Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 420 - Chương 421: Quyết Đoán Sát Phạt

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 421: Quyết đoán sát phạt

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Trong xe màu đen, tên trẻ tuổi ăn mặc hoa lệ càng nhìn Đường Tiểu Mạt thì càng tâm động, nước bọt nuốt ừng ực, đặc biệt trên người Đường Tiểu Mạt còn tản ra mùi thơm nhàn nhạt bay vào trong mũi của hắn, càng làm cho lòng hắn như bị mèo cào hưng phấn không thôi.

"Thật là một cực phẩm mỹ nàng, quá đẹp!"

Đưa tay dò xét cổ áo Đường Tiểu Mạt, chuẩn bị đưa tay vào, vuốt ve núi non ngạo nhân bên trong.

Nhưng lúc này, Đường Tiểu Mạt bỗng nhiên mở hai mắt ra, con ngươi trong suốt giờ khắc này đã có màu đỏ tươi giống dã thú, bắn ra một cổ sát ý vô cùng. Ngọc thủ trắng nõn nắm lại rất nhanh, đánh một quyền vào ngực tên trẻ tuổi kia.

"A ~ "

Tên kia trẻ tuổi như bị thiết chùy nặng đập vào, phát ra một tiếng hét thảm, thân thể và cửa xe va chạm kịch liệt một cái, "Oa" liền phun ra một ngụm máu tươi.

Đại hán lái xe đạp mạnh phanh lại, xe màu đen "Kít" một tiếng chợt dừng lại.

"Thiếu gia, đã xảy ra chuyện gì?"

Hai người quay đầu nhìn về phía phía sau, không khỏi hoảng sợ thất sắc, nghĩ thầm: bản thân thiếu gia đang rất tốt đẹp mà sao lại hộc máu rồi?

Tên trẻ tuổi kia sợ hãi nhìn Đường Tiểu Mạt, lúc này Đường Tiểu Mạt lại hôn mê lần nữa, co lại tựa như đóa hoa trăm hoa khoe sắc, đợi nam nhân đi tới thưởng thức, sát ý nồng nặc vừa mới bộc phát ra cũng không còn sót lại chút nào.

Chuyện gì xảy ra, vừa mới là ảo giác sao?

Tên trẻ tuổi kia thở hổn hển, trong chốc lát không cách nào phục hồi lại tinh thần từ trong ánh mắt đáng sợ vừa rồi, nhưng mùi máu tươi trong miệng cùng đau nhức trên người, nhắc nhở hắn không phải là ảo giác, hắn xác thực bị mỹ nàng trước mắt này đánh một quyền.

"Loảng xoảng ~ "

Đột nhiên, một con bàn tay to không có dấu hiệu nào xuất hiện đục lỗ cửa kiếng xe duỗi vào, năm ngón tay như kềm thép níu lấy gáy hắn, cứng rắn lôi hắn ra ngoài từ trong cửa sổ xe. Trên cửa sổ xe còn có mảnh vụn thủy tinh bén nhọn, thân thể của hắn đi qua, nhất thời bị mảnh vụn thủy tinh cắt thành từng đạo vết thương máu chảy dầm dề, quần áo cũng bị cắt nát.

"Oành ~ "

Té xuống đất, đau đến hét lên, lại bị một cái chân trầm trọng như núi gắt gao đạp vào khuôn mặt, không thể động đậy.

Hai gã đại hán đi xuống từ trong xe, mắt trừng Lăng Tu phẫn nộ quát: "Thả thiếu gia của chúng ta ra!"

"Không tha thì như thế nào?" ánh mắt Lăng Tu khiêu khích nhìn bọn họ, lạnh lùng nói.

Dư quang thoáng nhìn Đường Tiểu Mạt đã hôn mê ở trong xe, trong đôi mắt bắt đầu nhảy sát ý.

"Lả tả ~ "

Hai gã đại hán móc ra một cây súng lục từ sau eo, chỉ vào Lăng Tu, âm lãnh nói: "Ngươi nếu như muốn chết, chúng ta sẽ thành toàn ngươi!"

"Hừ "

Lăng Tu hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt càng phát ra cảm giác lạnh như băng.

"Đăng đăng đăng ~ "

Một trận tiếng bước chân ầm ĩ vang lên, là một đám cảnh sát lo lắng đi tới từ đằng xa.

Dẫn đầu là một nữ cảnh sát, ngũ quan nhìn rất tốt, vóc người cao gầy thon dài, được cảnh phục phụ trợ lộ ra dáng người yểu điệu mà lại tráng kiện hữu lực. Nữ cảnh sát mới vừa chạy đến, Lăng Tu liền lộ ra dáng tươi cười, xem ra khu một này thật đúng là quá nhỏ, nhỏ đến phát sinh bất luận cái việc gì đều có thể gặp phải Hà Linh.

Đôi mắt Hà Linh chớp động, lúc này nàng vừa lúc đang tuần tra ở phụ cận, có người báo đồn cảnh sát, đồn cảnh sát liền đem chuyện phát sinh báo lên hệ thống, sau khi nàng biết được liền lập tức ngựa không ngừng vó chạy tới đây, chỉ là trăm triệu không nghĩ tới sẽ đụng Lăng Tu, thật chẳng lẽ câu "Oan gia ngõ hẹp" này rất đúng sao?

"Lăng Tu, lại là ngươi!"

Hà Linh cắn răng nghiến lợi nói, Lăng Tu không có đeo mặt nạ Tu La lộ ra trạng thái biến chủng, lại không có làm cho nàng có cảm giác áp bách, cho nên khi nói chuyện rất to tiếng.

Lăng Tu lạnh lùng cười: "Những lời này ta cũng đang muốn nói với ngươi."

Tên trẻ tuổi kia cùng hai gã đại hán lúc này cả kinh, bọn họ không biết Lăng Tu là ai, thế nhưng đối với Hà Linh thì biết rất rõ, một đóa Bá Vương hoa của đồn cảnh sát, có người nói còn có quan hệ thần bí cùng bộ ARR, mỗi người khu một đều phải kiêng dè nàng.

Thế nhưng, cái tên gia hỏa gọi là Lăng Tu này lại dám lấy loại khẩu khí lạnh lùng này nói chuyện với nàng, lẽ nào người này có bối cảnh phi thường hùng hậu?

Tên trẻ tuổi kia đột nhiên có dự cảm bất hảo, tuy rằng cha của mình là lão bản khu vui chơi này, ở khu một củng là nhân vật có tiếng nói, thế nhưng hắn luôn cảm thấy lúc này đã chọc phải người không thể trêu chọc nổi.

Biết tính tình Lăng Tu như thế nào Hà Linh không dám dùng hùng hổ doạ người nữa, đành phải phóng thấp tư thái, nói: "Cho ta chút mặt mũi, chuyện dừng tại đây."

"Ta với ngươi rất quen sao?" Lăng Tu cự tuyệt, chuyện khác thì có thể, thế nhưng đánh chủ ý tới Đường Tiểu Mạt nữ nhân của hắn, hắn kiên quyết sẽ không bỏ qua.

"Ngươi..."

Hà Linh nhíu chặt mày, tức giận trừng Lăng Tu.

Mà tên trẻ tuổi kia thì toát hết mồ hôi, khuôn mặt bị đạp có tư vị cũng không tốt lắm, mũi nghe thấy được mùi vị bụi bặm, hắn hướng hai gã bảo tiêu của bản thân hét lớn: "Các ngươi còn đứng ngây đó làm gì? Nhanh nổ súng giết tên hỗn đản này!"

Đến lúc này hắn cũng lười đi hỏi có phải là nhân vật hắn không không trêu chọc nổi hay không, ủy khuất cùng nhục nhã để cho hắn mất đi lý trí.

Hai gã đại hán trừng mắt phục hồi lại tinh thần, đang định bóp cò súng, thân ảnh Lăng Tu bỗng dưng lao tới trước mặt bọn họ, hai bàn tay như linh xà du tẩu kéo tới, túm cổ của bọn họ.

"Răng rắc ~" "Răng rắc ~ "

Hai tiếng âm vang trong vắt, cái cổ liền bị vặn gẫy, hai người không kịp kêu rên cũng không kịp phát ra một tiếng, thân hình cao lớn liền ngã sập ở trên mặt đất, máu tươi chậm rãi chảy ra tự trong miệng, hai mắt trống rỗng.

Tên trẻ tuổi kia hoảng sợ mở to hai mắt, sắc mặt trở nên trắng bệch, cũng không nghĩ tới hai gã bảo tiêu của bản than có thực lực siêu cường lại bị Lăng Tu đánh chết ở trong nháy mắt đã, thủ đoạn tàn nhẫn quyết tuyệt bực này, để cho hắn toát ra một cổ mồ hôi lạnh, kinh hãi không thôi.

Khi Lăng Tu như quỷ mị trở lại trước mặt hắn, nhìn xuống từ trên cao, mắt đạm mạc nhìn xuống hắn thì, thân thể hắn kịch liệt run một cái, lập tức bò lên quỳ gối trước mặt Lăng Tu, nơm nớp lo sợ nói: "Xin lỗi, là ta có mắt không tròng, ta không nên đánh chủ ý tới bạn gái ngươi, xin ngươi bỏ qua cho ta đi, lần sau ta tuyệt đối sẽ không dám nữa."

Lăng Tu không nói gì, mặt không thay đổi nhìn hắn.

"Ba ta là lão bản sân chơi này, nhà ta có rất nhiều tiền, chỉ cần ngươi không giết ta, ta sẽ cho ngươi tiền, ngươi muốn bao nhiêu ta gọi ba ta cho ngươi bấy nhiêu!" Tên kia trẻ tuổi lo lắng cầu khẩn, hắn cũng không muốn chết, hắn còn chưa có sống đủ đâu nè.

Lăng Tu vẫn không nói lời nào, thần tình đạm mạc, thế nhưng cổ sát khí trên người này, giống như thực chất hóa vậy.

Tên kia trẻ tuổi sợ đến tiểu ra quần, ánh mắt cầu khẩn rơi vào Hà Linh trên người: "Cảnh quan, mau cứu ta, ngươi mau cứu ta a!"

Hà Linh đang định lên tiếng, Lăng Tu đá một cước vào ngực tên trẻ tuổi kia.

"Oành ~ "

Tựa như bị đầu tàu đập vào, lồng ngực tên trẻ tuổi kia sụp xuống, trái tim đột nhiên dừng lại, giống một quả đạn pháo bay ra ngoài, miệng mũi phun máu, đập xuống đất liền triệt để chết đi.

 

 

Bình Luận (0)
Comment