Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Đang lúc ánh mắt mọi người còn khiếp sợ, Lăng Tu đã xem Sài Văn Nhạc như một con chó nhỏ ném ra khỏi hoa viên cuối cùng. Kinh hãi đảm chiến Sài Văn Nhạc căn bản cũng không rõ ràng, khi sự tích của hắn bị Hắc vô thường âm thầm hồi báo cho Lý Lâm thì, tâm tình Lý Lâm vốn đã không tốt nên trực tiếp hạ lệnh xóa tập đoàn sài thị.
Bởi vì sinh nhật, Lăng Tu mang Đường Tiểu Mạt đi chơi một ngày, tới gần chạng vạng mới trở về nơi bọn họ ở.
Trở lại nơi ở thì, phát hiện hai người đứng ngoài cửa, một người là Trương Nhất, người còn lại còn lại là... Sở Ly Nguyệt!
Tóc ngắn, mặc bộ đồ công sở, vóc người lồi lõm tinh tế được triển lộ ra hoàn toàn. Chân mày to mắt to, mũi quỳnh cái miệng nhỏ nhắn, gương mặt tinh xảo không chút tỳ vết nào, như trứng gà mới vừa lột vỏ, vô cùng mịn màng.
Từ đầu đến chân, Sở Ly Nguyệt vẫn có khí chất lão luyện lãnh diễm như trước.
"Là ly... Ly Nguyệt tỷ, ta... Ta không phải là đang nằm mơ chứ!" Đường Tiểu Mạt trợn to mắt, có dũng khí không tin đây là thật .
Không nói nàng, ngay cả Lăng Tu cũng ngây ngẩn cả người, thật sự là quá đột nhiên, không hề đoán trước.
"Lão Lăng, ngươi cái hỗn đản này!"
Lúc này, Trương Nhất chửi rủa một tiếng vọt tới, đánh một quyền vào mặt Lăng Tu.
Dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng, thân thể Lăng Tu lảo đảo lui về phía sau, phải dựa vào tường mới đứng vững.
Đường Tiểu Mạt như mới tỉnh trong mộng, đi tới đỡ Lăng Tu, giống như một đầu mẫu con báo nhìn Trương Nhất chằm chằm: "Biểu ca ngươi làm cái gì nha?"
"Ta làm cái gì? Tên này ở Khu hai khai chiến trực tiếp với bộ ARR còn đánh ta cho ngất xỉu. Vì để cho ta có thể thành thật ngây ngô, Liêu thúc còn cách mỗi một giờ liền tiêm vào trên người ta một mũi thuốc trấn định, biểu muội ngươi tránh ra, ngày hôm nay ta phải hảo hảo giáo huấn hắn một trận, thật sự là thật là làm cho người ta tức chết!"
Trương Nhất đẩy Đường Tiểu Mạt ra, quyền đấm chân đá Lăng Tu một lần.
Kết quả có một quyền dùng sức quá mạnh, đánh bay Lăng Tu, rơi đến cửa cầu thang. Không đợi Đường Tiểu Mạt và Sở Ly Nguyệt có phản ứng, hắn hô to tên Lăng Tu vọt tới, nâng Lăng Tu dậy từ dưới đất.
"DCM , ngươi không sao chứ?" Ân cần hỏi han.
Lăng Tu ngẩng đầu, nhìn hắn một cái, cười cười: "Hết giận rồi chứ?"
"Hết cái trứng, lão tử vĩnh viễn sẽ có bóng ma này trong lòng, bị huynh đệ của mình đâm ở sau lưng, DM, ngươi có biết hay không thời điểm lão tử ngất đi trong lòng có bao nhiêu đau khổ, mẹ nó ~ quả thực tựa như có đao cắm ở trong tim vậy!" Trương Nhất rất là phẫn nộ nói.
Càng nói càng tức giận, cuối cùng đơn giản lười nâng Lăng Tu, thậm chí còn muốn cầm nắm tay đánh thêm vài cái vào trên người Lăng Tu.
...
Đi vào phòng trong, tổ bốn người lần thứ hai tụ lại ở cùng nhau.
Lăng Tu cùng Đường Tiểu Mạt ngồi chung một cái ghế sô pha, Sở Ly Nguyệt ngồi vào một cái ghế sô pha đối diện với bọn họ, mà Trương Nhất thì ngồi trên một ghế sa lon.
Sở Ly Nguyệt nhìn Lăng Tu, Lăng Tu cũng nhìn Sở Ly Nguyệt, ánh mắt Trương Nhất đảo qua lại ở trên người Sở Ly Nguyệt và Lăng Tu. Bầu không khí có chút xấu hổ, Trương Nhất vội ho một tiếng đánh vỡ sự yên lặng: "Biểu muội, chúng ta tới nhà ngươi, ngươi không chuẩn bị một chút đồ uống hoặc đồ ăn sao!"
"A? Nhưng trong nhà không có mua thứ gì, bởi vì Món ăn tình yêu đi Khu hai, trong khoảng thời gian này ta cũng không có ở nơi này." Đường Tiểu Mạt nói.
"Vậy thì đơn giản, đi, hai chúng ta hiện tại đi xuống lâu mua chút gì đi, rất nhanh." Trương Nhất đứng lên nói.
Đường Tiểu Mạt cũng không có suy nghĩ nhiều, chào hỏi một tiếng cùng Lăng Tu cùng Sở Ly Nguyệt sau đó liền cùng Trương Nhất đi xuống lầu mua đồ.
Chờ cửa phòng đóng cửa, bên trong phòng liền chỉ còn lại có Lăng Tu cùng Sở Ly Nguyệt.
"Từ biệt từ Thành Hải Luân, hình như cũng sắp hai tháng rồi?" Lăng Tu dẫn đầu mở miệng nói.
Nếu không biết Sở Ly Nguyệt là tiểu cô nương năm đi theo phía sau mình, hắn sẽ không có nhiều cảm xúc như vậy, nhiều lắm thì cũng chỉ có vui sướng cùng kích động khi gặp lại lão bằng hữu mà thôi.
"Đúng vậy, thời gian trôi qua thật nhanh!"
Môi Sở Ly Nguyệt đỏ mọng khẽ mở, trong mắt phủ phủ đầy sương lạnh lộ vẻ cảm khái. Nàng rốt cuộc hiểu rõ vì sao thời điểm ở cùng với Lăng Tu, trong lòng lại sinh ra cảm giác ỷ lại đối với người đàn ông này, bởi vì người nàng muốn tìm, chính là hắn.
Nhớ tới những gì đã trải qua cùng Lăng Tu, nàng đột nhiên cảm thấy bản thân quá ngu dốt, người muốn tìm gần ngay trước mắt, nhưng nàng không có nhận ra, thậm chí thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy, còn cảm thấy hắn là một tên công tử, còn có dự định đuổi hắn ra khỏi đội Nanh Sói.
"Vừa mới nghe Trương Nhất nói, bây giờ ngươi là bộ trưởng bộ ARR Khu hai?" Lăng Tu hỏi.
Sở Ly Nguyệt khẽ vuốt cằm: "Ân, đúng vậy!"
"Bộ trưởng đều có cấp bậc người sinh hóa cấp S, nói như vậy, ngươi cũng vậy là người sinh hóa?" Lăng Tu nói.
Sở Ly Nguyệt cũng không nói nói, đưa tay phải ra nâng hai ngón trỏ, đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào trên mặt bàn trước mắt một chút, dùng đầu ngón tay làm trung tâm, mặt bàn liền ngưng kết ra một tầng bang trắng tản ra hơi lạnh.
"Năng lực Băng Hệ?"
Lăng Tu mở to hai mắt, đáy lòng hết sức lay động.
Sở Ly Nguyệt mở miệng giải thích: "Có một lần bị mấy trăm con tang thi vây khốn ở một tòa nhà, vì đào sinh, lúc đó chỉ có thể lựa chọn nhảy sông. Chính là lần tìm được đường sống trong chỗ chết kia, sau khi tỉnh lại từ trong hôn mê, ta phát hiện mình có năng lực này."
Lăng Tu gật đầu, năng lực trị liệu của Đường Tiểu Mạt, năng lực khống thi của Trương Quân Lăng, cùng với năng lực hỏa hệ của Lý Lâm, đều là sau khi trải qua chuyện rất đặc biệt nào đó mới bị kích phát ra, cho nên sau khi Sở Ly Nguyệt trải qua lần sự kiện kia, liền ngẫu nhiên thức tỉnh ra năng lực Băng Hệ.
"Được rồi, ta tìm được Tiểu Tuyết rồi." Sở Ly Nguyệt đột nhiên nói.
Thân thể Lăng Tu khẽ run.
"Nàng ở trung tâm nghiên cứu của tập đoàn evo, bản thân nàng có thể làm cho một khoảng không gian không có trọng lực, ngoài ra, Tiểu Tuyết còn có một loại tương tác rất đặc biệt lực đối với tang thi, vô luận là tang thi bình thường hay là tang thi tiến hóa, cũng sẽ không chủ động thương tổn nàng, nửa tháng sau sắp xảy ra thi triều thật lớn, rất có thể là có liên quan liên tới nàng." Sở Ly Nguyệt nói.
Mặc dù trong lòng Lăng Tu rất khiếp sợ, nhưng hắn quan tâm nhất vẫn là tình huống sinh hoạt của Lăng Tuyết: "Tuyết Nhi nàng như thế nào rồi? Có bị xem như chuột bạch làm thực nghiệm hay không, mỗi ngày bị tập đoàn evo đem đi nghiên cứu?"
Sở Ly Nguyệt không đáp, ánh mắt trở nên ảm đạm cúi đầu, đây đã là thầm chấp nhận.
Lăng Tu nắm tay lại, trong đầu đã nghĩ đến hình ảnh Lăng Tuyết bị trói ở trên giường bệnh, bị một đám nhân viên mặc đồng phục màu trắng cầm kim rút máu, ở trên người bị gắn các thiết bị kiểm tra, tràng cảnh nghiên cứu não bộ được vẽ ra.
Cảm thụ được khí tức trên người của hắn trở nên hỗn loạn, Sở Ly Nguyệt nhanh chóng lên tiếng khuyên giải an ủi: "Lăng Tu, nếu như muốn cứu Tiểu Tuyết ra mà nói, ngươi nhất định phải tỉnh táo."
"Ta muốn biết thực lực của tông khu!" ánh mắt Lăng Tu sáng quắc nói.
"Tổng khu có hai loại người, một loại là nhân viên nghiên cứu, một ... loại khác thuộc bộ “U Linh”. Tổng cộng có mười hai “U Linh”, mỗi một “U Linh” đều có thực lực cấp S, phía dưới còn có một đám đã được cường hóa cải tạo thân thể, là thực lực chân chính của tập đoàn evo." Sở Ly Nguyệt nghiêm túc giới thiệu.