Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 421 - Chương 422: Là Ngươi Cho Rằng Như Vậy

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 422: Là ngươi cho rằng như vậy

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Ở trong lòng Lăng Tu, Đường Tiểu Mạt có phân lượng còn nặng hơn so với chính bản thân hắn, khi tên trẻ tuổi kia có ý đồ với Đường Tiểu Mạt thì, hắn đã tuyên án bọn hắn phải chết.

Hà Linh cùng bộ hạ nàng đều ngạc nhiên ở tại chỗ, không biết nên làm thế nào, thẳng đến khi Lăng Tu ôm Đường Tiểu Mạt đang hôn mê ra từ trong xe, từ từ biến mất trong tầm mắt mới hồi phục lại tinh thần.

"Chúng ta... Vì sao không bắt hắn?" Một người cảnh viên không hiểu hỏi.

Không đợi Hà Linh trả lời, một cảnh viên biết chuyện thở dài nói: "Hắn không phải là người chúng ta có thể trêu chọc nổi, Tiểu Vương, ngươi mới tới không bao lâu, rất nhiều tình huống cũng không rõ ràng, sau này đụng chuyện đều phải dùng đầu óc một chút, khu một có nhiều người mà cảnh sát chúng ta không quản được."

Cảnh viên kia cái hiểu cái không gật đầu: "Oh..."

"Đừng nói nhảm, xử lý những thi thể này một chút." Hà Linh quát khẽ.

"Thế nhưng, người chết là con trai của Đinh Xuân Thu, nếu Đinh Xuân Thu hỏi thăm tới, chúng ta nên ăn nói thế nào?"

"Ăn nói?"

Hà Linh lạnh giọng hừ nhẹ, "Con hắn là kẻ khả nghi bắt cóc cưỡng gian nữ tử, hắn muốn ăn nói cái gì? Muốn ăn nói thì gọi hắn đi bộ ARR tìm Lâm bộ trường, ta cũng muốn xem hắn có cái lá gan này hay không." Nàng rất thống hận đối với Lăng Tu, nhưng đối với chuyện phạm tội thì cũng thống hận không gì sánh được.

“Vâng” Đám cảnh sát gật đầu nói.

Nửa giờ sau, Đường Tiểu Mạt tỉnh lại từ trong hôn mê, nhìn thấy là Lăng Tu ôm bản thân, đơn giản liền chui vào trong lòng Lăng Tu tiếp tục giả hôn mê.

"Xuống uống miếng nước!" Lăng Tu cúi đầu nói với nàng.

"Món ăn tình yêu, làm sao ngươi biết ta đã tỉnh?" Đường Tiểu Mạt chống quai hàm, có cảm giác quá thất bại.

Lăng Tu lắc đầu, tức giận: "Nếu như ngay cả ngươi đạ tỉnh hay vẫn còn hôn mê mà còn không phân biệt được, vậy ta chẳng phải là một đầu heo giống như ngươi sao."

"Hừ, đáng ghét, còn nói người ta là heo."

Đường Tiểu Mạt bỉu môi nhảy xuống, tiếp nhận chai nước trong tay Lăng Tu mờ nắp liền uống.

Lăng Tu lẳng lặng nhìn nàng, cau mày như có điều suy nghĩ, lúc trước ba người kia dừng lại xe, đây tuyệt đối là chuyện không phù hợp lẽ thường, giải thích duy nhất là trong xe xảy ra biến cố gì đó, mới để bọn họ thắng gấp.

Tới cùng thì xảy ra biến cố gì, có liên quan với Đường Tiểu Mạt không?

Còn có, trên người Đường Tiểu Mạt có khi bộc phát ra quái lực lại là chuyện gì xảy ra?

Lẽ nào Đường Tiểu Mạt cũng là biến chủng?

Nhưng vì sao nàng còn có thể ăn cơm nước bình thường của nhân loại?

Một loạt vấn đề hiện lên ở trong đầu, hắn chợt phát hiện, chính hắn còn kém hơn người bạn gái nhỏ của hắn nhiều, trên người nàng như có một tầng sương mù dày đặc lượn lờ bao phủ.

Phát giác Lăng Tu đang nhìn nàng, mặt Đường Tiểu Mạt đỏ lên, tựa như uống rượu vậy, xấu hổ nói: "Món ăn tình yêu, ngươi vậy nhìn ta như vậy làm, có đúng là lại muốn làm chuyện xấu đêm qua hay không?"

Nghe nói thế, Lăng Tu nặng nề sặc một cái, sau đó liền ho kịch liệt hẳn lên.

"Ngươi nói bậy bạ cái gì đó!"

Hắn rốt cuộc đã xong, Đường Tiểu Mạt thực sự là cái gì cũng dám nói ra khỏi miệng a, khiến cho mặt hắn đỏ lên. Bất quá vừa nghĩ tới tối hôm qua rất điên cuồng, hắn đột nhiên vô cùng tự trách, âm thầm đặt quyết định trước khi Đường Tiểu Mạt không đủ mười tám tuổi, tuyệt không sẽ gặp mặt nàng.

...

Bồi Đường Tiểu Mạt chơi một ngày, ngày thứ hai đưa nàng đi tới hoa viên cuối cùng, Lăng Tu liền đi tới chỗ Triệu Lang Nhi, tính toán thời gian, han73 là Triệu Lâm Di cũng nên trở về.

Vừa đuổi tới, Triệu Lang Nhi liền vội vội vàng vàng tiến lên đón, bắt cánh tay hắn khẩn thiết nói: "Lăng Tu, Dao Dao bị Lý Lâm tỷ tỷ bắt đi, người nào cầu tình cũng không dùng được, ngươi giúp ta một chút nói với Lý Lâm tỷ tỷ đi, để cho nàng thả Dao Dao ra có được hay không?"

Sở Mộng?

Lăng Tu ngẩn người, Sở Cảnh Long là người lãnh đạo của kiêu phái, Lý Lâm bắt nàng thì có thể hiểu được, là muốn xác nhận nàng có phải là biến chủng hay không?.

Triệu Lang Nhi thấy hắn không nói lời nào, tiếp tục nói: "Phụ thân của Dao Dao chết không rõ mất, hiện tại ngay cả Dao Dao cũng bị bắt vào bộ ARR, ta nghe nói sau khi đi đến nơi đó sẽ bị dụng trọng hình, ta... Ta không dám tưởng tượng Dao Dao sẽ phải chịu cực hình như thế nào, Lăng Tu, ngươi giúp ta một chút được không?, van ngươi."

Nói xong, nước mắt liền chẩy xuống.

"Vì sao lại muốn ta hỗ trợ?" Lăng Tu nhàn nhạt hỏi.

"Bởi vì ngươi là bằng hữu của Lý Lâm tỷ tỷ a, ngươi nói chuyện khẳng định sẽ được." Triệu Lang Nhi không chút nghỉ ngợi nói.

Bằng hữu? !

Lăng Tu thấy buồn cười, hiện tại Lý Lâm đã biết được hắn là biến chủng, giữa bọn họ không có khả năng coi gọi là bằng hữu, hôm nay sở dĩ không có bắt hắn, có thể chỉ là chờ hắn chủ động đăng môn cho nàng một cái công đạo.

Cũng được, đây là chuyện không lảng tránh được, hắn nhất thiết phải tự mình đi một chuyến tới bộ ARR.

"Ta sẽ đi tìm nàng ngay bây giờ, thế nhưng có thể đem Sở Mộng về hay không, ta cũng không có nắm chặt." Lăng Tu nói.

Triệu Lang Nhi gật đầu như con gà con mổ thóc, khuôn mặt cảm kích: "Cảm ơn ngươi, Lăng Tu!"

Lăng Tu ôm tâm tình thấp thỏm, đi tới bộ ARR khu một.

Hắn cũng không có bị thủ vệ ngăn cản, thậm chí sau khi báo ra tính danh, thì được Hắc Bạch vô thường trực tiếp dẫn đi tới phòng làm việc của Lý Lâm.

Phòng làm việc rất rộng rãi, trang sức hoa lệ.

Mở cửa, liền nhìn thấy Lý Lâm dựa vào ghế sa lon, tay phải chống gương mặt, tay trái đắn đo cầm một chén rượu đỏ, một thân trang sức màu đỏ, làm cho nàng thoạt nhìn thì tản ra một cổ khí phách bễ nghễ thiên hạ, khí chất như vậy xuất hiện ở trên người một cô gái, khiến cho người ta có một loại cảm giác không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung.

"Bộ trưởng, Lăng Tu tới rồi!" Hắc vô thường khom người báo cáo.

"Các ngươi lui ra." Lý Lâm lười biếng nói.

Hắc Bạch vô thường ngẩn người, lập tức ứng tiếng nói: "Vâng, thuộc hạ ở ngoài cửa coi chừng, bộ trưởng có bất kỳ chuyện gì phân phó thì bảo chúng ta."

Nói xong, lui ra ngoài, tiện thể đóng cửa lại.

"Lăng Tu, ngươi tới vừa lúc, theo ta uống vài chén không?." Lý Lâm đứng dậy, từ trên mặt bàn lấy một cái chén không, rót rượu, lại đi đến trước mặt Lăng Tu nâng cốc đưa cho hắn.

Từ trong ánh mắt Lý Lâm, Lăng Tu thấy được một tia u buồn, sầu bi, thương cảm, là đau khổ khi truy tung ra được cừu nhân giết mẫu của mình lại là cha của mình thì, đây hẳn là là một loại đả kích vo cùng lớn.

"Ít uống rượu một chút, đi ra bên ngoài nhiều một chút!" Lăng Tu bình tĩnh nói.

Lý Lâm tiền mặt sát tới, mắt không chớp nhìn hắn: "Thương ta sao?"

"Đây là quan tâm vì bằng hữu, tuy rằng, là đã từng là bằng hữu." Lăng Tu tiếp nhận chén rượu nói.

"Đã từng?"

Lý Lâm lộ ra một cái dáng tươi cười, "Ngươi là nói bây giờ chúng ta không được coi là bằng hữu?"

"Một là bộ trưởng bộ ARR, một là biến chủng, ta tự nhận là hai người không có khả năng trở thành bằng hữu." Lăng Tu không thích đi lòng vòng, hắn chỉ muốn biết, Lý Lâm rốt cuộc có cái thái độ gì.

"Ngươi nói, đó là ngươi cho rằng như vậy."

Lý Lâm khẽ mở môi đỏ mọng, sau đó nâng chén, đụng cùng Lăng Tu một cái, "Làm sao?."

Lăng Tu không có khác người, ngẩng đầu lên liền uống cạn sạch rượu trong ly.

 

 

Bình Luận (0)
Comment