Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Bầu trời đêm tựa như một màn che màu đen to lớn, che lại toàn bộ thế giới...
Sau khi đánh chết Lâm Vũ, Lăng Tu đạm mạc quét mắt nhìn đại đao trong tay Lâm Vũ, một giây kế tiếp, khom lưng chụp tới, cầm đại đao lên, xoay người liền tập sát hướng thành viên kiêu phái còn sống.
Động như Tật Phong! Sát ý bắt đầu khởi động!
Như sói đói, khởi xướng tập kích trí mạng với con mồi.
"PHỐC" "PHỐC" "PHỐC "
Nơi đại đao đi qua, máu tươi liền bắn ra, từng thành viên kiêu phái đều bị chém đứt cổ, sau đó chính là hai tay che cổ đang phun máu tươi, khàn giọng kêu thảm nằm trên mặt đất.
Tình cảnh này là đơn phương tàn sát, cây đại đao kia ở trong tay Lăng Tu như hóa thành một thanh dao mổ.
"Chết tiệt!"
Sở Cảnh Long phục hồi lại tinh thần, mắt thấy tính mệnh bộ hạ mình bị Lăng Tu thu lấy dễ như vậy, hắn lập tức xông tới, bắt lại tay Lăng Tu cầm đao, cố gắng trấn định nói, "Xem bộ hạ của ta như cải trắng sao, không dễ vậy đâu."
Lăng Tu hừ nhẹ một tiếng, tay trái nắm tay, thiết quyền đánh thẳng về phía lồng ngực của hắn.
Sở Cảnh Long giận tím mặt, khí cơ cả người tăng vọt, một Cổ khí tự Cường hoành bạo phát ra từ trong thân thể hắn.
Ầm!
Mặt đất sụp xuống, không gian xuất hiện hình ảnh vặn vẹo.
Lăng Tu chưa có hoàn toàn giải phóng năng lực biến chủng tự nhiên không cách nào chống được, thân thể giống như một viên đạn pháo bay về phía sau, mặc dù đã mạnh mẽ thay đổi trọng tâm trên không trung, nhưng ngũ tạng lục phủ vẫn bị chấn động không nhỏ, yết hầu cảm giác hơi ngọt, khóe miệng liền tràn ra ra một vết máu, nhưng bên ngoài thì căn bản không nhìn thấy.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Sở Cảnh Long, con ngươi đỏ thắm đạm mạc tới cực điểm.
Mà khi Sở Cảnh Long nhìn hắn, trong mắt lộ vẻ nghiền ngẫm: "Tiểu tử, nhìn ngươi là một nhân tài, ta không muốn làm địch nhân với ngươi, hai chúng ta liên thủ được không?"
Trên khuôn mặt chợt lộ ra vẻ cuồng vọng, "Chỉ cần hai chúng ta liên thủ, thu hết thảy biến chủng vào dưới trướng, đến lúc đó, bộ ARR tính là cái gì, tập đoàn evo lại tính cái gì, mọi người trong Huyễn Thành, sẽ trở thành heo trong chuồng, khi chúng ta đói bụng, sẽ bắt một tên để giết ăn, những con heo này còn có thể không ngừng sinh sản, chúng ta vĩnh viễn cũng không lo lắng về vấn đề lương thực."
Lăng Tu không nói được lời nào, chậm rãi đứng lên từ dưới đất, đại đao chỉ về phía trước, mũi đao bén nhọn nhắm thẳng vào Sở Cảnh Long, sát ý lẫm liệt.
Nụ cười trên mặt Sở Cảnh Long cứng đờ, sau đó thay một bộ mặt âm lãnh: "Xem ra, ngươi đã cự tuyệt đề nghị của ta." Liền nhíu mày, hừ nhẹ một tiếng, "Đã như vậy, vậy ngươi liền đền mạng cho bộ hạ của ta đi?!"
Nói xong, đột nhiên bạo phát thân pháp quỷ mị, trong sát na chạy tới gần Lăng Tu, tay phải chộp ra, hướng về phía yết hầu của Lăng Tu.
Lăng Tu thất thần một trận, Sở Cảnh Long có tốc độ vượt ra khỏi dự liệu của hắn, lúc này không chút nghĩ ngợi, đưa ngang một đao, đón đỡ móng tay trí mạng của Sở Cảnh Long.
"Răng rắc ~ "
Đại đao bị móng tay Sở Cảnh Long cắt thành hai đoạn, móng tay thành chưởng, tiếp tục tập sát hướng Lăng Tu.
Lăng Tu hơi biến sắc mặt, thân thể toàn lực ngửa ra sau, thoát hiểm được một chiêu này, cùng lúc đó, đùi phải khẽ động, đánh về phía thiết chưởng của Sở Cảnh Long. Tiếng va chạm nặng nề vang lên, Lăng Tu lảo đảo lui về phía sau gian nan mới ngừng đực thân thể, không đợi hồi thần lại, thân ảnh Sở Cảnh Long đã theo sát tới.
"Thế nào, thân thể còn chưa khỏe sao, ngay cả thực lực chân chính cũng không thể phát huy được sao?"
Sở Cảnh Long âm trầm cười nhạt, hai tay cấp bách hoa động, khi thì chộp, khi thì vung quyền, khi thì hóa chưởng, thế tiến công bén nhọn đầy trời, hung hăng đánh về phía Lăng Tu.
Lăng Tu cầm nửa đoạn Đao liên tiếp lui về phía sau, hoàn toàn ở vào trạng thái bị áp chế.
Nhìn thấy một màn này, Lý Lâm đột nhiên sinh ra một tia tự trách, nếu không phải là mình đả thương hắn, nếu cuộc chiến kia không có bị khai hỏa, chuyện cũng sẽ không đi tới loại tình trạng này. Mà lúc này, sẽ không có bất kỳ cơ hội nào, bọn họ đều có thể bị Sở Cảnh Long giết chết, nàng hiện tại thật là muốn lớn tiếng hét ra tên Lăng Tu, thế nhưng trên người bị trọng thương quá nghiêm trong, căn bản là không kêu được.
...
"Tiểu tử, ngươi có thể đi chết đi!"
Sở Cảnh Long lăng bay lên, đùi phải họa xuất ra một đạo đường cong khí thế bàng bạc, cường thế đá ra, toàn bộ quá trình sạch sẽ lưu loát lại nhanh chóng như nộ lôi.
Lăng Tu chỉ có thể cầm Đoạn Đao cắn chặt hàm răng, buồn bực rống một tiếng ở trong yết hầu, không né tránh, trực tiếp vung một quyền oanh kích ra.
"Oành ~ "
Tiếng oanh kích như sấm rền đột nhiên vang lên, lực lượng trùng kích làm thân thể Sở Cảnh Long rung động, thân thể dừng lại giữa không trung.
Mà sắc mặt Lăng Tu dưới mặt nạ đã trắng bệch, trên cánh tay phải truyền tới lực lượng kinh khủng như thủy triều bao phủ than thể hắn, thân thể lại bay về phái sau, theo một tiếng trầm đục vang lên nện ở trên mặt đất, há mồm lại phun ra một ngụm máu tươi.
"Tư vị làm sao?"
Sở Cảnh Long thấp giọng nhe răng cười, chậm rãi văn vê đùi phải giảm bớt cảm giác đau đớn.
Trong lòng kỳ thực đã là phi thường chấn kinh rồi, cách không bao lâu thì đại chiến cùng Lý Lâm, hiện tại lại xuất hiện chiến đấu cùng hắn, hơn nữa cường ngạnh đối oanh như vậy mà có thể để cho hắn chật vật không chịu nổi như vậy, đây tuyệt đối là đối thủ ngoan cường nhất hắn gặp được từ trước tới nay.
Lăng Tu nhìn chăm chú, nắm tay lại.
"A ~ "
Một tiếng hét điên cuồng, như mãnh hổ phát cuồng hướng về phía Sở Cảnh Long, bạo phát toàn lực, thế tiến công cuồng mãnh huyết sát, thanh thế kinh người. Công kích không có bất kỳ kết cấu, có, là quyết tâm cướp đoạt tính mệnh của Sở Cảnh Long.
Hình ảnh Thái Vũ và Tiểu Hoa chết thảm, không ngừng loé lên ở trong đầu của hắn, kích thích nội tâm hắn muốn giết chóc. Tay, chân, đùi, vai, khuỷu tay... Toàn thân các bộ vị hóa thành vũ khí để tiến công, gần như điên cuồng, càng đánh càng mạnh, càng đánh càng hăng, sát khí trên người cũng cuồn cuộn kích động.
Sở Cảnh Long ngạc nhiên một trận, thầm nghĩ: Tiểu tử này không phải là biến chủng, mà chính là một đầu dã thú hình người!
Hắn không dám có chút thư giãn, mặc dù Lăng Tu công kích không có bất kỳ kết cấu nào, tất cả đều là phát ra từ bản năng, thế nhưng tất cả đều là trí mạng, một khi bị đánh trúng, tuyệt đối sẽ cửu tử nhất sinh.
Không có vũ khí, thế nhưng trận này lại có huyết nhục văng tung tóe!
Thành viên Kiêu phái còn lại đều nghẹn họng nhìn trân trối, chiến đấu cường liệt như vậy đánh thẳng vào thị giác thần kinh của bọn họ, bọn họ càng thêm không thể tin được, cái tên gia hỏa mang mặt nạ Tu La kia, cư nhiên có thể ngăn chặn lão bản của bọn họ.
Nhưng áp chế chỉ là tạm thời, Sở Cảnh Long có kỹ xảo cận chiến cùng kinh nghiệm phong phú nhiều hơn so với Lăng Tu, hơn nữa thực lực chiếm thượng phong, sau khi né tránh một cái lợi trảo của Lăng Tu, hai bàn tay thay đổi rất nhanh, một cái cầm nã thủ đầy tiêu chuẩn giữ lại tay trái của Lăng Tu, chân trái như lò xo nén đến cực hạn chợt bắn lên, đầu ngón chân đá vào dưới nách Lăng Tu.
Yết hầu Lăng Tu phát srainh một tiếng hự, đau đớn tê tâm liệt phế làm cả cánh tay phải của hắn mất đi tri giác.
"Quỳ xuống cho ta!"
Sở Cảnh Long ngạo nghễ rống to hơn, chân phải nhấc lên cao nện xuống, mang theo thế lôi đình đập rơi vào trên đầu Lăng Tu.