Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 387 - Chương 388: Cường Thế Bạo Phát

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 388: Cường thế bạo phát

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Ngây ngô ở bên Triệu Lang Nhi đến mười giờ, Lăng Tu thở ra một hơi thật dài, cảm giác như là được giải thoát duỗi người, sau đó trực tiếp nhảy xuống từ trên nóc nhà.

Trần Hào và Lương Ưu thấy được thì nghẹn họng nhìn trân trối, khiếp sợ vạn phần, biệt thự này cao chí ít ở chín thước, đủ để ngã chết người, nhưng Lăng Tu cứ như vậy nhảy xuống, mà lại không có một chút việc gì, hoàn toàn chính là chuyện không thể tưởng tượng được, trong lòng bọn họ dâng lên một cảm giác kính nể đối với Lăng Tu tù tận đáy lòng.

...

Đi tới hoa viên cuối cùng, Đường Tiểu Mạt đang phục vụ nước cho hai vị khách nhân, nàng dốc lòng giới thiệu các loại thức uống, sau đó khách nhân gọi cái gì nàng liền lấy bút ghi nhớ.

Một đôi mắt lấp lánh xuất thần, da thịt trắng nõn như mới trứng gà vừa lột xác, tóc vấn lên, lộ ra cái trán như bạch ngọc, thanh thuần đáng yêu. Mũi quỳnh thanh tú, cái miệng nhỏ nhắn, vóc người thon dài mạn diệu làm cho vô số người mơ màng vô hạn.

Sauk hi mang nước tới cho khách hàng thì liền thấy Lăng Tu, lập tức tựa như Hồ Điệp phiên phiên khởi vũ chạy tới ôm hắn.

"Có người ở..."

Lăng Tu nhắc nhở, hắn cũng không có thói quen ôm ôm nữ nhân của mình ở rất trước mặt nhiều người.

Đường Tiểu Mạt đứng thẳng đứng, vểnh cái miệng nhỏ nhắn, có chút lưu luyến rời khỏi ngực của hắn, sau đó nói: "Chúng ta về nhà rồi ôm, hì hì..."

Lăng Tu tức giận đưa tay nhẹ nhàng gõ trán nàng một cái.

Nam Tung Sơn lúc này cười tủm tỉm đi tới: "Tới rồi!"

Lăng Tu gật đầu: "Nàng không có trêu chọc phiền toái gì cho ngươi chứ?"

Vừa nghe lời này, Đường Tiểu Mạt lập tức liền nhíu tiêm mi, cái miệng nhỏ nhắn chu lên, ý tứ là: Cục cưng mất hứng!

"Không có không có, Tiểu Mạt cô nương thông minh lanh lợi, giá cả các loại thức uống, hoa tươi và quà tặng nàng cũng ghi nhớ rất nhanh, có nàng ở trong tiệm, chúng ta thoải mái hơn rất nhiều rất nhiều." Nam Tung Sơn cười nói.

"Đúng vậy đúng vậy, Món ăn tình yêu, ta là lão bà của ngươi, phải có chút lòng tin đối với ta chứ?" Đường Tiểu Mạt lên tiếng phụ họa nói.

Lăng Tu lắc đầu bất đắc dĩ: "Đi thay y phục đi, chúng ta trở về!"

"Ân, tốt." Đường Tiểu Mạt nhanh chóng chạy vào phòng thay đồ.

*

Đêm hơi lạnh, người đi đường lờ mờ, Đường Tiểu Mạt kéo cánh tay Lăng Tu, tựa vào trên bả vai của hắn, công tác một ngày, hơn nữa lại đã trễ thế này, nàng hơi có chút mệt mỏi rã rời và buồn ngủ.

Lăng Tu hơi nghiêng đầu lẳng lặng nhìn nàng, lại liên tưởng tới Triệu Lang Nhi, hắn đột nhiên cảm thấy Đường Tiểu Mạt là một công chúa gặp vận rủi, Đường Tiểu Mạt vốn cũng có thể giống như Triệu Lang Nhi, được mọi người vây quanh, thế nhưng nàng lại bỏ qua tất cả, hiện tại nàng chỉ còn có chính bản thân.

Nghĩ vậy, hắn đột nhiên cảm thấy hết sức hổ thẹn!

"Đường Tiểu Mạt."

"Ân?" Ưm một tiếng.

"Ngươi mệt nhọc sao? Đi lên, ta cõng ngươi!" Lăng Tu lúc nói lời này có chút khô khan.

Đường Tiểu Mạt còn tưởng rằng bản thân nghe lầm, một lần nữa hỏi một lần: "Thật... Sao..."

"Ta cõng ngươi!" Lăng Tu vội ho một tiếng, lập lại.

Đường Tiểu Mạt sửng sốt hai ba giây, nhãn tình sáng lên: "Thực sự nha?"

"Nhanh!"

Lăng Tu tức giận trả lời nàng một câu, "Không thì quên đi."

"Muốn muốn muốn ... Ta muốn, người ta đâu có nói không muốn nha!"

Đường Tiểu Mạt nóng nảy, nhanh chóng nhảy tới trên lưng của hắn, hai cánh tay ôm hắn, cằm gối lên trên vai của hắn, mặt dán chặt mặt của hắn.

Lăng Tu không nói gì, cõng nàng sau lưng mà đi.

Đường Tiểu Mạt chưa từng nghĩ tới Lăng Tu sẽ chủ động đưa lưng ra cho mình, bây giờ nàng chỉ cảm thấy cả người như được ngâm ở trong bình mật, bị tràn đầy ngọt ngào vây quanh bao phủ, gương mặt đỏ bừng, thật giống như có toàn bộ thế giới.

"Món ăn tình yêu, có tin tức Tiểu Tuyết hay không nha?"

"Còn không có."

"Nga, Món ăn tình yêu không nên gấp, chúng ta nhất định có thể tìm được Tiểu Tuyết." Đường Tiểu Mạt an ủi.

Nói thật, Lăng Tu quả thật có chút nóng nảy, đặc biệt khi nhìn thấy ngành dịch vụ kia bức bách tiểu cô nương đi làm các việc đó, hắn càng lòng nóng như lửa đốt, rất sợ Lăng Tuyết cũng bị như vậy, chỉ là ngoài mặt không có biểu hiện ra ngoài mà thôi, bất quá những lời của Đường Tiểu Mạt này, cũng để cho hắn như ăn viên thuốc an thần bình phục lại rất nhiều.

"Món ăn tình yêu, không phải là ngươi vì bảo hộ ta mới để cho ta đi nơi đó làm việc chứ?"

"Đúng vậy, xảy ra chút chuyện, bọn họ không đối phó được ta, nhất định sẽ đối phó người bên cạnh ta, ngươi là nữ nhân của ta, tất nhiên sẽ bị đứng mũi chịu sào."

Lăng Tu cũng không giấu diếm, "Cho nên, lúc không có chuyện gì làm đừng chạy loạn một mình, chỉ ở trong tiệm, chỗ ấy có TV, cũng có người nói chuyện cùng ngươi, cũng sẽ không cảm thấy buồn chán."

"Ân."

Đường Tiểu Mạt gật đầu nói, "Ta bảo đảm sẽ không gây phiền toái, Món ăn tình yêu hãy chuyên tâm tìm Tiểu Tuyết đi, không cần lo lắng cho ta."

"Chớ nói mà không làm được, sự thực chứng minh, mỗi lần ngươi nếu như vậy sau đó đều sẽ gây phiền toái cho ta." Lăng Tu tức giận.

"Người ta nào có a, hừ, Món ăn tình yêu thối, ta ghét ngươi!"

Đường Tiểu Mạt ngang ngược kiêu ngạo nói một tiếng, sau đó mở ra cái miệng nhỏ nhắn, liền cắn lỗ tai Lăng Tu. Nàng không có dùng sức, thay vì nói là cắn, còn không bằng nói là mút thì đúng hơn, Hương Lan nóng hầm hập phun ra, đánh về phía lỗ tai Lăng Tu.

Lăng Tu không có làm qua chuyện nam nữ, chính là trai tân hai mươi sáu tuổi, đã bị kích thích bực này, giống như có quả tạc đạn nổ tung ầm ầm ở trong đầu, liền sinh ra xung động muốn đem cô gái trên lưng này đặt ở trên đất.

"Ai ui ai ui ai ui... Thật đúng là ân ái vợ chồng son a, bất quá các ngươi cũng nên kết thúc đi!" Một thanh âm âm dương quái khí vang lên.

Đường Tiểu Mạt ngơ ngẩn, mà Lăng Tu cũng thoáng cái tỉnh táo lại, lấy lại bình tĩnh, giương mắt nhìn lên, chỉ thấy năm tên mang mặt nạ, chỉ lộ ra mắt, mắt màu xanh nhạt, trên người tản ra khí tức tàn nhẫn.

Biến chủng cấp D!

Hai mắt Lăng Tu híp lại, bỏ Đường Tiểu Mạt xuống đến, đạm mạc nhìn năm tên kia: "Các ngươi là thành viên kiêu phái?"

Lời mới vừa nói, tên thống lĩnh hừ cười nói: "Coi như tiểu tử ngươi có chút kiến thức, giết người kiêu phái của chúng ta, ngươi chỉ có một con đường chết, nga không đúng, hẳn là bị chúng ta ăn hết, hắc hắc hắc..."

Còn lại bốn người cũng nhe răng cười lên.

"Các ngươi xác định có năng lực ăn ta?" Lăng Tu ý bảo Đường Tiểu Mạt lui ra phía sau, lạnh lùng hướng những tên này nói.

"Mẹ nó, chết đã đến nơi mà còn dám giả tạo, lên, xé hắn cho ta, sau đó đem cô nàng kia về để mọi người cùng nhau trơi." Tên dẫn đầu giận tím mặt.

Hét lớn một tiếng dưới, mặt khác bốn gã kia lao tới tựa như báo săn vậy quanh Lăng Tu.

Tuy nói chỉ là biến chủng cấp bậc thấp nhất, nhưng khi hoàn toàn thả ra lực lượng biến chủng thì, không thể khinh thường thực lực của bọn họ. Thân hình như điện, mang theo bốn cổ kình phong vũ động, móng vuốt bén nhọn xẹt qua trời cao, lao thẳng xuống thân thể Lăng Tu.

Trong mũi Lăng Tu phát ra một tiếng hừ nhẹ, hai chân chạy như điên, giống một đạo lưu tinh đánh lên.

Kèm theo một tiếng nặng nề gào thét, thân thể bỗng nhiên nhảy tới, tay phải xoay chuyển ra, bỗng nhiên đánh vào trên cổ tên xông lên phía trước nhất, lực đánh vào dâng trào khuếch tán hướng ra bốn phía.

"Răng rắc ~ "

Đầu khớp xương gãy, tên bị tập kích phun máu tươi bay ngược ra, nện ở trên mặt đất cách bốn năm thước, lại ói ra mấy ngụm máu tươi rồi không còn bất cứ động tĩnh gì.

 

 

Bình Luận (0)
Comment