Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 397 - Chương 398: Tìm Không Thoải Mái

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 398: Tìm không thoải mái

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Bồi Đường Tiểu Mạt ăn điểm tâm, nhìn nàng ngồi đối diện mình, khuôn mặt xinh đẹp như quả đào chín muồi đỏ bừng, một đôi mắt mê người, trong đầu Lăng Tu liền lại hiện ra bọ vị tư mật lúc trước hắn nhìn thấy, hắn cũng là một người nam nhân bình thường, hơn nữa còn là xử nam, nghĩ đến hình ảnh như vậy thì sao có khả năng không phản ứng được.

"Món ăn tình yêu, ta ăn xong rồi, đi thôi!"

Đường Tiểu Mạt uống hết chén nước canh, hài lòng dùng khăn giấy xoa xoa cái miệng nhỏ nhắn đứng lên.

"Chờ một chút!"

Sắc mặt Lăng Tu cực kỳ mất tự nhiên, hắn hiện tại đã dựng thẳng lên rồi, nếu đứng lên, không cần nói Đường Tiểu Mạt sẽ phát hiện, những người chung quanh cũng sẽ lập tức chú ý tới sự khác thường của hắn.

"Món ăn tình yêu, ngươi làm sao vậy?" Đường Tiểu Mạt quan tâm chào đón.

Còn làm sao vậy? Còn không phải là chuyện tốt ngươi làm buổi sang sao?

Lăng Tu trong lòng giận không chỗ phát tiết, định lực của hắn vẫn luôn rất tốt, thế nhưng thân thể Đường Tiểu Mạt thoáng hiện ở trước mắt hắn, để cho hắn có sắp kiếm chế không được, ngay cả hiện tại cũng không khống chế được phản ứng của thân thể.

Nhẹ nhàng đẩy nàng ra: "Ngươi đừng dựa vào ta gần như vậy!"

"Nga"

Đường Tiểu Mạt chu mỏ một cái trả lời, lui về phía sau hai ba bước.

Lăng Tu nhắm mắt lại, hồi tưởng các chuyện đã trải qua, nói thí dụ như là dơi hút máu, Đỉa biến dị, giun lớn đáng sợ, tang thi mãng xà phủ đầy mụn nhọt... Dùng cái này để dời đi lực chú ý, áp chế tà hỏa.

Nhưng tác dụng có hiệu quả không lớn, đồ chơi dưới thân vẫn gào khóc đứng thẳng như cũ, thẳng đến khi trong đầu nghĩ đến hình ảnh Trương Nhất cười hắc hắc nói với hắn: Lão Lăng, chúng ta tới nào!

Hình ảnh kia vừa ra, phối hợp với cái miệng Lạp xưởng, hết thảy tà hỏa bị dập tắt trong phút chốc, đũng quần cũng khôi phục bình thường.

Thở ra một hơi thật dài, đứng lên, nói với Đường Tiểu Mạt: "Đi thôi!"

"Ân..." Đường Tiểu Mạt muốn tiến lên ôm ở cánh tay hắn.

"Từ này bảo trì khoảng cách một chút!" Lăng Tu ngăn cản nàng.

"Tại sao vậy?" Đường Tiểu Mạt không vui, chu cái miệng nhỏ nhắn.

Lăng Tu tức giận: "Bởi vì ta bây giờ rất nguy hiểm đối với ngươi mà."

"Có cái nguy hiểm gì?" Đường Tiểu Mạt hỏi.

"Biết rõ còn hỏi!"

Lăng Tu trừng nàng, cũng không nhận ra Đường Tiểu Mạt không biết nguy hiểm hắn nói là chỉ cái gì.

Gương mặt Đường Tiểu Mạt hồng hồng, hì hì cười nói: "Món ăn tình yêu, ngươi nếu như nhịn không được cũng đừng nín nha, ngươi là chồng ta, ta là lão bà của ngươi, làm... Làm loại chuyện đó không phải là rất bình thường sao."

Nói xong, ngượng ngùng cúi đầu, mặt nhỏ đỏ bừng.

Lăng Tu gõ đầu nàng một cái, khiển trách: "Đường Tiểu Mạt, ngươi bị thần kinh rồi có đúng không?"

"Người ta nào có!" Đường Tiểu Mạt ôm đầu, phồng hai má, như cá nóc cá ủy khuất nói.

Lăng Tu bất đắc dĩ lắc đầu than nhẹ một tiếng.

Đi tới Thượng Giang Tôn Phẩm, phát hiện Triệu Lang Nhi và Sở Mộng ăn mặc đặc biệt xinh đẹp, đồ trang sức trang nhã cộng thêm gương mặt các nàng cũng rất tinh xảo và vóc người mạn diệu, tuy nói niên kỷ mới mười sáu mười bảy tuổi, nhưng nhìn như trái táo chín mọng đợi người hái, tính cảm mê người.

"Lăng Tu, sao giờ này ngươi mới đến a!"

Từ khi đở cho nàng một đòn kia, thái độ Triệu Lang Nhi đối với Lăng Tu chuyển biến từ ghét cùng căm thù sang vô cùng hữu nghị, thậm chí mỗi thời mỗi khắc đều muốn thấy hắn, cái đó không quan hệ với tình yêu, là tình yêu của thiếu nữ sùng bái anh hùng.

"Đúng rồi lăng đẹp trai, ngày hôm qua ta không phải đã nói với ngươi sao, ngày hôm nay là ngày sinh nhật của ba ta, buổi trưa tổ chức yến hội!" Sở Mộng lên tiếng phụ họa nói.

"Tổ chức yến hội vào buổi trưa mà phải đi sớm như vậy?" Lăng Tu thản nhiên nói, nhà Sở Mộng cách cái không tới nửa giờ đường xe, hiện tại mới tám giờ, thời gian quá dư dả.

"Không cần a, nhưng ta và Lang Nhi phải chuẩn một bộ đồ thật tốt cho ngươi, ngươi cũng không thể mặc đồ quê mùa như vậy." Sở Mộng nói.

Lăng Tu cúi đầu liếc nhìn bộ đồ bản thân cố ý lựa chọn, nghĩ thầm: Cái này gọi là quê mùa sao?

Không đợi hắn đáp lời, Triệu Lang Nhi liền nắm tay hắn kéo đi vào biệt thự, sau đó một lấy một bộ tây trang nhét vào trong ngực của hắn.

"Mặc cái này, tuyệt đối sẽ đẹp hơn bộ ngươi đang mặc bay giờ!" Triệu Lang Nhi nói.

Lăng Tu vừa nghĩ, đi tham gia sinh nhật một người trung niên, quả thật c cần phải mặc âu phục. Vì vậy đi vào toilet thay đồ.

Mười phút sau đi ra, không chỉ Triệu Lang Nhi và Sở Mộng nhìn đến ngây dại, liền ngay cả Trần Hào, Lương Ưu cũng phải ngẩn ra một chút.

"Lăng đẹp trai quá chuẩn a!" hai tay Sở Mộng nâng cằm, ánh mắt không cách nào dời khỏi người Lăng Tu.

Còn Triệu Lang Nhi thì vui vẻ tán thưởng: "Tên này thực sự rất đẹp trai!"

Ngoại trừ tây trang, lại cho Lăng Tu đeo đồng hồ đeo tay, đưa cho Lăng Tu một loạt các thứ đã chuẩn bị.

Bận rộn trong một lúc, thì cũng đã đến trưa rồi.

Sở Mộng và Triệu Lang Nhi là bằng hữu phi thường tốt, bình thường liền ở trong nhà Triệu Lang Nhi, mà không có ở trong nhà của mình.

Phụ thân của nàng Sở Cảnh Long là cự ngạc ngành ăn uống ở khu một, nhân vật tham gia hắn yến hội sinh nhật đều là nhân vật có mặt mũi khu một, bao gồm các đầu sỏ đại thương nghiệp, quan viên chính ~ phủ.

Khi yến hội sinh nhật đang tiến hành, bên ngoài đoàn người náo nhiệt, Lăng Tu và Trần Hào, Lương Ưu lẳng lặng đứng ở trong một góc, mà Triệu Lang Nhi và Sở Mộng thì vui đùa ầm ĩ chung quanh, rất vui, các nàng còn lại lôi kéo Lăng Tu làm quen khắp nơi.

Thẳng đến khi trên mặt Lăng Tu lộ ra vẻ cực kỳ mất hứng, các nàng mới buông tha hắn.

"Lăng tiên sinh, xem ra Triệu tiểu thư cùng Sở tiểu thư đã xem ngươi trở thành bằng hữu!" Trần Hào khẽ cười nói.

Bằng hữu?

Lăng Tu ngẩn người, chợt nhịn không được cúi đầu hừ nhẹ, hắn chỉ đang lợi dụng Triệu Lang Nhi để kết nối quan hệ, thật đúng là không nghĩ đến làm bằng hữu với Triệu Lang Nhi hoặc Sở Mộng.

Lúc này, một nam sinh đột nhiên đi ra từ đoàn người, ôm lấy khóe miệng đi tới hướng hắn.

"Vị này hẳn là Lăng tiên sinh chứ? Sao lại ở đây một mình, không tới bồi mấy ca vui đùa một chút?" Nam sinh cười híp mắt nói.

Lăng Tu liếc mắt quan sát trên dưới hắn, thản nhiên nói: "Chúng ta hình như không có quen biết!"

Hắn có dự cảm, tên này lại là một tên tới gây chuyện, trong lòng nhịn không được mà thầm than, thật sự là không hiểu vì sao bản thân lúc nào cũng gặp loại sự tình này.

Nam nhân này chậm rãi nói: "Ha hả... Không sao cả, ta giới thiệu chính bản thân cho ngươi biết, ta là hảo huynh đệ cảu Hàn Vũ và Lục Sơn, cũng là vị hôn phu của Sở Mộng, ta nói những thứ này, ngươi đã hiểu chứ?"

 

 

Bình Luận (0)
Comment