Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Vô số phong nhận gào thét tới, dễ dàng xé da thịt của Trương Nhất ra, lưu lại từng vết thương đầy máu tươi, cả người không có một chỗ là hoàn chỉnh, cái loại thống khổ như là bị lăng trì này, làm Trương Nhất phát ra thanh âm kêu rên thảm thiết.
"Tán cho ta!"
Đang trốn tránh điện mang công kích Lăng Tu bỗng nhiên hét lớn một tiếng, lực lượng tinh thần trào ra như thủy triều, kình phong đang bao vây Trương Nhất trên không trung liền bị đánh tan trong sát na, kể cả phong nhận sắc bén cũng hóa thành hư không.
Thời điểm đang thi triển năng lực mà bị ngoại lực trùng kích, thì trực tiếp khiến não bộ Lô Phái ông minh rung động, như là thoáng cái bị kéo tới đáy hổ bị áp lực dị thường, tầm nhìn nhất thời lâm vào hắc ám, lảo đảo vài bước về phía sau thiếu chút nữa tè ngã xuống đất, ngực khó chịu, như bị một ngọn núi ép xuống vậy.
Trương Nhất té xuống từ không trung, thân thể cao lớn làm mặt đất xuất hiện một cái hố to, sau đó thân thể khôi phục thành hình dáng người thường với tốc độ mắt thường có thể thấy, nhưng vết thương trên người lại vẫn như cũ, có thể thấy được xương trắng.
"Lực lượng tinh thần?"
Trên mặt Diêu Chấn Vũ và Trì Húc Thiên nhất tề biến sắc, cũng không nghĩ tới Lăng Tu không chỉ là biến chủng, lại còn là người có năng lực của người sinh hóa.
Thừa dịp trong nháy mắt bọn họ ngây người, Lăng Tu lao tới trước mặt Trương Nhất, cõng lên người, nhảy lên giống linh hầu, lại như một đạo Mị Ảnh, chạy như điên hướng về bên ngoài.
Trì Húc Thiên phục hồi lại tinh thần thì, Lăng Tu đã cõng Trương Nhất sau lưng nhảy lên bên trên tường cao, hắn dùng điện mang tiến hành ngăn chặn, điện mang đánh vào trên tường, "Ầm" một tiếng giã bức tường tạo ra một cái lỗ thủng to lớn, nhưng đã muộn, Lăng Tu và Trương Nhất đã biến mất ở trong màn đêm.
"Chết tiệt, để cho bọn họ trốn thoát !" vẻ mặt Trì Húc Thiên đầy vẻ phẫn hận.
Trên mặt Diêu Chấn Vũ vẫn bình tĩnh như trước, hắn đỡ kính mắt, thản nhiên nói: "Bọn họ chỉ là như thú bị nhốt trong lồng mà thôi, nói cho những người khác, biến chủng Lăng Tu đánh chết k-88 xuất hiện ở Tổng Bộ EVO, toàn bộ tiến vào tình trạng giới bị."
"Vâng, Vũ ca!" Trì Húc Thiên khom người gật đầu, rất hiển nhiên, “U Linh” là do Diêu Chấn Vũ cầm đầu.
Diêu Chấn Vũ lúc này lại nhìn về phía khu một phương hướng, than nhẹ một tiếng, khá cụ châm chọc lẩm bẩm: "Không nghĩ tới, ngươi thực sự phản bội tập đoàn evo, ngươi là người là lão sư của ngươi phải làm như thế nào?"
Những lời này, tự nhiên là nói với Lý Lâm, bộ trưởng bộ ARR từng khu, đều phải tiếp thụ huấn luyện cùng với giáo dục tư tưởng, mà hắn chính là huấn luyện viên cùng với đạo sư của nàng, học sinh do tay mình đào tạo ra lại có quan hệ cùng với biến chủng, tâm tình của hắn đang cực kỳ phức tạp.
Trương Nhất dựa lưng vào tường, sắc mặt tái nhợt, trên mặt đất đều là máu tươi chảy ra từ trong thân thể hắn, còn thỉnh thoảng ho ra máu.
Miễn cưỡng tươi cười, nói: "Thật con mẹ nó đau quá a!"
"Ngươi ở đây, ta tìm giúp ngươi một mũi thuốc khôi phục." Lăng Tu nói.
"Tốt, được rồi, giúp ca tìm tới một chút thịt heo, ca đói bụng!" Trương Nhất gian nan trả lời.
"Ân!"
Lăng Tu gật đầu, đứng dậy liền đi về phía hành lang cửa ra vào.
Trương Nhất thụ thương rất nặng hai mắt mệt mỏi nhắm nghiền, nghĩ đến bản thân không thể giúp được việc gì, hắn liền cười khổ một trận, lộ ra vẻ bất đắc dĩ: "Mẹ nó, lời trước kia đã linh nghiệm, lão tử đã trờ thành vật cản trở rồi, cảm giác này không dễ chịu chút nào a."
"Đăng đăng đăng ~ "
Cũng không lâu lắm, một trận tiếng bước chân ầm ĩ truyền vào trong tai.
Trương Nhất mở mắt ra, tầm nhìn mơ hồ chỉ nhìn thấy một đám mặc đồng phục màu đen nối đuôi nhau mà vào.
Cay đắng cười: "DCM, Lão Lăng ngươi tìm được cái chỗ nghỉ này ở đâu vậy, hại ca thảm rồi!"
"Hưu ~ "
Một mũi thuốc tiêu trừ phá không mà đến, đâm vào cổ của hắn, hết thảy ý thức, lâm vào trong bóng tối trong sát na.
Bên kia, Lăng Tu vì tìm thuốc khôi phục, trực tiếp đánh ngất xỉu một người nhân viên của EVO, thay quần áo trên người của hắn, sau đó chẳng kiêng nể gì mà xông vào nơi ở của “U Linh”. Đó là một cái đình viện lại thiết kế kiểu tiểu khu, sở dĩ biết đây là nơi ở của một “U Linh”, tự nhiên là đã hỏi trước khi đánh choáng người nhân viên của EVO kia.
Bên trong đình viện đầy người ra ra vào vào, luôn ở vào trạng thái bận rộn, nhiệm vụ của bọn họ tự nhiên là đang tiến hành tìm kiếm, xác định Lăng Tu có tiến vào khu vực của bọn họ hay không.
Bởi vì hành động lúc hơn nửa đêm, rất nhiều người phát ra thanh âm oán than, mà đại bộ phận người cũng ý thức được sự tồn tại của Lăng Tu, nhưng chỉ hơi ngẩn người rồi dời ánh mắt đi. Dù sao Lăng Tu có biểu hiện quá mức bình tĩnh và thong dong, thời điểm khi bọn hắn nhìn lại còn không quên mỉm cười một cái, để cho bọn họ cũng không cách nào liên hệ với Lăng Tu đang bị truy nã, liền trực tiếp phủ định đây không phải là mục tiêu bọn hắn muốn tìm kiếm.
Lăng Tu rất dễ liền đi vào bên trong nội viện, phát hiện nơi này khắp nơi đều là hoa cỏ màu xanh biếc.
"Đứng lại, nơi này là nơi đại nhân nghỉ ngơi, ai cho ngươi vào?" Một tiếng quát chói tai đột nhiên vang lên.
Lăng Tu lập tức dừng cước bộ, ngẩng đầu nhìn lên, là một người nữ tử có dáng dấp thanh lệ, vừa mới thấy cô gái này, hắn có loại cảm giác quen thuộc, phảng phất như đã gặp ở nơi nào đó rồi.
Còn nữ kia tử cũng ngẩn người, nửa ngày sau mới giật mình gọi ra: "Lăng... Lăng Tu, là ngươi?"
Bị nhận ra!
Ánh mắt Lăng Tu đông lạnh, lao lên như một đạo u linh, tay phải hóa thành trảo, xuất thế ngang trời cao, mang theo sát khí bén nhọn lao thẳng vào cổ của cô gái.
Nữ tử sợ đến con ngươi đột nhiên co rút, thân thể run rẩy, khi bị tử vong uy hiếp, làm cho nàng nhắm hai mắt lại theo bản năng.
Nhưng vào lúc này, vô số nhánh dây leo xuyên phá mặt đất kiên cố, thoáng cái liền trói buộc hai chân Lăng Tu lại, hơn nữa nó còn nhanh chóng lan lên bắp đùi, thân người, thế cho nên cuối cùng Lăng Tu tựa như một con thú bị buộc chặt như cái bánh chưng bị cố định ở tại chỗ.
Trên mặt Lăng Tu thất sắc, những cái dây leo này trói buộc hắn rất gắt gao, để cho hắn không thể động đậy một chút, hơn nữa trên những sợi dây leo này có đầy mũi nhọn sắc bén, hắn chỉ cần dùng một chút kình lực, này mũi nhọn liền đâm vào trong máu thịt.
Trước đây đã từng gặp được dây leo biến dị dùng thân thể người làm nơi sinh sản, một khi bị mũi nhọn đâm rách, mầm móng sẽ đi theo huyết dịch tuần hoàn trong toàn thân rồi cắm rễ nẩy mầm, dùng huyết nhục làm chất dinh dưỡng mà phát triển, cho nên hắn không dám coi thường vọng động.
Lúc này, một nữ tử mà hắn chẳng thể nghĩ tới đi ra từ bên trong...
Nàng mặc một bộ áo giáp màu đen, bên trong là một bộ áo màu trắng, cổ áo có hoa văn sặc sỡ, lộ ra khí chất thành thục đầy tri thức, cũng lộ ra một phần thiếu nữ thanh thuần duy mỹ. Hai hàng lông mày cong cong, đôi mắt đẹp trong suốt, mũi hơi nhếch lên, sắc mặt như bạch ngọc.
Là nàng, Dương Thi Vân? !
Lăng Tu trợn to hai mắt, không thể tin được.
Chuyện đã trải qua ở Thành Giang Tây như mới vừa ở hôm qua, rõ ràng xuất hiện ở trước mắt, lúc gặp thi đàn bạo phát, cũng gặp phải D2kinh khủng, nàng béo, Hồng Diệp, còn có các a di vì mọi người mà hi sinh bản thân, từng hình ảnh đang không ngừng hiện lên.