Bản thân hắn có năng lực hệ tinh thần, đã có thể xác định hắn là một người sinh hóa, ngươi có thấy người nào vừa là biến chủng mà lại là người sinh hóa không?"
Bạch vô thường lắc đầu, rồi chậm rãi nói: "Căn cứ tập đoàn nghiên cứu, trong thân thể biến chủng có một loại T2 virut, mặc dù không cách nào kiểm tra đo lường, thế nhưng lại chân thực tồn tại, mà trong thân thể người sinh hóa không có loại virut này, cho nên chỉ cần xác định là biến chủng, thì sẽ không có năng lực của người sinh hóa."
"Nếu rõ ràng như vậy, vậy ngươi còn có cái nghi vấn gì!" Lý Lâm mang theo một tia trách cứ nói.
Bạch vô thường hơi có chút ngạc nhiên, bởi vì hắn phát hiện, Lâm bộ trường từ khi ở gặp phải Lăng Tu thì xảy ra chút thay đổi.
Trước kia Lâm bộ trường chưa bao bảo vệ một người nào, càng chưa nói bảo vệ một người nam nhân, hơn nữa một khi nhấc lên quan hệ cùng biến chủng, vẫn luôn là tuân theo nguyên tác thà giết lầm cũng tuyệt không bỏ sót, thế nhưng khi đối đãi với Lăng Tu thì, lại hoàn toàn không phải như thế.
"Thuộc hạ hiểu!" Bạch vô thường xoay người, chuẩn bị rời đi.
"Chờ một chút." Lý Lâm gọi hắn lại.
"Bộ trưởng còn có cái gì phân phó?"
"Lăng Tu có cái tình huống gì thì tùy thời hội báo cho ta, mặt khác, vị tiểu cô nương bạn của hắn làm phục vụ ở trong tiệm của lão đầu, chờ sau khi lão hắc trở về, nói cho lão hắc mang cho một ít hảo thủ, bảo đảm vị an toàn cho tiểu mỹ nữ kia." Lý Lâm hạ lệnh.
Bạch vô thường sửng sốt lần thứ hai, thật sự là có chút không thể tưởng tượng nổi, từ lúc nào nữ diêm vương bọn họ lại quan tâm một người như vậy?
"Vâng" gật đầu, xoay người rời đi.
Lý Lâm nhíu mày, quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, trong miệng nỉ non một tiếng: "Biến chủng? Ngươi sẽ là biến chủng sao?"
Vừa mới rồi tuy rằng trách cứ Bạch vô một phen, nhưng trong lòng nàng vần có hoài nghi đối với Lăng Tu, bởi vì thực lực của Lăng Tu quả thực mạnh để cho người ta khó có thể hiểu, nàng đã hạ quyết tâm, tìm một cơ hội, xác nhận Lăng Tu có đúng là biến chủng hay không.
Trong phòng.
Triệu Lang Nhi và Sở Mộng đang thương thảo kế sách đánh đuổi Lăng Tu, cái gì mà tạt a- xít sun-phu-rit, thả chó cắn, mắng chửi các kiều mà nói..., các nàng cơ hồ đều suy tính một lần tất cả kế sách có thể nghĩ tới, cuối cùng xác định được, phải vu oan Lăng Tu là một đại sắc lang biến thái, diễn cảnh bị Lăng Tu nhìn lén khi tắm.
Kết chuẩn bị quả hết thảy xong, lại tìm không được Lăng Tu.
Mặc áo ngủ cùng dép lê, Triệu Lang Nhi hổn hển đi ra bên ngoài, hỏi Trần Hào nói: "Tên khốn nạn đó đi đâu rồi?"
Trong lòng nàng rất hận, đây thật là một bảo tiêu kỳ lạ, còn có ngạo khí hơn so với nàng, nói hắn hai câu liền thực sự không thấy bóng dáng hắn đâu nữa, làm bảo tiêu kiểu gì vậy.
"Tiểu thư chỉ là ai?" Trần Hào nhất thời không có phản ứng kịp.
"Chính là Lăng Tu a, ngu ngốc!" Triệu Lang Nhi cắn răng nói.
"Nga, Lăng tiên sinh a, hắn ở phía trên!" Trần Hào chỉ vào phía trên nói.
Triệu Lang Nhi và Sở Mộng vừa nhìn, nhất thời kinh ngạc mở to hai mắt, lúc này Lăng Tu cư đang nằm nghỉ ngơi trên nóc biệt thự, trong miệng còn ngậm một cộng cỏ.
"Tên hỗn đản này, hắn làm hộ vệ như vậy sao!" Triệu Lang Nhi bất mãn cực điểm đối với Lăng Tu.
Mà ánh mắt Sở Mộng lại sáng quắc, hết sức tò mò nói: "Anh đẹp trai này đi lên như thế nào, lẽ nào hắn biết khinh công sao?"
"Này, hỗn đản, ngươi nhanh xuống cho bản cô nương, ai cho ngươi đi lên, nếu như phá hư nóc phòng, ngươi thường nổi sao?" Triệu Lang Nhi hét lớn.
Lăng Tu hoàn toàn không để ý tới, chỉ nhắm mắt dưỡng thần, nếu không phải vì Tuyết Nhi, hắn làm sao phải chịu đựng như vậy.
"Đinh đông ~ "
Nhưng vào lúc này, tiếng chuông điện tiếng vang lên.
Có người tới rồi!
Triệu Lang Nhi tạm thời không quản Lăng Tu, gọi Trần Hào đi mở cửa.
Không bao lâu, một vị tây trang giày da đi đến, mỉm cười đối với Triệu Lang Nhi nói: "Triệu tiểu thư, Sở tiểu thư, các ngươi tốt, thiếu gia nhà ta tối mai tổ chức vũ hội, mời hai vị tiểu thư xinh đẹp tham gia, đây là thiệp mời!"
Cung kính đem thiệp mời đưa cho Triệu Lang Nhi.
Triệu Lang Nhi mở thiệp mời ra nhìn: "Hàn Vũ!"
"Lần trước chúng ta gặp qua hắn một lần, ba hắn cùng ba ta có quan hệ hợp tác trường kỳ, ta cùng rất quen hắn, là một công tử ca rất có phong độ và khí chất, hắn còn nói với ta hắn đã nhất kiến chung tình đối với ngươi, xem ra lần này hắn sẽ chủ động truy cầu ngươi." Sở Mộng lôi kéo cánh tay Triệu Lang Nhi cười khanh khách nói.
Bị người truy cầu, điều này làm cho trong lòng Triệu Lang Nhi có cảm giác thỏa mãn, nhưng lại rụt rè, ngoài miệng lại hỏi: "Dao Dao, ngươi nói ta có nên đi hay không nè?"
"Đương nhiên đi a, vì sao không đi!"
Sở Mộng trợn to hai mắt không chút do dự nói, "Hàn Vũ gia rất có tiền, lại còn là thân sĩ phong độ, ngươi và hắn rất môn đăng hộ đối, nếu như bỏ qua thì se có thể không có cơ hội thứ hai."
"Vậy vì sao không ngươi cùng hắn?" Triệu Lang Nhi quyệt miệng nói.
"Hắn không phải thứ ta thích."
"Người nào mới hợp khẩu vị của ngươi?"
"Là Lăng Tu bảo tiêu của ngươi, ta rất vừa ý, ngươi xem hắn rất có tính cách, liền ngay cả nằm ở trên nóc nhà, mà cũng đẹp trai phải biết." Sở Mộng mê trai nói.
"Hắn chính là một bảo tiêu hỗn đản, Sở Mộng, ngươi đừng bị bề ngoài hắn lừa bịp!" Triệu Lang Nhi thở phì phò nói.
"Không quan hệ, người ta thích bị hắn lừa bịp, chinh phục." Sở Mộng quyến rũ mười phần nói.
Triệu Lang Nhi rùng mình, trừng mắt nhìn Lăng Tu trên nóc nhà, hai tay chống nạnh hung tợn nói: Hừ, ngày mai vũ hội ta sẽ cho Hàn Vũ hảo hảo nhục nhã ngươi một phen!