Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
"Ngô minh?"
Nghe đến tên này, Diêu Chấn Vũ liền nhíu lông mày, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, nằm trong dự liệu, lại cũng ngoài ý liệu.
"Hắn dịch dung !" Tiết Nam ức chế nội tâm đang thấp thỏm và bất an xuống, ánh mắt kiên định nói.
"Tốt, đó là một tin tức phi thường giá trị!" Diêu Chấn Vũ đỡ kính mắt, khóe miệng lướt ra một nụ cười.
(nơi ở của tuyển thủ )
Lăng Tu đột nhiên nghe được một trận tiếng bước chân ầm ĩ vang lên ở bên ngoài hành lang, chợt giật mình tỉnh giấc, mở mắt ra ngồi dậy, còn chưa tới kịp làm ra cái động tác gì.
"Oành ~ "
Kèm theo một tiếng nổ mạnh vang lên, có uy lực rất to lớn tạo ra sóng xung kích lan tới, cửa phòng bị phá vỡ, cửa phòng bay thẳng tắp hướng về phía hắn. Con ngươi đột nhiên co rút, bản năng khu sử hắn nhảy xuống mặt đất từ trên giường, tránh né ra.
Cùng lúc đó, một đám nhân viên của EVO mặc quần áo màu đen, khuôn mặt nghiêm nghị cầm súng trong tay vọt vào, không nói hai lời liền chỉa vào hắn bóp cò.
"Hưu hưu hưu ~ "
Mấy tia laser màu đỏ bắn ra, đan vào thành một mảnh quang võng trên không trung, bao phủ hướng hắn. Tuy rằng động tác mẫn tiệp, nhưng cánh tay trái của Lăng Tu vẫn bị một tia laser cắt phải, máu tươi chảy ròng ròng, đau nhức cấp tốc nảy lên đại não.
Từ khi phá cửa đến khi nổ súng xạ kích, có thể thấy rõ rang là một đám nhân viên của EVO này đã được huấn luyện nghiêm chỉnh!
Lăng Tu không nghĩ ra tại sao bọn họ lại công kích bản thân, chẳng lẽ là thân phận đã bị bại lộ?
Không kịp nghĩ nhiều, con ngươi màu đỏ tươi liền hiện lên, uy áp cường đại phát ra tự trên người hắn. Thân thể của đám nhân viên của EVO rùng mình, nhưng vào lúc này, Lăng Tu lao lên giống như sói đói, ngón tay như lợi trảo xé yết hầu của hai gã nhân viên EVO trong nháy mắt.
"PHỐC" "PHỐC "
Máu tươi bắn ra! Huyết nhục văng tung tóe!
Đám nhân viên của EVO còn lại thì kinh hãi, tên dẫn đầu quát lớn: "Giết hắn!"
Vừa dứt lời, nơi cổ đột nhiên truyền đến một cổ cảm giác lạnh lẽo, đưa tay sờ một cái, cặp mắt liền trợn tròn, trên cổ đều là máu tươi. Một giây kế tiếp, cảm giác nặng nề cùng đau đớn cuốn tới, hắn vứt bỏ khẩu súng, hai tay che cái cổ đang trào máu, hoảng sợ ngã vào trong vũng máu, máu tươi không ngừng phun ra bên ngoài từ miệng cùng lỗ mũi, tầm nhìn cũng lâm vào một mảnh hắc ám.
Sau khi Lăng Tu rơi vào trạng thái bán giải phong năng lực thì không có ai có thể đỡ được, nơi hắn đi qua, tiếng kêu rên vang lên liên tục, những tên nhân viên của EVO giống như là nhảy vũ đạo tử vong nào đó rồi ngã xuống đất, chỉ chốc lát sau liền chết đi toàn bộ, máu tươi phun đầy mặt đất, mùi máu tươi nồng nặc bao trùm toàn bộ không khí.
Lăng Tu thở phì phò, hai tay dính đầy máu tươi, máu tươi theo đầu ngón tay của hắn rơi xuống mặt đất. Đột nhiên nhớ tới Trương Nhất, mặt hắn hơi biến sắc, lập tức tông cửa xông ra.
Cũng không gõ cửa, trực tiếp liền đụng nát cửa phòng của Trương Nhất.
Một người thích ngủ khỏa thân như Trương Nhất bị tiếng vang lớn như vậy làm giật mình tỉnh giấc, thì sẽ vạn phần hoảng sợ, tay chân luống cuống bò lên từ trên giường, khi nhìn thấy là Lăng Tu thì, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, mắng: "DCM, Lão Lăng ngươi có chuyện gì vậy, sao còn lộ ra hình thái biến chủng?"
"Bại lộ, chúng ta đi mau!" Lăng Tu vội la lên.
Bại lộ? !
Trương Nhất nhìn hai tay Lăng Tu nhiễm đầy máu tươi, thoáng cái liền hiểu rõ tất cả, cũng không mặc quần áo, chỉ mặc một cái quần cộc.
Hai người dọc theo hành lang và thang lầu, chạy rất nhanh hướng ra phía bên ngoài.
"Chờ một chút, Tiết Nam làm sao bây giờ?" Ở đến trước cửa lớn, Trương Nhất chợt dừng lại, cau mày hỏi.
"Nàng là người khu năm, nếu như chúng ta kêu nàng cùng chạy, đây mới thực sự là hại nàng." Lăng Tu nói.
"Có đạo lý!" Trương Nhất tán đồng gật đầu.
Khi hai người mới vừa chạy ra khỏi dẫy nhà nhở, hơn mười ngọn đèn led liền sáng lên, ánh đèn chói mắt, đêm tối liền sáng như ban ngày, để cho mắt Lăng Tu và Trương Nhất nhất thời không cách nào mở ra được.
Chờ khi tầm nhìn trở nên rõ ràng, lúc này mới phát hiện, Lô Phái, Diêu Chấn Vũ, cùng với Trì Húc Thiên đang đứng ở trong đình viện đã bầy sẵn trận địa.
"Lăng Tu, kéo mặt giả của ngươi xuống đi!" Diêu Chấn Vũ nhàn nhạt nhìn Lăng Tu.
Chuyện cho tới bây giờ, Lăng Tu đã biết tất đã xảy ra chuyện không may, dẫn đến thân phận của hắn bị bại lộ. Cay đắng cười cười, liền xé mặt nạ xuống, lộ ra tướng mạo sẵn có của hắn.
"Thật đúng là ngươi, thật là lớn gan chó mà, cũng dám xông đến Tổng Bộ EVO!"
Lô Phái cả giận nói, hắn sở dĩ cảm thấy phẫn nộ, là bởi vì hắn cảm thấy Lăng Tu đùa bỡn hắn, ban ngày hắn còn trước mặt toàn bộ tuyển thủ ném ra cành ô-liu cho Lăng Tu a.
"Chớ nhiều lời cùng hắn, sỉ nhục của k-88, hiện tại sẽ do chúng ta tới xóa bỏ nó!"
Trì Húc Thiên quát lạnh một tiếng, trên lòng bàn tay phải cấp tốc ngưng kết ra một quả cầu điện vang lên tiếng "Tư tư" rung động, quả cầu điện kia không ngừng lớn mạnh, sau đó bay lên trời, tựa như một vầng trăng tròn treo ở trên không trung, chỉ trong chốc lát, đường kính đã tới hai thước.
Khắp không gian đều có âm thanh điện lưu "Tư tư " vang lên, phảng phất như bất cứ lức nào cũng sẽ có một tia thiểm điện rơi xuống mặt đất từ quả cầu này, cuồng phong gào thét, điện lưu xen lẫn trong gió, làm da đầu tê dại người ta, tóc bị điện lưu tác dụng đang dựng đứng lên.
"Tích ~ "
Một luồng sáng điện lưu phụt ra từ quả cầu điện mang trên không trung như xé rách không gian, như thiểm điện hạ xuống hướng Lăng Tu.
Hai mắt Lăng Tu mở ra, nhảy ra như linh miêu vậy, điện mang này đánh trúng mặt đất mà hắn vốn đang đứng yên, mặt đất kiên cố "Oành" một tiếng bị bể nát xuất hiện một cái hố to, có thể thấy nó có uy lực to lớn thế nào. Khi Lăng Tu mới vừa ổn định thân hình thì, lại một tia chớp phụt ra, lần thứ hai hạ xuống hướng hắn, khiến cho hắn phải tránh né rất nhanh.
Nhưng vô luận hắn né tránh làm sao, luôn luôn một tia điện lưu hạ xuống ở nơi hắn vừa mới dừng lại!
"DCM, lão tử xé ngươi!"
Trương Nhất bạo khởi, thân thể tăng vọt tới gần ba thước, cả người sát khí lượn lờ, cơ thể như đúc từ thép tưới vậy, cuồng đạp đất mặt, mang theo khí thế vô cùng lao tới hướng Trì Húc Thiên, mặt đất bị hắn đạp rung động kịch liệt.
"Lại là một biến chủng?" Diêu Chấn Vũ nhíu mày, trên mặt thoáng lộ ra một tia kinh sắc.
"Ta đi đối phó hắn!"
Lô Phái thi triển năng lực, tiếng gió gào thét, đúng là chậm rãi thổi thân thể cao lớn của Trương Nhất lên không trung.
Trương Nhất chỉ cảm thấy bản thân đi vào một vùng chân không, không có chỗ mượn lực, ngay cả có tung hết sức cũng phí công.
Hướng Lô Phái quát lên: "Con mẹ nó ngươi có bản lĩnh thì thả lão tử xuống một đấu một!"
"Hiện tại chính là một đấu một, chỉ bất quá ở dưới năng lực của ta, ngươi chỉ có thể tùy ý để ta làm thịt mà thôi!" Lô Phái nhe răng cười một tiếng, trong mắt toát ra hai đạo hàn quang.
Trong sát na, cuồng phong bọc Trương Nhất lại đang trở nên lăng lệ, như thiên thiên vạn vạn lưỡi dao đang vũ động vậy.
"PHỐC" "PHỐC" "PHỐC" ...
Từng đạo vết thương xuất hiện ở ngoài thân của Trương Nhất, máu tươi tuôn ra, chỉ trong khoảnh khắc, Trương Nhất liền biến thành một huyết nhân, huyết vũ bay lả tả trên không trung.