Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 455 - Chương 456: Cuộc Chiến Cuồng Dã

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 456: Cuộc chiến cuồng dã

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Tóc màu tím, con ngươi màu đỏ tươi, mặt nạ Tu La nhe răng cười, da dẻ tái nhợt không có chút máu, móng tay màu đen... Lăng Tu lẳng lặng đứng ở nơi đó, thân thể được ánh đèn mông lung chiếu xuống dưới mặt đất lưu lại một bóng dáng nhỏ dài.

Địch triết cũng đã bò dậy từ dưới đất, vô số hòn đá bay tới hướng thân thể hắn, ngưng kết thành thạch giáp thật dày, hai mắt hắn đỏ ngầu trừng Lăng Tu, quát: "Lão tử xé xác ngươi!"

Bạo rống một tiếng, giẫm chận tại chỗ chạy như điên, bàn tay to như cái quạt chém xuống vai Lăng Tu, thật đúng là muốn sống xé nát Lăng Tu.

Lúc này, Lăng Tu cũng không có lựa chọn chính diện đối kháng cùng hắn, thân hình thoắt một cái, biến mất ở tại chỗ, thời điểm xuất hiện lại đã ở phía sau Địch triết.

Địch triết hoảng hốt một trận, chỉ cảm thấy một cổ khí tức âm lãnh đánh úp về phía gáy hắn, quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy một bàn tay màu trắng hóa thành đao, đánh xuống hướng cổ của hắn.

"Ngu xuẩn, ngươi cho là có thể thương tổn được ta sao, thực sự là quá ngây..."

Ngôn ngữ hơi ngừng, khi bàn tay Lăng Tu đánh xuống đầu vai hắn thì, thạch giáp vỡ nát triệt để, tuy rằng lực lượng mãnh liệt bị ngăn cản rất nhiều, nhưng vẫn là có năm thành tác dụng lên trên cổ của hắn, để cho hắn lăn quay cuồng trên mặt đất như quả cầu da vậy.

"Cư nhiên có thể đánh nát thạch giáp của Địch triết, này... Này..."

Mâu quang của Lăng Như đang run động, đáy lòng rung động không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung, thạch giáp của Địch triết có lực phòng ngự cường hãn thì nàng đã quá rõ, hoàn toàn có thể sánh ngang với xe thiết giáp, tay không đánh nát thì thật sự là không có khả năng, nhưng Lăng Tu lại làm được, thật là không thể tưởng tượng nổi.

"Lăng Tu!"

Địch triết dữ tợn gầm rú, thạch giáp chỗ gáy của hắn đã chữa trị cắn răng lao lên, cường thế tới gần Lăng Tu, nắm chặt thiết quyền mang theo lực lược như sóng lớn vỗ vào bờ trùng kích tới.

Rống! ! !

Nhìn như bình tĩnh, kỳ thực máu tươi đã sôi trào, trong yết hầu của Lăng Tu phát ra một đạo rít gào như dã thú, bạo khởi đột nhiên, vũ động thiết đùi dùng thế lôi đình đập xuống, tinh chuẩn chặn lại.

"Oành ~ "

Lực lượng bạo ngược dùng uy thế vô cùng đối oanh.

"PHỐC ~ "

Máu tươi sềnh sệch phun ra, thân thể Địch triết run rẩy dữ dội, lúc này xoay chuyển bay ra ngoài. Cùng lúc đó, Lăng Tu cũng đồng dạng phun ra một ngụm máu tươi, chỉ là ngăn trở lại được, cũng không có để cho người ta nhìn ra, thân thể rút lui vài chục bước mới dừng lại.

"Ha ha ha..."

Dữ tợn, quái dị, tiếng cười khàn khàn điên cuồng kích động toàn trường, hoàn toàn hóa thân ma thú, Địch triết gần như tang thi mất đi lý trí chạy như điên, như điên như điên, cực độ dã man, đúng là muốn gắng gượng đụng Lăng Tu bay ra ngoài.

"Oành ~ "

Thân thể Lăng Tu tựa như đạn pháo đập vỡ bức tường, bức tường nhìn như kiên cố lại bị nghiền nát tựa như giấy vậy, thân thể của hắn bị bao phủ ở trong.

Trước đây tình cảnh bực này chỉ có ở trên ti vi, giờ này khắc này lại trình diễn một cách chân thực, Văn Khải chỉ cảm thấy da đầu tê dại, trợn mắt hốc mồm, ngay cả một câu cũng nói không được, nếu mà không phải có nước mưa mang đến cảm giác mát để cho thân thể hắn run lên, hắn nhất định cho rằng đây là một cơn ác mộng.

"Lăng Tu, có bản lĩnh ngươi liền đi ra cho lão tử!"

Địch triết nhìn đống gạch đá rống to, hắn vẫn tuyệt đối tự tin đối với thực lực của chính mình, chỉ cần không đụng tới người sinh hóa có năng lực Ngũ Hành, công kích vật lý thuần túy sẽ không có chút hiệu quả nào, nhưng Lăng Tu lại làm cho hắn có cảm giác bị thất bại mãnh liệt, bởi vì Lăng Tu có thể dùng tay không đánh nát thạch giáp của hắn, điều này làm cho hắn phẫn hận không chịu nổi.

"Oành ~ "

Ngói bắn toé, bụi bặm phi dương, Lăng Tu bị vùi lấp vọt ra, mặt nạ Tu La hư hại hơn phân nửa, lộ ra khuôn mặt trắng nõn, vết thương chi chít, cả người đẫm máu, nhưng rất nhanh hết thảy vết thương liền phục hồi như cũ, toàn thân khí tức huyết sát càng thêm nồng nặc, để cho người ta thấy được thì lông tơ cũng không tự chủ được mà dựng thẳng lên.

"Thú vị, thú vị, ha ha ha..."

Nhiều tiếng cuồng tiếu tràn ngập toàn trường, Địch triết thần tình dữ tợn, giơ hai tay lên cao chẳng biết từ nơi nào là lấy được một hòn đá thật lớn.

Cự thạch này nặng đến mấy trăm cân đủ để ép vỡ ba bốn đại lực sĩ, hơn nữa duco975 năng lực của hắn cải tạo, thì nó cứng rắn như sắt. Cự thạch dường như có thể tùy ý vũ động như binh khí bình thường, thân thể chạy như điên thì nó cũng bay vút lên.

Khi tới gần Lăng Tu thì, hai chân Địch triết chợt giẫm xuống, cắm thật sâu vào bề mặt trái đất, hai tay bốc cự thạch hung hăng quẳng ra ngoài, như thiên thạch rơi xuống đất, Lăng Như, quỷ ảnh cùng với Văn Khải thấy được cũng hít một hơi thật sâu.

Mâu quang màu đỏ tươi của Lăng Tu lóe lên kịch liệt, hai đầu gối phát lực, bay lên không!

Cự thạch ầm ầm đập xuống, lực lượng cuồng dã khiến cho đá vụn bắn toé, bụi bặm phi dương, toàn bộ mặt đất trở nên rung động. Không đợi Lăng Tu hồi thần lại, Địch triết đã không có dấu hiệu nào mà xuất hiện ở giữa bụi mù, va chạm dã man lại lần nữa phủ xuống, xông thẳng ngực vào Lăng Tu.

Bất quá lúc này đây!

Thần tình Lăng Tu trang nghiêm, trong sát na gần va chạm, hai tay giống như ưng trảo xé rách không gian, chế trụ hai vai Địch triết, móng tay cứng rắn như cương đao xuyên thấu thạch giáp, đậm sâu vào.

Hai người dây dưa cùng một chỗ ở giữa không trung, Địch triết va chạm Lăng Tu, Lăng Tu xé rách vai Địch triết, hai người quay cuồng hung hăng rơi xuống, mặt đất ầm ầm đổ nát, cả con đường lớn đã không còn hình dạng.

Tiếng đánh, tiếng gào thét liên tiếp nổ vang, bụi bặm gạch vỡ không ngừng bay lên, thật giống như hai đầu mãnh thú đang liều chết vật lộn, tràng diện cực kỳ rung động.

"Rầm ~ "

Ba người Lăng Như chật vật nuốt nước miếng một cái, trừng lớn mắt không nháy, trong đầu chỉ có một thanh âm: thân thể Lăng Tu chẳng lẽ được đúc từ thép hay sao? Lại có thể chém giết cận thân cùng Địch triết!

Địch triết như điên, bề ngoài Lăng Tu bình tĩnh nhưng cũng như một ci đầu dã thú bị ý niệm giết chóc chiếm giữ tâm thần, bọn họ chiến đấu, hầu như muốn phá hủy cả con đường lớn.

"Chết đi!"

Địch triết bạo rống, năng lực khống thạch kíp nổ toàn diện, vô số gai đá sắc nhọn xuyên phá bề mặt đất, đánh tới hướng Lăng Tu.

"Sưu sưu sưu ~ "

Thân hình Lăng Tu như Mị Ảnh, nhanh chóng lao ra, nhảy lên thật cao, trên không trung như ưng vồ mồi lao về hướng Địch triết.

Móng tay màu đen nhánh xẹt qua trời cao, mang theo chi thế cường đại!

"Tuyệt đối phòng ngự!"

Địch triết hít sâu một hơi, đá dưới mặt đất rung động di chuyển, cấp tốc ngưng kết thành hình cầu ở ngoài thân, hoàn toàn không có góc chết.

Thiết trảo của Lăng Tu hạ xuống, không có để cho Địch triết mang chút tổn thương nào, ngược lại có vô số hòn đá như là thủy ngân đi theo tay hắn, mượn cánh tay làm cầu, lan tràn qua hướng thân thể của hắn, tốc độ cực nhanh, hai ba giây sau thì giống như một món quần áo bằng đá thật dầy đem bọc Lăng Tu từ đầu đến chân.

"Hắc hắc... Không nghĩ tới ta còn có một chiêu này sao?, bị bọc ở bên trong thì đừng mơ tưởng mà hô hấp được, lão tử ép chết ngươi!" Địch triết lộ mặt ra từ trong thạch cầu, kiệt kiệt cười gằn nói.

Xong!

Sắc mặt Lăng Như cứng đờ.

 

 

Bình Luận (0)
Comment